Chương 14: Bị đè trong tủ ȶᏂασ phun nước

Dương Sâm hung hăng hôn y một lần nữa, Sở Quân Tụ bị Dương Sâm bá đạo xoay qua chỗ khác, nhìn Dương Sâm kéo cánh cửa tủ lại, chỉ còn hé ra một đường nhỏ. Dương Sâm thầm nghĩ mau chóng làm cho Sở Quân Tụ phát tiết, dù sao ở bên ngoài đang hỗn loạn vô cùng.

Sở Quân Tụ đã mau chóng hết sức, cái gậy thô to nóng bỏng kia cọ xát giữa hai đùi dính dớp của y.

Cho đến khi Dương Sâm cảm thấy nước da^ʍ đã thoa hết toàn bộ cây gậy, hai tay của hắn nắm lấy eo nhỏ của Sở Quân Tụ, giam cầm y trong ngực mình, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn tìm thấy cái lỗ, một phát ȶᏂασ vào!

Trong phòng khách, mấy đại hán đánh nhau cùng cảnh sát, "TᏂασ mẹ mày mấy tên cớm! Mày tưởng bố mày sợ mày à! Bố đánh chúng mày đến chết!"

Bàn trà của Sở Quân Tụ bay lên.

Cảnh sát bị đánh đến bốc hỏa: "Bọn anh mau dừng lại!" Một rổ táo và anh đào bay lên! Chàng trai cảnh sát trẻ tuổi run rẩy, liên tục hét vào bộ đàm, "Yêu cầu hỗ trợ! Yêu cầu hỗ trợ!"

Trương Nghiêu bị đánh đến đầu rơi máu chảy, máu rớt vào mắt gã , gã thừa dịp đám người không chú ý, nằm rạp trên mặt đất bò như con giun vào một góc, sợ chiến hỏa lan đến gã.

Mà trong phòng Sở Quân Tụ, trong tủ quần áo không ngừng truyền ra âm thanh làm cho người xấu hổ - tiếng nước cùng tiếng đàn ông dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ. Sở Quân Tụ chống tay lên vách tủ, mông lớn vểnh lên cao cao, một ©ôи ŧɧịt̠ thô dài màu đỏ từ trong c̠úc̠ Ꮒσα ướt đẫm nước ra ra vào vào. Cái lỗ hút chặt đầy thịt, đã tự thủ da^ʍ vô số lần lại chưa từng súng thật đạn thật, Sở Quân Tụ bị ȶᏂασ đến sướиɠ thè lưỡi ra.

Sở Quân Tụ nắm lấy quần áo đang treo, rêи ɾỉ: "Ô a ~ thật sâu ~ anh thật lớn ha a a ~~ "

Qυყ đầυ Dương Sâm bị hung hăng kẹp lấy, từ cổ họng phát ra tiếng thở gấp, "A...!"

Dươиɠ ѵậŧ tráng kiện của thanh niên cắm vào cái lỗ đang nứиɠ bị dược vật làm cho ngứa ngáy. Sở Quân Tụ siết chặt cái lỗ nhỏ kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ to cứng, Dương Sâm húc thật mạnh về phía trước, cặp mông màu mỡ chắc nịch bị đôi tay rắn chắc của Dương Sâm bóp lấy, không gian trong tủ vốn nhỏ hẹp, không khí không lưu thông, vận động kịch liệt làm cho hai người mồ hôi đầm đìa. Sở Quân Tụ bị ȶᏂασ đến toàn thân nhũn ra, ngón chân ngón tay đều quắp lại tiêu hóa kɧoáı ©ảʍ kịch liệt.

"Dương Sâm, ȶᏂασ em thêm một lần nữa~~ ȶᏂασ chết em ô a a ~! !"

Dương Sâm điên cuồng đυ. vào, dùng lực thật lớn để ȶᏂασ lỗ da^ʍ. Cái l*и da^ʍ của Sở Quân Tụ như vòi nước tháo van mà phun ra đầy dâʍ ɖị©ɧ, mồ hôi chảy xuống hai hòn dái trơn trượt của Dương Sâm, đáy quần của hắn ướt nhẹp. Hai bờ mông lớn của Sở Quân Tụ ướt sũng hoàn toàn, mỗi khi bị nhấp một cái thì nước lại bắn ra từ cửa huyệt.

Côи ŧɧịt̠ lớn của Dương Sâm không ngừng đút vào, hắn vẫn không quên nghe động tĩnh ở bên ngoài. Hắn đút ngón trỏ và ngón giữa của mình vào cái miệng nhỏ của Sở Quân Tụ, thở dốc nói: "Em rên nhỏ chút!"

"A a ưm"" Sở Quân Tụ thuận theo ngậm lấy ngón tay của Dương Sâm như ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự y như nãy của hắn, cái lưỡi dâʍ ɭσạи bao lấy ngón tay Dương Sâm.

"Hừ a aaa!!"

Sâu quá... Bên trong sâu quá a a ưm!!

Dương Sâm lại chọc một cái thật sâu vào bên trong, chọc một phát làm dươиɠ ѵậŧ của Sở Quân Tụ cũng bắn tinh. Vừa thấy phản ứng mãnh liệt của Quân Tụ, Dương Sâm đã biết mình ȶᏂασ đúng chỗ rồi, hắn dùng qυყ đầυ hung hăng đè ép điểm mẫn cảm kia.

"Ư ư ~~ Ha ha a ~ á á!! Đừng, đừng mà á a a~!!" Tiếng rêи ɾỉ không rõ của Sở Quân Tụ bị ngón tay chặn lại, hai tay ôm lấy quần áo chung quanh của chính mình, hô hấp dồn dập giống như sắp chết, c̠úc̠ Ꮒσα càng cắn chặt, sau hàng trăm cú thúc cuối cùng y cũng cao triều, vách thịt co bóp, trong cổ họng phát ra tiếng rên thật dài.

"Em không được!!! Không xong rồi!! Ra rồi!! Ứ á á!!"

Ngoài phòng khách có gần hai mươi người đàn ông đang đánh nhau, mọi thứ trong phòng bay loạn, trong phòng lúc này cũng có hai người đàn ông đang kịch liệt "vận động". Dương Sâm động eo mãnh liệt làm cho cái tủ cũng trái phải lay động, giá áo móc áo cũng phát ra tiếng va chạm. Sở Quân Tụ mới vừa rồi bắn ra một phát tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà như bắn ra linh hồn của mình, c̠úc̠ Ꮒσα rất nhanh co rút kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ Dương Sâm nửa bước khó đi.

"A... Quân Tụ! Anh muốn bắn!"

Sở Quân Tụ nghe xong, y theo bản năng kẹp lỗ nhỏ để ngăn Dương Sâm rút ra ngoài, dươиɠ ѵậŧ vốn là muốn bắn ở bên ngoài, thế nhưng do Sở Quân Tụ như vậy, hắn kêu rên một tiếng, bắn hết toàn bộ vào trong cái lỗ ẩm ướt trơn trượt của Sỏ Quân Tụ.

"Hừ ừ ~! !"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc nóng bỏng bắn đầy một bụng Sở Quân Tụ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nong nóng bắn vào vách thịt làm cho Sở Quân Tụ không khỏi cuộn mình lại cảm thụ cơ thể tê dại.

"Quân Tụ" Dương Sâm ôm lấy Sở Quân Tụ mềm nhũn, mở cửa tủ ra, hắn chú ý đến Sở Quân Tụ tình huống, "Thoải mái hơn chút nào không?"

Sở Quân Tụ: "A..." ?

Tác dụng của thuốc này vẫn còn mãnh liệt, thuốc kí©h thí©ɧ liều nhỏ có thể làm cho cơ thể của một người rơi vào trạng thái động dục, thế nhưng phải chú ý đến một lượng nhất định. Liều thuốc quá mức khiến cho Sở Quân Tụ mất đi năng lực hành động và suy nghĩ, đại não đình chỉ hoạt động, sau khi phát tiết một lần Sở Quân Tụ trực tiếp nhắm mắt lại, không có khí lực làm chuyện gì khác.

Lúc này, một tiếng động lớn đột nhiên phát ra từ phòng khách: "Pằng !!"

Cảnh sát nổ súng rồi.

Cuối cùng, những người đàn ông kia cũng bị kinh hãi bởi tiếng súng ngồi xuống om đầu, diễu võ dương oai vừa rồi tan thành mây khói, gã đàn ông vừa nãy chửi bới cảnh sát quỳ xuống đầu tiên.

Trước súng đạn, nắm đấm vô dụng thôi.

Trương Nghiêu và chín gã đàn ông bị cảnh sát bắt đi. Ngày càng có nhiều cảnh sát đến hỗ trợ, có người nhớ đến người vừa báo án thì phái người vào trong phòng tìm.

Lúc cảnh sát bước vào, họ thấy chính là Dương Sâm quần áo không chỉnh tề và Sở Quân Tụ bị quấn trong một cái chăn mỏng.

Bầu không khí ám muội và mùi vị lạ lơ lửng trong không khí khiến cảnh sát dò xét đều cảm thấy xấu hổ. Người phía trước cảnh giác nhìn Dương Sâm, lại nhìn Sở Quân Tụ trong l*иg ngực của hắn, hỏi: "Ai là nạn nhân?"

Dương Sâm một tay vắt qua lưng Sở Quân Tụ, một tay ngoắc xuống đầu gối bế Sở Quân Tụ lên, cảnh sát chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Sở Quân Tụ. Dương Sâm ánh mắt âm trầm, phảng phất xảy ra một trận bão tố — hắn nhất định sẽ đem gã đàn ông bỏ thuốc Sở Quân Tụ bầm thây vạn đoạn!

Dương Sâm nhìn cảnh sát trước mặt, mặt không biểu tình nói: "Tôi là chồng của anh ấy."

Chuyện là có lẽ mình sẽ dừng edit tại đây. Tác giả đã cập nhật đến chương 21 (25/04/2019) và từ đó đến giờ không có chương mới. Từ chương 15 trở đi là bản vip mà mình thì chỉ tìm được mấy chap free để edit mà đọc thôi nên không thể tiếp tục được nữa.

Cơ mà sau chap 15 thịt ngập mặt luôn ấy, tiếc :v

Dù sao thì cảm ơn các bạn đã theo i mình. Hãy cùng đón chờ hố tiếp theo nhé!!!