Chương 1: Tạm Biệt Cốt Truyện

Núi Trường Sơn nằm ở phía Tây của Hà thành, là nơi Vân Tri tông tọa lạc. Tông môn chiếm giữ một bên mặt núi, sử dụng Hắc Lâm phía dưới làm địa điểm khảo thí, lấy linh khí từ núi để tu luyện, cực kỳ nhiều tài nguyên, đất đai phù nhiêu có thể trồng linh dược, thỉnh thoảng lại sẽ có thiên tài địa bảo giáng thế.

Có thể nói là tiên cảnh tại Nhân giới.

Vì thế mà Vân Tri tông là tông môn số hai trong Tam đại tông môn, nơi có nhiều đệ tử phi thăng thành công nhất sau Hạc Tri tông, cũng là nơi mà những người tự ti hoặc con nhà phú hào hay tìm tới để gia nhập, thay vì Hạc Tri tông đứng đầu.

Vân Tri tông bồi dưỡng ra được rất nhiều kỳ tài, nhưng cũng đồng thời bồi dưỡng ra được một Ma tôn.

Ma tôn đó khiến Tam giới kính phục, thậm chí là khϊếp sợ dù chỉ nghe tới tên. Các giáo chủ tọa trấn tông môn cũng đời đời phòng thủ cẩn mật, không dám lơ là.

Người đó có Âm Dương chi thể, linh căn biến dị, đã vượt qua cấp Thần, trở thành sự tồn tại mạnh mẽ nhất thiên địa, thế nhưng sau đó lại nhập ma, đi theo tà phái, dẫn đầu Ma giới, tàn sát bách tính, thây cốt chất trồng, máu chảy thành sông.

Người đó hạ gục không ít kỳ tài nhân gian, khiến cho những kẻ chủ chốt của Nhân Giới và Thiên giới hiệp lực chín trâu ba hổ, đánh đổi bằng tính mệnh lẫn tu vi mới có thể trấn áp.

Nghe nói trong Vân Tri tông, có một địa lao ngàn trăm vạn năm bị các trưởng bối niêm phong cẩn thận, nằm ở nơi sâu nhất của tông môn, không ai có thể với tới, Ma tôn chính là bị nhốt trong đó, không thể thoát ra.

Vì thế, vô số quỷ nhân giả làm phàm nhân, hoặc mạo danh đệ tử tạp dịch, muốn kiểm chứng thông tin, đồng thời đưa Ma tôn ra ngoài.

Ma tôn đó, chính là Nghiêm Lăng.

Cô hủy đi Thiên Đạo rách nát, lại nghiễm nhiên phát giác ra mình chỉ là một nhân vật pháo hôi song tính để làm nền cho tên nam chủ xuẩn ngốc nào đó nổi danh. Cả đoạn đời khó nhọc vừa rồi lại chỉ là một khắc rất ngắn trong tiểu thuyết đó.

Vì thế, Nghiêm Lăng được trọng sinh lại một lần nữa, ở trong địa lao tối tăm bẩn thỉu.

Cánh cửa đá nặng nề lại mở ra, mang theo chút ánh sáng của đèn l*иg đi vào trong căn phòng tối tăm.

Lần này Thiên Đạo về đúng chỗ của nó, nam nữ chủ hay cái khỉ gì cũng không còn hào quang có thể cứu mạng hay đẩy Nghiêm Lăng xuống Tru Tiên đài phía sau nữa.

Cô mệt mỏi với cốt truyện, vì thế... Tạm biệt nó đi, một Nghiêm Lăng bị chi phối đã không còn nữa.