Phòng thi đấu của Cửu Thiên lúc này rơi vào trạng thái im lặng tuần hoàn vô hạn. Nhìn dòng chữ Defeat u ám trên màn hình, ba người ngồi đờ ra ghế, hồn không biết đã bay đi đâu mất.
Không chỉ bọn họ, có lẽ vì quá đột ngột, toàn bộ hội trường đều rơi vào bầu không khí im lặng đầy quỷ dị.
Quang cảnh khói lửa ban nãy như phiên bản số tái hiện lại chiến tranh thế giới, đạn pháo tên lửa xé trời lao xuống, thật sự là chân chính đem thi đấu biến thành diễn tập vũ trang!
Nhìn thông tin Hắc Hồng chiến thắng hiện trên màn hình lớn, rất nhiều người trên khán đài vẫn quay cuồng ong ong, bị một màn phối hợp tâm cơ mà hoàn mỹ vừa rồi làm cho não xoắn thành cái nơ.
Tổ kỹ thuật cắt ra hình ảnh đặc sắc cuối cùng, bình luận viên bắt đầu phân tích phương thức triển khai chiến thuật, không khí im lặng lại càng kéo dài.
Ai cũng biết Pháo thủ là chức nghiệp kết xuất kỹ năng tầm xa, cũng là chức nghiệp có độ sát thương cao nhất trong hệ thống nhân vật của Zone. Nhưng ưu điểm cũng đi liền với khuyết điểm. Bên phía nhà phát hành cho nhân vật này lực sát thương cao, lại bù vào một lỗ hổng chết người là thiếu cơ động, không có tính linh hoạt.
Pháo thủ muốn triển khai tấn công điều kiện tiên quyết đó là phải xây dựng được một pháo đài kiên cố làm bệ đỡ, việc này hạn chế rất nhiều đến khu vực có thể sử dụng kỹ năng. Các kỹ năng của Pháo thủ hầu hết đều phải hoàn thành điều khiển nạp đạn mới sử dụng được, nếu đặt vào thi đấu đoàn đội, không thể không có sự bảo vệ của đồng đội xung quanh. Hơn nữa quỹ đạo bay của đạn pháo rất khó kiểm soát, tùy thuộc vào thời gian bay, cự ly và bệ đỡ, vậy nên lực sát thương lớn lại rất khó nhắm chính xác mục tiêu, trong đối chiến thường chỉ được sử dụng nhằm yểm trợ và phá hoại khu vực chiến đấu.
Trên hình ảnh tua lại quay chậm, Hỏa Bích Lũy xuất ra toàn bộ đạn pháo mà mình có, nhưng không hiểu bệnh thần kinh thế nào, khu vực đang đánh nhau kịch liệt kia lại hoàn toàn không phát hiện ra.
Mãi đến khi quỹ đạo đường đạn cách điểm rơi chỉ còn chưa đến 1.5 giây, hai người bên Hắc Hồng mới bắt đầu di chuyển.
Đầu tiên, Tiết Vũ triệu ra hai con Hắc mao tử mai phục sẵn dưới đất, sau đó đến Phồn Cảnh Liễu Loạn quăng debuff tàn phế, lợi dụng thế trận lừa đối phương chạy đến tọa độ (236, -78), hai triệu hoán thú lập tức đào đất chui lên giữ chặt hai người bên Cửu Thiên, chỉ nửa giây sau, Soái Phá Thiên Tế và Chu Thập Nhất Lang oanh liệt nằm giữa tâm đạn.
“Cái này rõ ràng là có mưu tính từ đầu, thật sự là tâm cơ, quá tâm cơ. Tôi nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được lượt đấu tổ đội này lại dùng phương thức đó mà kết thúc. Danh hiệu MVP* trận này chẳng phải đã thuộc về Thẩm Thường Dữ rồi sao? Căn cứ vào quỹ đạo, thời gian cùng tốc độ của đạn pháo mà có thể tính toán chuẩn xác tọa độ điểm rơi, việc này sợ là khắp liên minh chỉ có mình cậu ấy làm được.” Tiểu Vũ cố gắng giữ ngữ điệu bình tĩnh nhất giải thích cho người xem, trong lòng lại âm thầm bùng cháy, đoạn video này tuyệt đối có thể xếp vào top 10 tuyển tập video thi đấu đặc sắc nhất, má ơi quá máu me quá khốc liệt rồi!
[*MVP (Most valueable player): Thành viên có ảnh hưởng lớn tới kết quả của trận đấu, hay còn được gọi là thành viên có thành tích xuất sắc nhất trận.]
Phân tích bình luận kết thúc, khán giả chỉ cảm thấy nội tâm ngổn ngang trong gió, đồng tình nhìn sang hàng ghế tuyển thủ bên Cửu Thiên. Thua thế này thật có cảm giác chưa bắt đầu đã kết thúc, xin các vị nén bi thương.
Trong không khí quỷ dị như thế, lượt thi đấu đoàn thể 5V5 rất tàn nhẫn bắt đầu.
Đội hình ra trận của Hắc Hồng gồm Mục Sư ‘Phồn Cảnh Liễu Loạn’ của Vưu Cảnh, Triệu hoán sư ‘Tiết Vũ’ của Thẩm Thường Dữ, Đạn sư ‘Nhất Minh Kiến Huyết’ và ‘Nhất Kích Bạo Đầu’ của cặp song sinh Nhị Hứa, cùng với Thánh Kỵ Sĩ ‘Trạch Mộc Nhi Tê’ của Liễu Trạch Thân.
Bên Cửu Thiên gồm có Ảnh Kiếm Khách ‘Chu Thập Nhất Lang’ của Chu Thập Diệc, Ám Sát Giả ‘Không Cách’ của Triệu Không Minh, Thánh Kỵ Sĩ ‘Soái Phá Thiên Tế’ của Cao Tuấn, Chiến phủ đấu sĩ ‘Mộ Chí Minh’ của Viên Giai Chí, cuối cùng là Mục Sư ‘Thần Hi’ của Tô Thần Kiệt.
Đội hình hai bên hầu như đều bao gồm những người đã tham gia lượt đấu 3V3. Việc liên tục xuất chiến ảnh hưởng rất lớn đến thể lực, phân phối nhân lực hợp lý cũng là một vấn đề vô cùng quan trọng.
Hai bên tiến hành nghi thức chào, kiểm tra thiết bị lần cuối.
“Ở trận đấu 3V3 trước biểu hiện của Vưu Cảnh rất xuất sắc. Cậu ấy cũng được coi là người duy nhất vừa đảm nhiệm vai trò thủ lĩnh lại chơi nhân vật Mục Sư trong trận đấu khá dài vừa nãy biểu hiện ra thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nhưng việc thi đấu với cường độ cao liên tục là gánh nặng lớn cho tuyển thủ. Nhìn qua màn hình có thể thấy đội trưởng Vưu đang tranh thủ chút thời gian nghỉ ngơi, hi vọng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến lượt đấu tới đây.”
Máy quay di chuyển về phía Vưu Cảnh, từ góc độ này có thể thấy y đang nhắm mắt dựa vào ghế, mí mắt rủ xuống mang theo cảm giác mệt mỏi.
Thẩm Thường Dữ kiểm tra thiết bị xong, trông thấy sắc mặt y, lo lắng nhíu mày: “Không vấn đề gì chứ?”
Vưu Cảnh nghe vậy thì mở mắt ra, bình thản liếc sang, ngữ điệu không mặn không nhạt: “Đương nhiên.”
Thẩm Thường Dữ im lặng. Anh còn định hỏi tiếp thì đã thấy Vưu Cảnh từ từ ngồi thẳng lưng dậy.
Hai chân y ưu nhã vắt chéo trước người, ngón tay lưu loát lướt qua bàn phím, từng dòng code chính xác không sai một chữ lần lượt được gõ ra, hiện lên trên màn hình.
Cuối cùng, giống như loài săn mồi đang phô trương sức mạnh, một tay y tùy ý gác lên tay vịn, nghiêng người nhìn ra, khóe môi câu lên một độ cong nhàn nhạt.
Vào lúc này, từ cử chỉ và thái độ của người nọ, Thẩm Thường Dữ có cảm giác tốt nhất mình không nên hỏi gì thì hơn.