Là một đại phu, thấy chết không thể không cứu, người ta đã nằm ngay trước cừa thế này, làm ngơ sao được. Chỉ là...tưởng là một cô nương, hóa ra lại không phải. - --------------------- "Ta sớm muộn cũn …
Là một đại phu, thấy chết không thể không cứu, người ta đã nằm ngay trước cừa thế này, làm ngơ sao được.
Chỉ là...tưởng là một cô nương, hóa ra lại không phải.
- ---------------------
"Ta sớm muộn cũng phải chết trên giường ngươi."
Hắn ôm ta, thở nhẹ bên tai ta, trên gương mặt lạnh nhạt trong trẻo đỏ ửng, kết hợp với quần áo trên người hắn, cực kỳ lả lướt quyến rũ.
Động tác trên tay của ta cũng không ngừng, nét mặt nghiêm trang nói: "Ta là đại phu, trước đây đã cứu ngươi, bây giờ cũng sẽ không để ngươi chết."
Hơn nữa rõ ràng lúc này ngươi rất thoải mái.
Hắn nở một nụ cười, hôn lên vành tai của ta: "Ta biết, ta luôn muốn ngươi thương xót ta."
Một người giả nữ, một người nữ giả nam, cả hai đều giống nhau, ai có thể thương xót ai?