Chương 40: Kêu đến rất là tao... Kêu đến độ dươиɠ ѵậŧ của ông xã cũng đau (H)

Editor: MeiKim.

Hắn đạp chiếc xe đạp do Vương Trường Xuyên để lại dẫn nàng đi hơn mười phút đồng hồ, " Xuống đi" Thư Lan ngây ngốc mà đi theo phía sau của hắn, thấy hắn dẫn mình một đường đi xuống dưới con sông.

Hắn đem đám cỏ dại gạt hết sang một bên, " Cẩn thận coi chừng bị quẹt trúng, cỏ này rất có hại."

Cỏ dại này mọc lỏm chỏm loạn trên đá, nếu không phải Viễn Chu dẫn nàng đến đây, nàng cơ hồ còn cho rằng nơi đây là một nơi hoàn hảo để gϊếŧ người vứt xác.

Viễn Chu mở đường dẫn nàng đi vào bên trong, một đường đi thẳng đến đích, đích đến là một nơi được gọi là thông thoáng rộng rãi hơn.

Xung quanh cây đại thụ ấm áp kia còn có con sông thanh khiết thấy tận đáy, con sông kia cũng không có sâu lắm bước chân xuống bất quá cũng cỡ đến ngang ngực, còn có thêm đàn cá bơi vòng quanh.

Ánh mặt trời chiếu qua từng khe hở của những tán lá trên cây, trông như bí cảnh mỹ diệu.

" Thế nào, đẹp lắm phải không? Trước kia anh thường đi theo anh hai tới đây, mùa hè ở truồng bơi lội mùa thu thì bắt cá mò tôm." hắn đem giầy cởi ra, dẫm vào trong nước. " Nơi này gần như không có ai đến, đây chính là căn cứ bí mật của anh cùng với anh hai đó. Hiện tại thì...gfg... Em cũng đã là một thành viên trong đó, nên anh phê chuẩn cho em xuống nước bắt cá."

Thư Lan nhìn thấy nước sông trong veo kia, nhấc con cá nhỏ lên khỏi mặt nước gợn sóng quả thật có chút thú vị, nàng thử đưa tay vào nước thâm dò vẫn là có chút lạnh, nàng liền ngồi trước bờ đá, đem chân bỏ vào trong nước ngâm chân trước để nó thích ứng trong chốc lát.

Vương Viễn Chu nhìn thấy đôi chân tuyết trắng của nàng đang nghịch nước, trong lòng vừa động một cái tay liền đem nàng kéo xuống nước, " Đừng có sợ, phía dưới không có sâu lắm."

" A!!!" Thư Lan không kịp phòng bị thì liền bị kéo xuống nước, cả người đều ướt đẫm, " Anh thật không khỏi khiến cho người ta cảm thấy đáng ghét mà, xem quần áo của em như thế này còn có thể mặc được nữa sao?"

" Không sao cả, ném lên tảng đá kia phơi một lát liền khô thôi."

" Không được.gng.... Chốc lát nữa bị người khác nhìn thấy đấy."

Vương Viễn Chu dán sát vào tai nàng, " Nói cho em nghe..... Nơi này sẽ không có ai đến đâu, yên tâm đi."

Quần áo của ai người bị hắn ném lên trên tảng đá, Thư Lan ôm lấy bộ ngực sữa của chính mình, đem cả người dìm vào trong nước.

Nhưng lại không biết rằng nước ở đây nó trong đến nỗi thấy cả tận đáy, cư nhiên sẽ không thể che đậy được một thân đầy cảnh xuân này.

Thậm chí còn là cảnh đẹp ngay tại đây, màu da của nàng nhìn có vẻ tinh tế sắc xuân. Vương Viễn Chu tiến lên ôm lấy nàng, " A....,,,... Bắt được một cái đuôi của mỹ nhân ngư rồi a."

Hai người cứ thế mà dính vào nhau sát rạt, hắn vừa động bọt nước liền bắn lên thân thể cả hai, bọt nước lạnh lẽo thấm vào tận ruột gan nhưng thật ra thì lại hướng đến nơi mát mẻ mà đi.

Chỉ là vật cứng chỗ dưới thân của người nào đó cứ thế mà lạnh đến không dịu xuống được, ngược lại căng đến kinh người. Thư Lan phát hiện thứ đồ vật kia của hắn cứ thế mà đứng sừng sững giữa đùi của mình, còn thừa cơ bất động thanh sắc mà nghiền nát, chỉ chờ có cơ hội tốt liền nhập vào động.

" Viễn Chu.... Đừng có nháo loạn, ở đây chính là đang ở bên ngoài đấy."

" Không có ai đến đây đâu, bà xã..... anh bị nghẹn như thế nhiều ngày rồi, muốn nghẹn hư ông xã luôn sao?" tay hắn vòng lên trước ngực của nàng, ở trên hai luồng vυ" cứ thế mà xoa nắn nó, đem đầṳ ѵú của nàng đùa bỡn đến dựng đứng.

" Sờ xuống hai cái đầu sữa liền cứng lên ngay a." hắn cắn cắn lấy vành tai nàng, đem cả người của nàng liếʍ đến nhũn cả ra, " Nhìn này, vυ" cũng bị nghẹn đến hỏng rồi, đầṳ ѵú cứng đến như vậy đây."

" Để cho anh sờ sờ huyệt chút......" Ngón tay của hắn xâm nhập vào trong huyệt động mềm mại kia, dòng nước sông lạnh lẽo cứ thế mà theo ngón tay của hắn len lỏi vào bên trong, " Thật là nhiều nước a..... còn đem ngón tay của anh cắn không buông ra luôn a."

Hắn dẫn nàng đến gần bờ đá, để nàng nằm bò ra, đôi tay cứ như thế mà hung hăng xoa nhẹ cái vυ", " Nghẹn mấy ngày nay rồi, em cũng muốn lắm có phải không?"

Một tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ đang dâng trào của chính mình đi đến miệng huyệt động của nàng, một tay vỗ về bụng nhỏ của nàng để cho nàng nâng người lên chút cho dươиɠ ѵậŧ dễ dàng mà chen đi tao huyệt mà đi.

Sợ nàng không kịp thích ứng, trước tiên hắn hạ eo đi vào cái đầu trước, rồi chậm rãi di chuyển eo đem qυყ đầυ từng chút một mà chen vào tiểu huyệt.

Mặt sông theo động tác của hắn mà đong đưa, bọt nước mềm nhẹ đánh chụp lên trên thân người của cả hai mềm mại mà ngứa ngứa rất là thích ý.

" Tiểu tao huyệt kẹp chặt như thế, xem ra thực là muốn ăn dươиɠ ѵậŧ lắm rồi."

Hắn lắc nhẹ cái bụng nhỏ, hai tay phủ đầy trên cánh mông của nàng mà liên tục thọc vào rút ra, dòng nước thừa dịp mà chen vào khe hở của tiểu huyệt nàng, lúc cắm vào làm vang lên tiếng nước chi chi.

" Ưʍ....ư....." Côn ŧᏂịŧ đang cắm vào tiểu huyệt vốn dĩ đãả trướng sưng, dòng nước đi vào bên trong không ít khiến cho hắn gia tăng cảm giác tràn đầy, làm cho bụng nhỏ của nàng trướng càng thêm trướng khiến cho tiểu huyệt như bị tràn đầy.

Qυყ đầυ kia đem phần thịt non của tiểu huyệt thao tới loạn mềm cả ra, cuối cùng hắn cũng có thể giống trống khua chiêng mà hướng vào bên trong mà đánh tới, eo dùng sức từng chút một, mặt nước sông bị sự đâm vào bang bang mà tạo ra bọt nước bắn lên tung tóe.

" Bảo bối, thật thít....." lời còn chưa có dứt hắn liền véo ngay vào eo của nàngnag2 mà bắt đầu tăng tốc một trận mãnh liệt, tàn nhẫn. Hận không thể đem nàng đâm đến mềm nhũn, trứng dái cứ thế mà đi theo côn ŧᏂịŧ đánhg vào trên tao huyệt của nàng, phát ra tiếng vang bạch bạch bạch, tiếng càng vang thì nước cũng cứ thế cũng bị đánh ra tiếng, từng đợt từng đợt mà không hề ngừng lại.

Dòng nước lạnh lẽo cùng với côn ŧᏂịŧ nóng bỏng mà hung hăng va chạm vào nhau, làm cho lí trí của Thư Lan toàn nước với lửa. Nàng bị đâm bay thẳng ra phía trước nhưng lại bị hắn kéo lại mà hướng cái côn ŧᏂịŧ lớn cứng rắn kia đâm tới, thật sâu mà cắm vào tao huyệt của chính mình.

" Anh nhẹ một chút đi....." giọng nói ba phần giận bảy phần mềm, làm cho dươиɠ ѵậŧ của Viễn Chu nghe xong liền cứng đến lợi hại hơn.

" Được a, bà xã, kêu đến thật là tao quá đi..... kêu đến nỗi dươиɠ ѵậŧ của ông xã đều muốn đau thêm."

Hắn dán chặt vào nàng, ở trên vai của nàng mà lưu lại dấu răng thật sâu, Thư Lan bị hắn cắn cả người đột nhiên run cả lên, hoa huyệt càng lúc càng cắn chặt hơn.

" A..... kẹp chết ông xã rồi." hắn đánh một cái lên mông của nàng, " Muốn đen dươиɠ ѵậŧ của ông xã cắn đứt luôn sao? Cắn đứt rồi còn có dươиɠ ѵậŧ nào để thao em đây?"

Hắn lấy tay đem côn ŧᏂịŧ của chính mình rút ra ngoài, nhìn xem mông mềm của nàng không ngưừng tìm kiếm dươиɠ ѵậŧ của chính mình, thầm mắng một tiếng cái đồ tiểu tao vật này, " Quay mông lại chút, một lát nữa thao cho em sướиɠ luôn."

Hắn liền đem nàng bế lên vách đá, dòng nước cứ thế mà chảy xuống một vệt.

Đem người đặt lên trên một tảng đá lớn, mặt ngoài có chút bóng loáng đã bị hắn cọ qua, " Nằm cho tốt a....." chân nàng bị hắn mở rộng ra, tao huyệt lúc này còn đóng đóng mở mở, khát khao thèm muốn côn ŧᏂịŧ hung hăng cắm vào.

Vương Viễn Chu nhìn đến đỏ cả mắt, cứ vậy mà đem đại côn ŧᏂịŧ hướng vào bên trong mà đâm thẳng vào. Tiểu huyệt bị thao đều đã mềm ướt hết, qυყ đầυ cứ thế thao vào cái thật mạnh rồi tiếp tực nhấp tới đáy.

Trướng dái hung hăng chụp đánh trên mông của nàng, chụp đánh vắt ra không ít chút nước sốt trong suốt dính dính lại nhanh chóng bị sự va chạm hung hăng tạo thành loạt keo trắng trắng đem dươиɠ ѵậŧ và tiểu huyệt của hai người dính vào một chỗ.

" A.... Viễn Chu...." Thư Lan trầm mình xuống chút, nàng vội vàng bắt lấy cánh tay của hắn.

Vương Viễn Chu cười khẽ một tiếng, " Đồ nhát gan, yên tâm đi.... Ông xã ôm em tuyệt đối sẽ không quăng em ngã đâu." hắn sửa sang lại ôom lấy mông nàng, cả người cứ thế đè ép lên, eo bụng cứ thế mà dán lên eo bụng, xương mu dán xương mu, côn ŧᏂịŧ thì cắm tao huyệt, hận không thể hòa vào một thể.

Hai cái vυ" theo sự va chạm kịch liệt của hắn mà điên cuồng lắc lư, ánh mặt trời chiếu vào một chút làm cho lóa trắng cả mắt.

Cả hai anh em đều yêu nhất cặρ √υ" này, hắn không đành mà ra tay dứt khoát cầm lấy cặρ √υ" đang nhảy lên kia mà cúi người xuống ngậm lấy, đem đầṳ ѵú ăn đến vang lên tiếng tư tư.

Vật cứng dưới thân cứ thế mà hung hăng mãnh lực va chạm, phía trên thì vυ" bị hắn ngậm ở trong miệng, dùng đầu lưỡi trêu đùa dùng hàm răng cắn cắn sau đó là liếʍ mυ"ŧ chúng, hận không thể đem vυ" hút ra sữa.

" Tao vυ" của bà xã thật là lớn, thật là muốn hút ra sữa a." hắn vừa thao vừa đυ.ng trái phải, dưới thân như mãnh hổ, càng thao tao huyệt thì eo bụng càng thêm tê dại.

" A...." Thư Lan bị hắn liên tiếp mà đâm vào thẳng hoa tâm, bụng nhỏ lên men từng trận một, " Không được..... Viễn Chu..... Đừng có đâm sâu quá....."

Hắn cứ thế mà hạ quyết tâm phải đυ.ng đến tận xương mu khiến nó phát run, côn ŧᏂịŧ lớn đi đến miệng tử ©υиɠ lại còn muốn đi vào thêm chút nữa, hận không thể đi vào bên trong miệng tử ©υиɠ mà thao lên vài cái.

Cảm thấy được miệng tiểu huyệt đang liên tục liếʍ mυ"ŧ, " Nhanh như vậy liền bị thao sướиɠ rồi sao? Phải không? Tiểu huyệt kẹp khít như vậy...... A..... Thao a..,,, dươиɠ ѵậŧ sắp bị bấm gãy rồi......"

Hắn càng đâm càng tàn nhẫn thêm.

Liền cứ vậy nhắm ngay hoa tâm của nàng, thao đến nàng mềm c.m.n ra đến khi nàng phun cả nước.

" Không.....Không......Viễn Chu...... A......." Thư Lan phát ra tiếng kêu to, bàn chân siết chặt lấy eo hắn đầu ngón tay cứ thế mà cào lên trên lưng của hắn tạo ra những vệt đỏ dài, bị hắn thao tới bắn thế nhưng còn có chút dịch trong suốt theo đùi chảy xuống.

Trông cực kỳ mất mặt, Thư Lan vừa thẹn vừa giận mà hung hăng đấm hắn vài cái, " Đồ đáng ghét..... Ghét anh nhất....." Lại thút thít mà khóc lên.

Vương Viễn Chu thấy nàng khóc tự nhiên hống nàng một trận, vừa có chút chột dạ. Hắn rốt cuộc là do tồn động tâm tư ghen tuông, thấy nàng để ý anh hai như thế liền tự nhiên mang theo tức giận mà đâm thao.

" Được bảo bảo, không khóc nữa....... Ông xã thương em a....."

Hắn ôm nàng mà tăng tốc một trận, nàng vừa khóc vừa cào thời điểm cuối cùng hắn cắm thẳng vào chỗ miệng tử ©υиɠ mà bắn ra tới.

" Bà xã ngoan, ông xã bắn a...... Bắn thật nhiều toàn bộ đều cho em hết.... bắn cho em sinh bảo bao a."