Chương 32: Có người mới, ghét bỏ người cũ.

Editor: MeiKim.

Vương Trường Xuyên vào phòng của mẹ hắn, Vương mẫu nghe thấy động tĩnh của hắn bước vào liền đứng dậy nói, " Đã về rồi sao?"

" Dạ." hắn ngồi ở ghế cạnh mép giường, trên ngăn tủ mép giường có để hai chén nước trà, trong đó có một ly do thím Thúy Hoa uống qua, còn có lá trà dính ở miệng ly.

" Xuyên tử này, thím Thúy Hoa của con đã tới đây...... Nói phải cho con một người vợ." Vương mẫu liếc nhìn sắc mặt của con trai nhà mình, phát hiện mặt hắn lập tức trầm xuống.

Bà yên lặng thở dài, " Ta a..... cũng không có đồng ý của bà ấy. Chỉ là..... Con có tính toán gì không?"

Vương Trường Xuyên cau mày, một khuôn mặt âm trầm dọa người.

Tính thế nào đây, hiện tại thì thời gian Viễn Chu tỉnh lại càng ngày càng nhiều quá, trước mắt liền thấy rất nhanh sẽ sớm khôi phục lại. Chuyện này vốn là chuyện lớn tốt, nhưng lại liên lụy đến trên người của Thư Lan, khiến cho hắn cảm thấy có chút nặng nề.

Lúc trước quấn lấy Thư Lan có thể tự an ủi chính mình là do làm vì em trai, hiện tại em trai đã tỉnh, chẳng lẽẹ chính mình còn muốn giống như lúc trước mà không màng đến thể diện mà xen vào không gian của em trai ở cùng với em dâu sao? Em trai sẽ nghĩ như thế nào đây, Thư Lan có cảm thấy rằng mình có chướng mắt hay không?

Rốt cuộc tình cảm của hai vợ chồng son này hiện tại rất tốt, thường thường dính lại với nhau thành một cục, chính mình đi xen một chân vào có vẻ như không đủ thức thời cho lắm.

Hơn nữa ở trong mắt của người ngoài, hắn lại đã đứng tuổi, mà không cưới vợ thì có vẻ quá mức khác thường đi.

Không ai hiểu con bằng mẹ mình, tâm tư của con trai lớn nhà mình như thế nào sao bà không rõ chứ?? Bà thở dài, " Mẹ biết tâm tư của con, nhưng chuyện này của các con nói ra cũng quá hoang đường đi, con phải chịu cái loại chuyện tình như thế này. Việc này cũng là do mẹ không tốt, làm cho con hiện tại gặp phải tình cảnh xấu hổ như thế này."

" Được rồi mà mẹ." Vương Trường Xuyên đánh gãy lời nói của bà, " đừng có nói những điều như vậy nữa, hết thảy đều là do con tự nguyện, để cho con tự mình cân nhắc một chút."

Lần này hắn có thể trở về lâu như thế , một là do lúc trước hắn tích góp ngày ngày nghỉ đủ nhiều, hai là do lần này hắn bị thương phải trở về, nhiệm vụ lần này bị thương để lại di chứng, trở về liền phải làm giấy phép xuất ngũ.

Về sự nghiệp, về gia đình, hắn rất cần thiết phải có một cái quyết định đúng đắn nhất.

Mẹ nói cũng đúng, cái thôn này nhỏ như thế, hai anh em dùng chung một người vợ cũng quá mức gây sự chú ý đi, người có tâm sẽ luôn chú ý đến việc này, càng có khả năng bị người ta nắm bắt lấy cái nhược điểm này mà tới kiếm chuyện.

Hắn hoảng hốt hồi lâu, mơ hồ có thể nghe thấy được trong phòng truyền ra tiếng cười đùa.

" Di, anh hai như thế nào mà từ trên lầu đi xuống thế?" Thư Lan thấy hắn, giống như ngày thường giúp hắn cởϊ áσ khoác ra.

Ai ngờ được rằng hắn như thế nhanh như bay mà trốn tránh ra, tay của Thu Lan cứ như thế mà giơ giữa không trung.

" Anh hai?"

Vương Trường Xuyên ho khụ khụ nói, cũng không dám nhìn nàng, chỉ có tiếng nói phát ra, " Để anh tự mình làm."

Thư Lan chỉ cho rằng hắn gặp phải chuyện gì, cũng không quá để ý liền đi chuẩn bị cơm chiều. Viễn Chu cũng đi theo phía sau nàng trợ giúp, bộ dáng của hai người vừa nói vừa cười dừng lại ở trong mắt của hắn lại giống như một tầng âm u kín mít.

Chờ cho cơm chiều làm xong, ba người bọn họ đồng thời vây quanh bên cạnh bàn ăn cơm.

Thư Lan theo bản năng mà gắp đồ ăn cho hai người bọn hắn, ai ngờ Vương Trường Xuyên lại né tránh đi. Thư Lan trì độn chút cũng nhìn ra hắn có chuyện gì đó không thích hợp, lập tức liền đỏ mắt.

Viễn Chu nhìn anh của hắn, " Anh hai, anh bị làm sao vậy?"

Vương Trường Xuyên ăn hai ba ngụm cơm xong, " Anh no rồi, các ngươi cứ tiếp tục ăn." nói xong liền đi ra khỏi cửa.

Trong lòng Thư Lan cảm thấy khó chịu, trên mặt vừaxf nóng vừa hồng cảm giác như bị ủy khuất cực kỳ. Nàng thậm chí còn không biết mình nơi nào chọc cho bị ghé bỏ.

Viễn Chu thò người ra lại nhìn nàng, bị nàng đẩy ra, " Em không có việc gì, đừng có nhìn em."

Một bữa cơm làm cho ba người đều cảm thấy không vui, thức ăn trên bàn cuối cùng lại thừa ra hơn phân nữa. Nàng cầm lấy chén đồ ăn đều gắp hết cho Viễn Chu, đem phần cơm của chính mình nhét hết vào bụng.

Nước mắt cứ ở trong hốc mắt đảo quanh, đây vẫn là lần đầu tiên nàng ở chỗ Vương Trường Xuyên chịu cái loại lạnh nhạt này.

Chính là vì cái gì đây?

Nàng nghĩ nghĩ lại, hôm nay trong nhà chỉ là có thím Thúy Hoa tới.

Đó chính là vì chuyện làm mai này, chính là muốn hắn cưới vợ, ghét bỏ chính mình một mình mà quấn lấy hai anh em bọn họ.bv

Càng nghĩ thì càng là có chuyện như thế đi, Thư Lan cực kỳ ủy khuất.

Hận hắn có người mới liền ghét bỏ chính mình, trước kia hoa ngôn xảo ngữ đều là gạt người, đều là vì cái thứ đồ thống khoái ở trên người của nàng mà thôi.