Chương 10: Hồi kinh

Xuân đi thu đến, Thanh nhi mỗi ngày một lớn, Hi Nhi bẻ ngón tay tính một chút, từ ngày ấy rơi vào trong ngực Tạ Quân Ngọc, như chỉ trong nháy mắt, thời gian hơn một năm cũng đã qua đi, trọng lượng Tạ Quân Ngọc chiếm trong lòng mình, cũng càng lúc càng nặng, mặc dù Tạ Quân Ngọc đã rất nhiều lần nói thích y, nhưng y vẫn nghĩ đến, Tạ Quân Ngọc có phải cũng đối sử như vậy với người khác hay không, thân phận của Tạ Quân Ngọc đến tột cùng là gì? Có từng cưới vợ? Mỗi lần nghĩ đến những thứ này, lại nảy sinh rất nhiều ý muốn độc chiếm đáng sợ

Ngày hôm nay, Hi Nhi nhìn Tạ Quân Ngọc đang tại dỗ dành Thanh nhi, đầu nho nhỏ lại bắt đầu suy nghĩ miên man, nghĩ đến Tạ Quân Ngọc cũng đối với một vài tiểu thư khuê các có tri thức hiểu lễ nghĩa như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không khỏi trắng bệch, thấy ánh mắt Tạ Quân Ngọc dời về phía y, vội vàng bối rối quay mặt qua chỗ khác, cẩn thận từng li từng tí cất giấu tâm tư nhỏ của mình

” Hi Nhi đến đây, vi phu có chuyện nói với ngươi. ” Tạ Quân Ngọc thấy Hi Nhi bối rối, cười vẫy tay với Hi Nhi, dịu dàng như ngọc, Hi Nhi thấy thế đành phải chậm chạp đến bên Tạ Quân Ngọc, xoắn ngón tay trắng nõn nhỏ bé, đỏ mặt cẩn thận từng li từng tí nói: ” Hi Nhi cũng có lời muốn nói với tướng công.”

Tạ Quân Ngọc nghe vậy vui vẻ trên mặt càng đậm, nhướn mày kiếm tuấn lãng, ” Ồ? Hi Nhi có lời gì muốn nói với tướng công? ”

” Hi Nhi muốn tướng công nói trước. ” Hi Nhi ngồi dựa ở trong ngực Tạ Quân Ngọc, cánh tay trắng nõn ôm cổ Tạ Quân Ngọc, lắc lắc tay chơi xấu, sợi tóc đen nhánh mềm mại theo thân hình, trên không trung vẽ ra vài đường trong chớp mắt, trong lòng lại là thấp thỏm không yên

” Được được được, vậy tướng công liền nói trước. ” Tạ Quân Ngọc nhìn hành vi chơi xấu của Hi Nhi, cười vuốt vuốt tóc Hi Nhi, vỗ vỗ lên cái mông vểnh cao, lại ôm chặt lấy Hi Nhi

” Hi Nhi, chúng ta thành thân nhé? Hửm? ”

Tạ Quân Ngọc cười nhẹ nhàng nhìn Hi Nhi đỏ mặt, ôn nhu trong mắt như muốn hòa tan Hi Nhi, khiến Hi Nhi dưới ánh mắt nóng rực đó không có chỗ trốn, chỉ có thể trừng lớn đôi mắt đen nhánh, si ngốc nhìn Tạ Quân Ngọc, qua nửa ngày, mới đỏ mặt, nhỏ giọng nói: ” Thành thân? ”

” Ưm, thành thân xong sau này ta sẽ một đời một kiếp ở bên cạnh ngươi, ngươi có bằng lòng hay không? ” Tạ Quân Ngọc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng hồng của Hi Nhi, nhịn không được cắn một ngụm lên hai má phiếm hồng kia, tiếng cười trầm thấp phát ra ở bên tai Hi Nhi ” Vậy lúc trước tướng công nói thích Hi Nhi, đều là sự thật ư? ” Hi Nhi cắn lỗ tai Tạ Quân Ngọc, ngón tay trắng nõn ở phía sau cổ Tạ Quân Ngọc xoắn chặt lại buông ra một hồi lâu, mới lắp bắp hỏi

” Đương nhiên là thật, vi phu có bao giờ lừa gạt Hi Nhi? Thanh nhi cũng đã sinh ra, Hi Nhi chẳng lẽ muốn gả cho người khác? Hửm? ” Tạ Quân Ngọc đối với sợi tóc mềm mại của Hi Nhi yêu thích không nỡ buông tay, nắm một ít lên, tinh tế mà chơi đùa, đè nén vui vẻ xuống đáy lòng, ra vẻ giận tái mặt

” Hi Nhi cũng, cũng thích tướng công, ngoại trừ tướng công, ai cũng không gả. ” Hi Nhi bị bộ dạng giận tái mặt của Tạ Quân Ngọc lừa gạt, trong lòng quýnh lên, thốt ra lời muốn nói trong nội tâm, nói xong lập tức chôn mặt trong l*иg ngực Tạ Quân Ngọc, bên tai hồng thấu

” Vậy là Hi Nhi đồng ý? Hửm? ” Tạ Quân Ngọc thấy thế cũng không còn giả vờ, tiếng cười sang sảng truyền vào trong tai Hi Nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn chín hồng cũng bị nâng lên, đối diện với ánh mắt nóng rực của Tạ Quân Ngọc

” Ưʍ. ” Hi Nhi xấu hổ hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống, bàn tay nhỏ bé nắm bàn tay lớn của Tạ Quân Ngọc, khuôn mặt nhỏ nhắn lần nữa vùi sâu vào trong l*иg ngực Tạ Quân Ngọc, mặc kệ tiếng cười trầm thấp của Tạ Quân Ngọc vang lên trên đỉnh đầu

” Tướng công có còn lấy thê thất khác không? ” giọng Hi Nhi buồn buồn từ trước ngực truyền ra, ôm chặt Tạ Quân Ngọc tâm thần thấp thỏm bất an hỏi

Nhận ra Hi Nhi để ý, Tạ Quân Ngọc nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hi Nhi, nhìn đôi mắt bất an của Hi Nhi, vẻ mặt chân thành nói: ” trong lòng Vi phu chỉ có một mình Hi Nhi, thê tử duy nhất cũng chỉ có thể là Hi Nhi. ”

Hi Nhi sau khi nghe xong mới hoàn toàn yên lòng, đỏ mặt liền chạm lên môi Tạ Quân Ngọc, hai người náo loạn một hồi lâu mới thôi, Tạ Quân Ngọc vuốt ve cánh môi đỏ mọng của Hi Nhi, cười nói: ” Hi Nhi vừa rồi không phải có chuyện muốn nói với phu sao? Là chuyện gì? ”

Hi Nhi nghe xong, hai má vốn phiếm hồng càng thêm đỏ ửng, cắn cánh môi đỏ tươi, ” Chính là Hi Nhi cũng…… Cũng thích tướng công. ”

Tạ Quân Ngọc nghe xong, trái tim vốn đang ngâm trong mật, dường như hóa thành một bãi xuân thủy, trong lòng tất cả đều là Hi Nhi, ” Vi phu cũng thích Hi Nhi, thích vô cùng. ”

” Vậy mấy ngày nay Hi Nhi liền thu dọn, chúng ta lập tức lên đường hồi kinh, lần trước hồi kinh ta đã bẩm báo với huynh nhà việc hôn sự, được không? ” tay Tạ Quân Ngọc vuốt ve hai má trắng nõn của Hi Nhi, nhắc đến, sau khi hồi kinh lần trước, Tạ Quân Ngọc vốn là muốn khi trở lại Tuyên Thành, liền mang theo Hi Nhi hồi kinh, tổ chức hôn sự của hai người, ai ngờ Hi Nhi lại mang thai Thanh nhi, Tuyên Thành đến kinh đô, đường xá xa xôi khó tránh khỏi xóc nảy, Tạ Quân Ngọc tất nhiên là không nỡ, sau khi Hi Nhi sinh lại vội vàng chăm sóc hai người, từ đó đến nay, cuối cùng có thể giải quyết đại sự trong lòng này, trái tim Tạ Quân Ngọc khó tránh khỏi nảy sinh rất nhiều vui mừng

” Hi Nhi đều nghe tướng công. ” giọng nói Hi Nhi đều là vui mừng, tình yêu đối với Tạ Quân Ngọc áp đảo cảm xúc không muốn rời đi quê hương kia, ôm lấy cổ Quân Ngọc không buông tay