Chương 13: Hắc Hóa Là Tư Vị Thế Nào?

Au chém bừa, đừng để tâm nha.

~

Nghiêm Lăng nhất thời cảm thấy trong l*иg ngực có vật di chuyển, còn cọ cọ vào cằm của cô, liền thoát khỏi nhập định, không tu bổ đan điền nữa.

"Bạch Diễm, tỉnh ngủ sớm như vậy."

Bạch Diễm không muốn tốn tâm tư hóa thành hình người, liền lười biếng hóa xà cọ cọ cô.

Nghiêm Lăng kể cả không nhập định vẫn có thể tụ linh lực, trong đó có Kim thuộc tính, đối với Bạch Diễm mà nói chính là đại bổ, nằm không cũng có đồ ăn dâng tận miệng.

Có tiện nghi không chiếm chính là đồ ngốc.

Lúc ban đầu, linh lực chỉ là ánh sáng nhỏ màu vàng kim, về sau màu lại càng biến chuyển theo hướng thanh khiết hơn, chuyển thành màu vàng nhạt. Cuối cùng, trắng nhạt đầy sức sống bao phủ quanh Bạch Diễm, chờ nàng nhập định.

Thổ sinh Kim, Kim dẫn Lôi.

"Sư phụ," Bạch Diễm lười biếng thoát khỏi nhập định, tạm thời chỉ muốn nghe cô kể chuyện, "Hắc hóa là tư vị như thế nào?"

Nghiêm Lăng không nhấc mắt, bắt đầu kể:

"Rất lâu về trước, tại Ma giới.

Huyết Ma Quân, người quản lý của Huyết Ma Lâu, tổ chức ma tu lớn nhất Tu Chân giới này thầm thương một thiếu nữ phàm trần ở Nhân giới.

Một ngày, thiếu nữ đó bị cha mẹ tham ba lượng bạc trắng mà bán cho một tên phú hộ bụng phệ đầu hói, trở thành thông phòng của hắn, bị phu nhân cùng thê thϊếp ngược đãi.

Huyết Ma Quân muốn cầu mà không được thiếu nữ, vì năm đó thiếu nữ nói nàng sống rất hạnh phúc mà ngậm ngùi bỏ qua, sau khi phát hiện chân tướng sự việc liền nổi điên.

Sau đó là chiến tranh giữa Ma giới và Nhân giới.

Huyết Ma Quân mắt đỏ quạnh, cả người tỏa ra sát khí, thần thức giăng tứ phía, lao lên tàn sát, huyết dịch tanh nồng tỏa ra cùng khắp, hắn ta hắc hóa.

Kết cục, Huyết Ma Quân đánh thẳng một đường vào Đế Đô, huyết tẩy gia tộc tên phú hộ kia, đem người rời đi, khiến cả Tu Chân giới xôn xao một trận.

Thiếu nữ kia thất tiết, vì thế cho rằng mình không xứng đáng với hắn, liền tự vẫn.

Huyết Ma Quân đau lòng tới điên, thần trí không rõ ràng liền xuống dạo ở Âm Phủ một hồi, mang người trở về.

Hắn ta nói rằng, ngươi dù có chết đi, cũng phải là ma quỷ của nhà ta."

"Câu chuyện tưởng chừng như có kết thúc tốt đẹp đó, con thấy như thế nào?"

Bạch Diễm suy nghĩ một lát, sau đó trả lời: "Con thấy rất tốt, hắn ta cho dù có hắc hóa, tàn sát vô đạo, nhưng không phải đạt được mục đích rồi sao?"

Nghiêm Lăng gõ đầu rắn của nàng một cái, trầm giọng:

"Con sai rồi, hắn ta sau đó bị một đám người hãm hại chết đi, thiếu nữ lại tự vẫn. Kết quả không những liên lụy cả Ma giới, mà thanh danh của hắn sau này cũng không tốt, bị tuyệt hậu."

Bạch Diễm híp mắt lại, lười biếng chui vào ngực áo của cô, tiếp tục cọ cọ: "Nhưng đó đâu phải câu chuyện có thực, tùy ý một chút thì đã sao..."

"Con đừng nghĩ như thế, ta là người được chọn lên để quản lý Huyết Ma Lâu, liên lụy nhiều người như vậy chỉ vì tình yêu, hắn nghĩ hắn là ai chứ?"