Chương 27

Mục Đồng dựa theo công thức ban nãy pha thêm một lần, lúc chuẩn bị thêm ớt cựa gà, cậu chợt dừng lại, hỏi anh: "Anh ăn cay được không?"

"Được."

Sau khi Dịch Nhiên trả lời khẳng định, cậu mới yên tâm múc một muỗng ớt thêm vào trong chén.

Đến khi về chỗ ngồi, hai mẹ vẫn đang nói về chủ đề chưa nói xong lúc chiều. Mục Đồng ngồi bên cạnh, yên lặng ăn lẩu.

Cậu cực kỳ thích ăn thịt bò nhiều vân mỡ. Ngày trước đi ăn lẩu cùng mẹ, cậu sẽ luôn gọi thêm mấy phần, nhưng hôm nay dì Quý mời, Mục Đồng không thể không biết ngượng chủ động gọi thêm món được.

Mục Đồng cúi đầu nhìn mấy miếng thịt bò vân mỡ cuối cùng trong chén, đắn đo một hồi, cậu mới nhét hết vào trong miệng.

Vừa ăn xong, một nhân viên mặc đồ phục vụ đã đẩy xe đi tới, nở nụ cười đặt mấy phần thịt bò vân mỡ vừa cắt xong lên bàn: "Món của anh đã lên hết rồi ạ, mời mọi người từ từ thưởng thức."

Nhân viên phục vụ vừa định rời đi, Quý Huyên vội vàng gọi anh lại: "Có đưa nhầm không cậu gì ơi? Hình như chúng tôi không gọi thêm món mà?"

"Là con gọi." Lúc Dịch Nhiên đặt điện thoại xuống, giao diện màn hình dừng ở ứng dụng đặt món của quán lẩu.

"Đói bụng, ăn chưa no." Nói rồi, anh đổ thịt bò vân mỡ tươi ngon vào trong nồi nước.

Nói thì nói vậy, nhưng sau đó Dịch Nhiên lại chẳng động đũa, mấy dĩa thịt bò vân mỡ anh đặt gần như đều do một mình Mục Đồng ăn.

Thịt bò vân mỡ trong dĩa không còn nhiều, cuối cùng Mục Đồng cũng không nhịn được hỏi Dịch Nhiên: "Anh không ăn hả?"

Bấy giờ Dịch Nhiên mới làm cho có, vớt ba miếng thịt bò mỏng trong nồi ra, gắp vào chén của mình.

Lúc này điện thoại để trên bàn sáng lên, hộp thông báo hiển thị có tin nhắn mới chưa đọc, Dịch Nhiên vào Wechat liếc mắt nhanh một cái.

Người gửi tin nhắn tên Lâm Thiên Dịch, là bạn cấp ba của anh hồi trước.

【林天奕】:说好的出来一起吃饭,你特么居然临时放我鸽子?[愤怒]

[Lâm Thiên Dịch]: Đã hẹn cùng đi ăn, vậy mà CMN mày bất ngờ cho tao leo cây luôn?

Dịch Nhiên trả lời một câu: Tạm thời có việc, đến muộn.

Tin nhắn gửi đi chưa được hai giây, đối phương đã gọi đến. Dịch Nhiên vừa nhấn nghe máy, ngay cả chào hỏi mà người ở đầu bên kia cũng không thèm, lý lẽ hùng hồn chất vấn anh: "Vậy thì tao muốn nghe thử xem rốt cuộc mày có việc đột xuất gì, nói mau, bây giờ mày ở đâu? Có phải hẹn hò với người yêu không?"

Dịch Nhiên không trả lời, anh nhìn đồng hồ, nói với đối phương một câu: "Tám giờ tao qua tìm mày." Rồi cúp máy luôn.

Quý Huyên ngồi bên cạnh hỏi anh: "Lát nữa con còn việc bận à?"

"Dạ không, bạn con đột nhiên gọi điện hẹn ra ngoài."

Còn chừng hai mươi phút nữa mới đến 8 giờ, bây giờ lẩu cũng ăn gần xong. Lúc Dịch Nhiên chuẩn bị đứng lên, Quý Huyên lại hỏi anh: "Đi quán bar hay hộp đêm?"

"Không đi mấy chỗ đó," Dịch Nhiên nói: "Ở CR."

"Đồng Đồng ơi con có muốn đi chung với anh không?" Quý Huyên cười, thuận miệng hỏi một câu.

Mục Đồng đang ăn lẩu nghe vậy thì trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên: "Dạ?"

Trước đó Dịch Nhiên hoàn toàn không dự đoán được Quý Huyên sẽ hỏi như thế, nhưng anh không phản đối đề nghị này, vậy nên anh nói với Mục Đồng: "Mấy game PS5 bên tiệm mua vừa về hôm nay, em muốn qua chơi thử không?"

Con trai đều thích chơi game, Mục Đồng cũng không là ngoại lệ. Dù kỹ thuật của cậu rất kém, nhưng điều này chẳng mảy may ảnh hưởng sự nhiệt tình của cậu với trò chơi điện tử.

Cậu nhìn về phía Mục Hy Tình, như đang hỏi ý kiến mẹ mình. Mục Hy Tình sao cũng được: "Con muốn đi thì đi đi, nhưng đừng chơi trễ quá."