Quyển 1 - Chương 36: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tiểu bạch long nhìn chằm chằm trái cây sấy khô một lúc, dường như nghĩ đến cái gì đó nó vươn cái cổ dài, há mồm…..

Dưới cái nhìn khẩn trương của Tô Tinh, con rồng con nôn khan vài cái, phun ra một con cá bay nhỏ màu bạc.

Tô Tinh: “?”

Tình huống này là thế nào?

Hỏng dạ dày?

Con rồng con cúi đầu, đẩy con cá bay về phía Tô Tinh sau đó nhìn bé đầy chờ mong.

À cái này….

Nếu bé không hiểu sai thì con cá này là dành cho bé đúng không?

Con rồng con muốn uy đồ ăn cho bé?

Thật ngượng ngùng, bé là con rồng thuần chay, không ăn cá nhưng….

Tô Tinh có chút cảm động.

Tiểu bạch long đến gần, bé sợ hãi.

Con rồng con dừng lại bên ngoài phạm vi hoạt động mà Hắc Long cho phép, bé vừa khẩn trương vừa lo lắng.

Thẳng đến lúc con rồng con phun ra thức ăn mình đi săn được, ý đồ cho bé ăn.

Tô Tinh mới chân chính tin tưởng con rồng con này sẽ không thương tổn mình.

Con rồng con nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn tiểu mao cầu, thắc mắc tại sao bé không ăn cá a?

Là quá xa không ăn tới sao?

Con rồng con duỗi cái cổ dài, đang định đẩy con cá bay đi thêm một chút thì một bóng đen khổng lồ đột nhiên đáp xuống phía sau nó.

Hắc Long chậm rãi cúi đầu, đôi con ngươi thẳng đứng lạnh lùng nhìn tiểu bạch long bị chấn kinh đến thân thể căng cứng phía dưới.

Con rồng con uốn cong cơ thể, dang rộng đôi cánh, tận lực làm chính mình trông to lớn nhất có thể.

Nếu vảy của bạch long có thể phùn ra giống như Hắc Long thì lúc này toàn thân tiểu bạch long tuyệt đối sẽ dựng đứng.

Con rồng đen không có phản ứng gì trước sự phô trương thanh thế của nó, sau khi xác nhận tiểu mao cầu không bị thương nó liền vung đuôi hất rồng con xuống hồ.

Ngay lập tức nó nhìn thấy con cá bay trên mặt đất.

Tiểu mao cầu không ăn thịt nên con cá này từ đâu đến rất dễ có thể đoán ra được.

Hắc Long túm lấy con cá bay nhỏ cùng với tảng lớn rêu phong phía dưới, cùng ném chúng vào trong hồ, vừa lúc đập vào tiểu bạch long đang trồi lên từ mặt nước.

“Chíp!”

Tô Tinh lao ra khỏi mai giáp xác, bay thẳng đến trên mặt con rồng đen.

Bé muốn nói với Hắc Long, con rồng con kia không có tổn thương mình, còn muốn cùng bé chia sẽ cảm giác cho tiểu long ăn là như thế nào.

Chính là khi bổ nhào vào trên người Hắc Long, bé liền cái gì cũng quên chỉ muốn ôm mẹ thật chặt.

Nguyên bản bé vốn cho rằng chính mình không sao, cũng không có chuyện gì cho đến khi được bao phủ trong cảm giác an toàn mà mẹ Rồng Đen mang lại, cảm xúc uỷ khuất liền dâng lên.

Thẳng đến lúc này, bé mới nhớ đến chính mình thực sợ hãi.

Hiện tại, bé rốt cuộc có thể đem cảm xúc đều phát tiết ra.

Chỉ cần ở bên cạnh Hắc Long ma ma, bé an toàn tuyệt đối và không có ai có thể thương tổn bé.

Bé có thể tuỳ ý mà kêu thành tiếng cũng không sợ sẽ chọc giận ai.

Cũng có thể chạy và lăn lộn mà không cần sợ kí©h thí©ɧ bản năng săn mồi của bất kỳ con rồng nào.

Con rồng đen nằm trên sườn đồi phủ đầy rêu phong, không ngừng phát ra những tiếng kêu nhẹ nhàng an ủi tiểu mao cầu đang nằm trên mặt mình.

Cùng lúc đó chiếc đuôi buông xuống sườn đồi cuốn theo con tiểu bạch long đang trèo lên bờ trở lại trong hồ.

Tô Tinh ôm Hắc Long kêu pi pi một hồi lâu, dần dần mệt nhọc liền nhắm mắt nằm trên vảy Hắc Long ngủ thϊếp đi.

Con rồng đen vẫn nằm yên lặng, để cho tiểu mao cầu ghé vào người nó an ổn đi vào giấc ngủ.

Mãi cho đến khi mặt trời lặn, nhiệt độ hạ thấp, nó mới khẽ khàng lay động cục lông nhỏ dậy nhét vào trong mai đưa về tổ rồng.

Ba chú rồng con đã sớm trở về.

Tô Tinh nhìn thấy chúng nó còn thực kinh ngạc, bé tưởng rằng chúng nó sẽ không trở lại cái hang động này nữa.

Các hang động trong vách đá đều bị những con rồng trưởng thành có kích thước từ trung bình đến khổng lồ chiếm cứ, rồng con vô pháp vào ở.

Nhưng vòm miệng núi lửa còn rất nhiều không gian, nơi những con rồng nhỏ hoạt động và những chú tiểu bạch long này hoàn toàn có khả năng chiếm một vị trí.

Kết quả, tất cả chúng nó đều quay trở lại hang động này.

Phải biết rằng hang động này nằm dưới cùng trong tất cả hang động ở núi lửa, đối với những con rồng con chưa bay thuần thục thì việc ra vào rất khó khăn.

Trong hang động còn có một con Hắc Long mỗi ngày đều tấu chúng nó, nhìn thế nào cũng không phải là lựa chọn tốt.

Nhưng bọn chúng đều quay trở lại, hơn nữa còn tự giác nằm sau đống đá bên ngoài cửa hang.

Phải chăng vì đây là hang động mà bọn nó phá vỏ chui ra nên bị ám ảnh bởi nó ư?

Hay là vì trong quan niệm của loài rồng, càng gần dung nham càng tốt nên chúng nó bất đắc dĩ phải quay trở lại đây?

Cũng không có khả năng bọn chúng luyến tiếc trái cây sấy khô bé cho đi?

Thấy Tô Tinh cùng Hắc Long trở về, tiểu bạch long anh cả bước lên trước, thuần thục ngồi xổm trước phạm vi an toàn, duỗi cổ dài cúi đầu, bắt đầu nôn khan.

Có vẻ như nó muốn nhổ con cá không thành công cho Tô Tinh ăn vì bị rồng đen đánh gãy, một lần nữa muốn uy bé ăn.

A, cái này, thật cũng không cần thiết.

Bé không ăn thịt, hơn nữa….con cá được nôn ra cũng đã được tiêu hóa nửa ngày a.

Tô Tinh muốn ngăn lại nhưng không biết phải làm sao, lòng gấp đến quay cuồng.

Hắc Long liền chụp bay rồng anh đi, đánh gãy hành vi nôn khan của nó.

Lần này, lực hất đuôi nặng hơn so với trước rất nhiều, tương đương với cái lần nó nhào về phía Tô Tinh truy đuổi.

Tiểu bạch long bị hất đến trên tường, khi ngã xuống còn rớt theo vài tảng đá, thiếu chút nữa đem nó chôn luôn.

Tô Tinh bị hành động bộc phát của Hắc Long ma ma gây sốc.

Tại sao mẹ Rồng Đen lại đột nhiên tức giận?

Là không muốn con rồng con nôn ra thức ăn làm bẩn hang động sao?

Không phải đi, Hắc Long ma ma trước đó cũng biểu hiện cảm xúc tương tự khi nhìn thấy con cá bay nhỏ bị tiểu bạch long nôn ra trên mặt đất.

Tô Tinh đoán rằng mẹ Rồng Đen không thể chấp nhận được việc những con rồng khác cho bé ăn.

Ngoại trừ những động vật cướp trứng loài khác, hầu hết các động vật nuôi con sẽ không cho phép những con đồng loại đến gần hoặc cho con non của chúng ăn.

Đặc biệt là rồng không phải động vật sống quần cư, chúng bất đắc dĩ tụ tập trong một ngọn núi lửa để trải qua mùa đông và mùa sinh sản và cực kỳ bài xích đồng loại của mình.

Trong trường hợp này, tiểu bạch long làm trò trước mặt Hắc Long ma ma, tiếp cận tiểu hắc long - là bé, với ý đồ cho nó ăn, trong mắt Hắc Long ma ma hành động này không khác gì khıêυ khí©h.

Đúng như suy đoán, bé nhìn thấy mẹ rồng Đen chuyển đám rêu mẹ mang về đến trước mặt bé, dùng đầu móng vuốt quá khổ ngắt đám rêu non mịn rồi đưa đến bên miệng bé.

Nhìn hành động như đang mất bình tĩnh của Hắc Long, Tô Tinh cảm thấy suy đoán của mình đúng chín phần mười.

Tô Tinh ngoan ngoãn há mồm, ăn hết rêu phong Hắc Long ma ma bón cho.

Dù sao bé cũng là con của mamy nên đương nhiên bé phải ăn thức ăn do mamy đút.

Tiểu bạch long bị hất bò ra từ dưới đống đá, nằm dài ở cửa hang để quan sát.

Nhìn bộ dáng tiểu mao cầu mồm to ăn cơm, lại nhìn đám rêu bị móng vuốt Hắc Long ngắt, đôi đồng tử dựng thẳng của nó chậm rãi chuyển động, tựa hồ đã nhận ra điều gì đó.

___

Rồng con ăn ít và nhanh đói, đi ra ngoài kiếm ăn nhiều nhất no được một đêm, sáng hôm sau liền tiếp tục đói.

Julyyy: chương này tội Tiểu Bạch Long ghê, mấy chương sau còn tội mấy bé rồng con nhiều hơn nữa!