Chương 12

Đường Ni Ni vốn đang mơ hồ ngủ, đột nhiên hạ thân cảm thấy một trận xé rách trướng đau, giương đôi mắt liền thấy bản thân mình tuy vẫn trong bồn tắm, nhưng lại đang ngồi lên người Cố Vân Trạch, phía dưới cư nhiên đang hàm chứa côn ŧᏂịŧ thô to của anh.

Hai tay Cố Vân Trạch đỡ eo của cô, dùng côn ŧᏂịŧ hung hăng xỏ xuyên qua tiểu huyệt non nớt, thấy Ni Ni tỉnh liền cười toe toét nói: “Anh xin lỗi Ni Ni nha, anh vốn dĩ chỉ muốn tẩy rửa thật sạch sẽ hoa huyệt của em, ai biết đang ngủ mà tiểu huyệt của em cũng mυ"ŧ anh như vậy, thật sự đem ngón tay anh kẹp đến không động đậy được, anh nghĩ đến thời điểm làm em vô cùng sướиɠ nên cầm lòng không được mà cắm vào”.

“Nhưng mà em yên tâm, lần này rất nhanh sẽ kết thúc, sẽ không lâu như vừa rồi đâu!”. Cố Vân Trạch vẻ mặt chân thành bảo đảm nói.

“A ~~ anh nhẹ một chút ~~ hôm nay em mới phá thân chẳng lẽ anh không biết sao? Ư ~~~ nhanh quá ~~~”

Cố Vân Trạch nói chuyện còn không quên cắm Ni Ni điên cuồng, nước trong bồn sóng sánh vô cùng mạnh, cô chỉ có thể bám chặt lấy người Cố Vân Trạch mới không bị ngã nhào vào trong nước.

Ni Ni vốn tin tưởng Cố Vân Trạch lần thứ hai làm sẽ thực mau, nhưng anh lần này làm cư nhiên càng dài hơn, làm một giờ mới bắn còn không nói, tẩy rửa xong lại ôm cô lên giường thao cô tiếp hai lần, mỗi lần đều vô cùng dài làm hai mảnh thịt âʍ ɦộ của Ni Ni sưng lên không chịu nổi.

Bị làm đến hôn mê, lại bị anh cắm đến tỉnh, giọng nói đều khàn cả đi, tóm lại buổi sáng bị anh làm liên tục đến chạng vạng mới chịu dừng lại, Đường Ni Ni thề rằng sau này sẽ không bao giờ chạm đến đàn ông chăm tập thể thao, thể lực thật sự quá khủng bố rồi.

Cũng may làm đến chạng vạng Cố Vân Trạch cũng mệt mỏi, ôm cô cùng ngủ, chỉ là anh ngủ còn một hai phải bóρ ѵú của cô, Ni Ni cảm thấy không thoải mái, nhưng mặc dù anh ngủ say, chỉ cần Ni Ni vừa cầm lấy cái tay đang ở trên ngực mình thì anh liền lập tức tỉnh lại, rồi sau đó đem vυ" của cô tàn nhẫn dày vò.

Hai người ngủ đến bảy giờ tối thì bị từng tiếng chuông điện thoại của cả hai đánh thức, di động của Ni Ni bị cha mẹ khủng bố, vừa cầm liền thấy có bảy tám chục cuộc gọi nhỡ, mà điện thoại của Cố Vân Trạch bị thư ký tiểu Ngô của ba anh gọi đến, tiểu Ngô đã chuẩn bị lễ vật mà Cố Vân Trạch phân phó thật tốt nhưng gọi nhiều cuộc điện thoại cho anh mà không nhận được trả lời, đành phải đem đồ đến trước cửa khách sạn.

“Ni Ni, mau dậy mặc quần áo, chúng ta cùng nhau đi thăm chú dì”. Cố Vân Trạch nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, sau đó tới nâng Ni Ni dậy.

“Em không đi, phía dưới của em đau quá đi không nổi”. Đường Ni Ni nhớ tới lúc trên giường anh không để ý đến cảm thụ của cô liền ủy khuất mà nói với Cố Vân Trạch.

“Em mà không quay về, ba mẹ em thực sự sẽ báo công an đó, ngoan nghe lời nha ~~~”. Cố Vân Trạch nhẫn nại dỗ dành nửa ngày mới đem Đường Ni Ni vựng dậy mặc được quần áo.

Khi xe chạy tới cửa sau tiểu khu nhà của Ni Ni, Cố Vân Trạch thấy đằng xa là một người đàn ông trung niên trong tay đang cầm một cái gậy vừa nặng vừa thô, đang đứng nhìn xung quanh.

Dọa cho Cố Vân Trạch nói chuyện lắp bắp: “Ni Ni, người đang cầm gậy kia chính là ba của em sao? Còn người phụ nữ béo phì bên cạnh hẳn là mẹ của em đi?”

“Là bọn họ, em đã nói không trở về, anh lại cứ đăm đăm muốn đi”. Đường Ni Ni liếc Cố Vân Trạch đang trắng mặt một cái.

Không vào hang cọp thì sao mà bắt được cọp con! Cố Vân Trạch đột nhiên dâng lên cảm giác anh dũng của một tráng sĩ, lòng nghĩ dù gì ba của cô nhìn gầy yếu như vậy, khả năng đánh cũng không quá đau nhỉ. Lúc này mới kiên quyết dẫm ga đi đến gần hai người rồi xuống xe.

“Con chào chú dì, thật ngại quá, đi mua quà nên bọn con tới muộn, đã để hai người đợi lâu rồi!”. Cố Vân Trạch sau khi xuống xe liền cùng cha mẹ Đường lễ phép hàn huyên vài câu, chạy nhanh tới cốp xe lấy quà ra, sợ chỉ chậm chút thôi sẽ bị Đường cha mang gậy ra đập.

Đường cha còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang diễn ra thì Đường mẹ đã đánh giá xe của Cố Vân Trạch rồi ghé vào tai ông thì thầm nói: “Cái xe thể thao này hình như rất đáng giá, nhìn thế nào cũng phải ba trăm hoặc năm trăm vạn, Ni Ni tuyệt giao chúng ta xong liền câu được một người bạn trai tốt như vậy?”