Chương 32: Hệ Thống Nhiệt Tình: “Yên Tâm, Tôi Là Hệ Thống Toàn Năng!”

Editor: Chihiro

Tô Trì không ngẩng đầu, luôn ngồi lật thực đơn.

Đây là một nhà hàng thiên về thức ăn thanh đạm, hoàn toàn không phải gu của một người thích ăn cay như cô.

Tô Trì miễn cưỡng gọi vài món, bởi vì từ lễ phép cô nói với Lục Quy Viễn: “Bồ câu non làm giòn da, canh xương sườn, thịt om dứa, tôm hùm hấp…… Tôi gọi những món này, anh muốn ăn món nào nữa không?”

“Không có.”

Lục Quy Viễn nhẹ giọng nói: “Tô tiểu thư chọn món vô cùng phù hợp.”

“A…… Vậy được rồi.”

Thời gian chờ đợi món ăn đúng là vô cùng im lặng và xấu hổ.

Nói chuyện phiếm? Cô và Lục Quy Viễn cũng không thân.

Nếu làm lơ Lục Quy Viễn mà chơi điện thoại? Lại không được lễ phép cho lắm.

Lúc này, Lục Quy Viễn đột ngột mở miệng: “Nghe nói Tô tiểu thư mới vừa được cha mẹ ruột tìm thấy?”

Tô Trì kinh ngạc nhìn anh.

Lục Quy Viễn giống như hiểu cô thắc mắc điều gì, mở miệng giải thích: “Chuyện ôm sai từ nhỏ như vậy không có nhiều lắm, trong giới đồn đại rất nhiều, tôi vô tình nghe thấy.”

“Đúng vậy, mới vừa tìm thấy.”

Cũng không phải việc mờ ám, Tô Trì thẳng thắn thừa nhận.

Lục Quy Viễn lại tò mò: “Tôi nghe nói cô không định quay về?”

“Đúng.”

Tô Trì bình tĩnh thừa nhận.

“Tôi hơi tò mò một chút, tại sao Tô Trì tiểu thư không về ở cùng cha mẹ ruột? Tất nhiên… Nếu không muốn nói thì không sao.”

Từ cách nói chuyện không hề có một chút áp bức đối phương như vậy có thể nhận ra Lục Quy Viễn rất có giáo dục.

Nhưng trực giác cũng nói cho cô biết, Lục Quy Viễn không tò mò chút nào.

Lục Quy Viễn đang giả vờ, giả vờ diễn cho cô xem.

Hệ thống phấn khởi kêu lên: “Cơ hội đến rồi, mau bán thảm đi, diễn đau khổ vào! Kể cho anh ta nghe cô bị ba mẹ ruột khinh thường, bị Tô Vũ chơi tâm cơ hãm hại! Chỉ cần cô diễn thật đau khổ, kể thật thảm, cô sẽ trở thành đoá bạch liên hoa đặc biệt nhất trong lòng Lục Quy Viễn!”

Tô Trì: “…… Tôi đã quen sống cùng ba mẹ rồi.”

“Về sống ở căn nhà kia chưa chắc hợp với tôi. Tôi quen sống trong thoải mái rồi, rất khó để thích nghi hoàn cảnh mới.”

“Thì ra là vậy…” Lục Quy Viễn gật đầu, “Tính cách Tô tiểu thư đúng là……”

Dừng một chút, đột nhiên anh nở nụ cười: “Rất thú vị.” (Đến rồi, đến rồi, lời thoại nam chính ngôn lù)

“Thú vị ?”

Thú vị chỗ nào đấy?

Tô Trì trầm ngâm: “Chắc do anh quen tiếp xúc với giới tinh anh, chưa từng nói chuyện với kiểu người vô công rỗi nghề như tôi đó.”

“Cái này cũng không đúng.”

Lục Quy Viễn lại cười khẽ một tiếng: “Bên cạnh tôi cũng có rất nhiều phú nhị đại chơi bời lêu lổng, làm việc không đàng hoàng, cô không giống bọn họ.”

Tô Trì không cho là đúng: “Anh không biết tôi làm những gì, sao biết được tôi có giống với bọn họ hay không?”

“A?” Lục Quy Viễn nhướng mày, “Vậy Tô tiểu thư hiện tại đang làm gì? Hay nói cách khác, hằng ngày cô thích làm gì?”

Tô Trì mím môi, đột nhiên dựng lên vảy phòng bị.

Gia đình, rồi công việc, rồi lại đến cuộc sống hằng ngày…… Lục Quy Viễn hỏi những vấn đề riêng tư này làm gì?

Lại còn càng ngày càng tỉ mỉ, như là đang thăm dò vậy.

Giống như…… đang phỏng vấn cô?

Thật kỳ lạ.

Cô không phải đi phỏng vấn làm cấp dưới của Lục Quy Viễn, tại sao lại có cảm giác này?

Thấy Tô Trì do dự, hệ thống lại kích động nhảy nhót, vui vẻ líu lo: “Ký chủ! Nam chính muốn tìm hiểu cô đấy! Dựa vào suy đoán của hệ thống, muốn tìm hiểu một người là bước đầu tiên khi nảy sinh tình cảm! Cô dựa vào sở thích của Lục Quy Viễn để thiết lập tính sở thích đi! Tôi có danh sách 101 điều nam chính thích ở đây!!!……”