Chương 23: Bị người ta bắt được

Chu Vĩnh Huy giơ tay ra hiệu, ý tứ có thể làm gì được? Khuyên anh ba cũng không nge, hắn bị ma quỷ ám rồi…

Điền Tú Quyên bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Mấy người đàn ông các anh đúng là không tốt lành gì.”

Chu Vĩnh Huy gãi đầu nhìn vợ mình, cười hì hì, không phản bác lại lời cô nói.

Điền Tú Quyên lẩm bẩm cởϊ qυầи áo nằm xuống, Chu Vĩnh Huy tắt đèn, đôi tay ở trên người cô sờ tới sờ lui.

Chỉ mới sờ vài cái, Chu Vĩnh Huy đã nóng lòng muốn cởϊ qυầи lót của cô, dươиɠ ѵậŧ của anh đã cứng rồi.

Ngay khi Chu Vĩnh Huy đứng dậy, bên ngoài truyền đến tiếng hét của Tống Vân Chi.

Điền Tú Quyên lên tiếng, Chu Vĩnh Huy thắp đèn, hai vợ chồng vội vàng mặc quần áo vào.

Đỗ Thục Lan treo cô tự tử, Tống Vân Chi kêu hai người bọn họ qua hỗ trợ.

May mắn được phát hiện kịp thời, trải qua một phen cứu sống, Đỗ Thục Lan bảo vệ được cái mạng.

Tuy rằng người được cứu sống, nhưng cổ họng Đỗ Thục Lan bị hưởng, về sau có thể nói được hay không còn là vấn đền khác.

Triệu Thu Liên, Tống Vân Chi, Điền Tú Quyên cùng Vương Xuân Anh đều khóc, dù sao cùng là phụ nữ, Đỗ Thục Lan bị Chu Vĩnh Cường ép đến mức độ này, trong lòng họ ai cũng không dễ chịu.

Vương Xuân Anh kéo tay Đỗ Thục Lan: “Sao con lại nghĩ quẩn như vậy? Con chết rồi thì mấy đứa nhỏ phải làm sao?”

Hai mắt Đỗ Thục Lan thẫn thờ, nằm ở đó không phản ứng chút nào, Triệu Thu Liên lau nước mắt: “Thục Lan, em đừng nghĩ quẩn, không cần phải quan tâm đến cậu ba, em quan tâm bọn nhỏ là được rồi…”

Tống Vân Chị lau nước mắt phụ họa, Vương Xuân Anh chửi ầm lên người phụ nữ kia là hồ ly tinh, hại con trai cùng con dâu của mình thành ra như vậy.

Chu Tứ Hải đánh Chu Vĩnh Cường, mấy anh em Chu Vĩnh Huy cũng không ai ngăn cản.

Chu Vĩnh Cường thật sự thiếu đánh, một đám đều hy vọng Chu Tứ Hải có thể đánh hắn đến khi bất tỉnh.

Vài ngày sau sự kiện Đỗ Thục Lan thắt cổ tự tử, Chu Vĩnh Cường cùng người phụ nữ kia bị người ta bắt được.

Điền Tú Quyên ở nhà dọn dẹp khu vườn nhỏ, Chu Vĩnh Huy chạy về, nói cho cô biết, Chu Vĩnh Cường đã bị kéo đi dạo phố.

Chu Vĩnh Huy kéo Điền Tú Quyên vào nhà, sau đó rời khỏi nhà.

Một lúc sau, Chu Vĩnh Cường cùng người phụ nữ kia trần như nhộng bị kéo đi trên đường, những người xung quanh vây lại nhìn, hai người bị người ta đả giày, gậy gộc, thậm chí còn lấy hòn đất đánh bọn họ…

Chu Tứ Hải trước mặt mọi người đoạn tuyệt quan hệ cha con với Chu Vĩnh Cường, chuyện này cũng thật bất đắc dĩ.

Chu Vĩnh Cường trở thành nỗi nhục của nhà họ Chu, giữ hắn lại, những người khác trong nhà sẽ bị người đời cười chê, chỉ có đoạn tuyệt quan hệ mới có thể bảo vệ mình.

Sau đó, Chu Vĩnh Cường và người phụ nữ kia bị đưa đi cải tạo lao động, không xác định ngày trở về.

Việc này ảnh hưởng rất xấu đến thôn làng, mãi đến vụ xuân, chuyện mới lắng xuống một chút.

Đỗ Thục Lan vì để nuôi con, chỉ có thể mặt dày đến đại đội làm việc, nếu không bọn họ sẽ chết đói.

Sau khi làm nông ăn cơm tập thể, từng nhà đều không khai hỏa, mỗi ngày Điền Tú Quyên cùng Chu Vĩnh Huy đi sớm về muộn.

Hôm nay hai người ăn cơm ở đại đội xong thì trở về nhà, Điền Tú Quyên đi vào cho gà ăn, còn Chu Vĩnh Huy ra vườn làm vài việc lặt vặt.

Trời tối dần sau một ngày bận rộn, hai vờ chồng tắm rửa xong liền đi ngủ.

Bốn giờ rưỡi sáng phải đến đại đội ăn cơm, 5 giờ làm việc, nếu làm việc muộn, người ta chỉ tính cho 2 điểm công mà thôi.

Chu Vĩnh Huy nằm xuống cũng không thành thật, Điền Tú Quyên có chút mệt mỏi, nhưng người đàn ông của mình có nhu cầu, thân là phụ nữ thì phải thỏa mãn.

Màn dạo đầu gần như đã xong, Chu vinh Huy sung sướиɠ tiến đến giữa hai chân Điền Tú Quyên.

Cầm dươиɠ ѵậŧ cắm vào rồi rút ra, lặp lại vài lần, đến khi tiểu huyệt có thể hàm chứa cự vật của anh, anh cắm toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào trong hành lang chật hẹp…