Chương 8: Tai nạn xe, hiểu tâm ý, hóa giải khúc mắc

Sau khi tình cảm mãnh liệt ở văn phòng, Đỗ Tiểu Bảo một mình hờn dỗi vài ngày, không thèm phản ứng Giang Lệnh Hách.

Cho đến khi Giang Lệnh Hách nói đáp ứng đưa cậu về trường để cậu tiếp tục đi học, Đỗ Tiểu Bảo mới miễn cưỡng đáp ứng làm hòa.

Hai người ngồi ở ghế sau, kêu tài xế đưa Đỗ Tiểu Bảo về trường học.

Đỗ Tiểu Bảo lặng lẽ liếc người đàn ông bên cạnh một cái, ngượng ngùng nói câu cảm ơn.

Giang Lệnh Hách ôn nhu cười nói: “Muốn cảm ơn thì buổi tối cho anh làm thêm vài lần đi.”

Sắc mặt Đỗ Tiểu Bảo đen luôn, người này ở trước mặt cậu sao không biết xấu hổ thế, cũng không sợ người của hắn chê cười à?

Đột nhiên một trận tiếng cọ xát kịch liệt vang lên, nhìn xe tải lớn đến tới trước mặt, Đỗ Tiểu Bảo ngơ ngẩn, mở to hai mắt ra mà nhìn, ngây ngốc nhìn xe tải lớn.

“Tiểu Bảo! Cẩn thận!!”

Đột nhiên một bóng hình, đem Đỗ Tiểu Bảo chặt chẽ bảo vệ ở trong ngực.

Xe hơi bị đâm bay lên, quay cuồng trên mặt đất vài vòng.

Đỗ Tiểu Bảo cảm giác có cái gì từ trên mặt mìn xẹt qua, cậu ngẩng đầu liền thấy Giang Lệnh Hách mặt đầy máu.

Cậu run rẩy hỏi: “Giang Lệnh Hách, anh có sao không?”

Giang Lệnh Hách không đáp lại, mà bên ngoài âm thanh còi cảnh sát đã vang lên, cùng với tiếng tích tắc của xăng trong xe bị rỉ ra ngoài.

“Giang ~ Lệnh ~ Hách, anh không được chết, có nghe không, anh mau tỉnh lại đi, không được ngủ!! Giang! Lệnh! Hách!”

Khóe mắt Đỗ Tiểu Bảo muốn nứt ra, nước mắt không kìm được mà chảy xuống, tới giờ khắc này, cậu mới hiểu được người đàn ông này để ý tới cậu bao nhiêu, khi có nguy hiểm, hắn có chết cũng muốn bảo vệ cậu chu toàn.

Khi hai người được cứu ra, tay Giang Lệnh Hách vẫn chặt chẽ bắt lấy Đỗ Tiểu Bảo, ngay cả khi nhân viên y tế dùng sức tách bọn họ ra, vẫn không thể tách hai người ra được như cũ.

Đỗ Tiểu Bảo nức nở nói: “Cứ để như vậy đi, nhanh chóng đưa anh ấy đến bệnh viện đi.”

Cứ như vậy mà Đỗ Tiểu Bảo cùng Giang Lệnh Hách lên xe cấp cứu.

Khi làm phẫu thuật cho Giang Lệnh Hách, bác sĩ không có biện pháp, sắp xếp Đỗ Tiểu Bảo ở một bên, sức người bệnh quá lớn, trừ phi cắt tay ra, nếu không cũng không thể tách ra hai người.

Thời điểm Giang Lệnh Hách làm phẫu thuật, Đỗ Tiểu Bảo nhìn máu mới chảy ra, có chút ngây ngốc, vẫn không nhúc nhích ngồi ở bên cạnh Giang Lệnh Hách, cũng không dám phát ra một chút âm thanh, cậu sợ ảnh hưởng đến cuộc phẫu thuật của Giang Lệnh Hách.

Sau ba tiếng, phẫu thuật đã xong, đang khi bác sĩ nói phẫu thuật thành công rồi, cậu cuối cùng cũng không nhịn được mà hôn mê bất tỉnh.

Hai người cũng được sắp xếp cùng phòng bệnh.

“Ưm……”

Đỗ Tiểu Bảo mở to mắt, có chút mơ hồ nhìn trần nhà, quay đầu nhìn thấy người đàn ông đầu đầy băng gạc kia, cậu lại nhịn không được mà rơi nước mắt.

Giang Lệnh Hách bị thương là do cậu, trong lòng cậu vừa xót xa vừa ngọt ngào, nhưng cậu lại không nghĩ ra, nếu như hắn để ý cậu đến mức như thế, thì đời trước vì sao phải kết hôn với người phụ nữ khác, coi cậu là cái gì đây?!

Cậu chưa từng nghĩ tới sẽ làm người thứ ba, cũng thống hận người thứ ba, cho nên trong lòng cậu đã có một rào cản, nếu rào cản này không phá, bọn họ sẽ không có khả năng ở bên nhau.

Lý Tiểu Manh tiến vào liền nhìn thấy Đỗ Tiểu Bảo đang bi thương rơi lệ, nàng kinh ngạc kêu lên: “Phu nhân, ngài đã tỉnh rồi! Thật sự là quá tốt.”

Đỗ Tiểu Bảo hồng con mắt nhìn về phía nàng, cũng thấy được trong tay nàng có hộp đồ ăn, cậu nói tiếng cảm ơn.

“Cảm ơn cô, thư ký Lý.”

Lý Tiểu Manh: “Đều là chuyện tôi nên làm mà, phu nhân đừng khách sáo như vậy, bác sĩ nói, tổng giám đốc hôm nay sẽ tỉnh đó, phu nhân, ngài đừng lo lắng.”

Đỗ Tiểu Bảo: “Ừ ~ tôi biết rồi.”

Lý Tiểu Manh đặt hộp đồ ăn lên tủ đầu giường, thì rời khỏi phòng bệnh.

Đỗ Tiểu Bảo cũng không có tâm tình ăn cái gì, nhìn Giang Lệnh Hách đến phát ngốc.

Cho đến chạng vạng, mí mắt người đàn ông hơi giật giật, chậm rãi mở to mắt.

Trên tay ấm áp, làm hắn nghiêng đầu nhìn qua, khi nhìn thấy thiếu niên đang ngoan ngoãn ngủ ở bên cạnh, khóe miệng hắn cong lên một cái, trong mắt đều là ý cười.

Đôi mắt thiếu niên đỏ lên, còn có chút sưng, xem ra là đã khóc rồi, thì ra đoạn tình cảm này cũng không phải một mình hắn diễn một vai, thiếu niên cũng giống hắn để ý hắn, nếu có thể làm thiếu niên nhận ra rõ tình cảm của bản thân, như vậy vụ tai nạn xe lần này thực có giá trị.