Chương 38

Hai đội bắt đầu xuất hiện, bầu không khí trong sân cũng trở nên sôi trào. Người hâm mộ kích động hô vang tên chiến đội cùng các thành viên. Thậm chí còn có fan cuồng muốn nhảy qua phân cách chạy lên sàn đấu, nhanh chóng bị bảo vệ kịp thời ngăn lại.

Tầm mắt Lâm Tiếu rơi lên trên người tuyển thủ hai đội đang lần lượt tiến hành thủ tục bắt tay đầu trận trên sân, trong lòng có cảm giác bản thân gần đây hình như có chút giống như mấy ông già tám mươi tuổi ngồi nhìn con cháu mà cảm khái nhân sinh xoay vần vậy.

Mặc dù hiện tại sự phát triển của thể thao điện tử ngày càng có xu hướng thương mại hóa nhưng xét cho cùng, lý do nó thu hút được nhiều nhà đầu tư quan trọng nhất vẫn là vì sự ủng hộ từ cộng đồng. Từ sự ủng hộ của quần chúng, nhu cầu tăng, dịch vụ cũng theo đó mà phát triển nhanh chóng, càng phát triển lại càng thu hút nhiều người đầu tư vào không phải sao?

Lâm Tiếu không được trải nghiệm sự phát triển năm năm qua nhưng anh rất nôn nóng muốn được trải nghiệm sự cường thịnh trong năm năm tới. cậu không hiểu về kinh doanh cũng không biết về thương mại kinh tế, nhưng có một vấn đề Lâm Tiếu dám khẳng định: Sự phát triển của e-sports tuyệt đối sẽ không dừng lại ở đây. Đây là tín ngưỡng của anh, mục tiêu của anh là đưa nó lên lôi đài cao nhất để tất cả mọi người phải ngước nhìn.



Sau khi giới thiệu tuyển thủ, từng người chuẩn bị thi đấu bắt đầu vào trạng thái sẵn sàng.

Thực lực hai bên chênh nhau quá nhiều vậy nên cuộc chiến này gần như không phải là xem bên nào thắng mà là để xem Hắc Hồng hôm nay cướp được bao nhiêu điểm từ tay Cửu Thiên.

Dưới khán đài dần dần có tiếng xì xào bàn tán, tất cả mọi người đều rất hứng thú suy đoán trình tự ra quân của hai đội. Tới khi trên hàng ghế tuyển thủ có người đứng dậy thì rất nhiều người không nén được kinh ngạc “Ồ” lên một tiếng.

“Chắc chắn không ai đoán được lần này Hắc Hồng lại để Liễu Trạch Thân tham gia lượt đấu cá nhân. Nếu không nhầm thì từ trước tới nay đây là lần đầu tiên Thánh Kỵ Sĩ tham gia thi đấu cá nhân phải không?” Bình luận viên cho chương trình phát sóng trực tiếp trận đấu Tiểu Vũ cũng không giấu được ngạc nhiên sau khi thấy tuyển thủ đầu tiên xuất chiến.

“Chức nghiệp như Thánh Kỵ Sĩ, theo một phương diện nào đó mà nói thì thực sự không thích hợp để thi đấu cá nhân. Nhưng mà cô nhìn đi Tiểu Vũ, xem bên còn lại để ai ra trận đầu kìa. Ha ha, lần này Hắc Hồng đúng là cao tay thật.” Mao Đậu cùng tham gia bình luận tiếp lời.

“Ồ, Cửu Thiên để Triệu Không Minh ra? Xem ra sắp có kịch hay rồi đây!” Tiểu Vũ đưa mắt nhìn một tuyển thủ khác bước lên chiến đài, bật cười: “Lần này Hắc Hồng định chơi đúng kịch bản với Cửu Thiên sao? Nếu đối thủ là Liễu Trạch Thân, danh hiệu ‘Ảnh Tử Ám Sát Giả’ của Triệu Không Minh hôm nay cũng không dễ dàng phát huy tác dụng nha!”



Trên sân đấu, tuyển thủ tiến hành kiểm tra lại thiết bị, không nghe được lời bình luận viên. Có điều vào lúc này sắc mặt của Triệu Không Minh thực sự cũng không dễ xem chút nào.

Từ trước tới nay những trận mấu chốt Triệu Không Minh luôn được chọn vào vị trí đầu tiên của lượt đấu cá nhân để một đòn ám sát gϊếŧ chết khiến đối thủ trở tay không kịp. Nhưng cậu ta có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, kế sách tính toán kỹ càng như vậy lại dễ dàng bị đối phương phá được, thậm chí còn tương kế tựu kế gậy ông đập lưng ông.

Trong số tất cả thành viên Hắc Hồng có lẽ Thánh Kỵ Sĩ ‘Trạch Mộc Nhi Tê’ của Liễu Trạch Thân là người Triệu Không Minh không muốn chạm trán nhất. Cho dù phải đấu ngươi sống ta chết một trận với ‘Phồn Cảnh Liễu Loạn’ của Vưu Cảnh thì cũng tốt hơn nhiều so với việc bắt cậu ta phải đối chiến với một cái khiên thịt. Ít nhất thì người trước còn có cơ hội một đòn gϊếŧ chết chứ người sau thì thật sự tuyệt vọng rồi.

Đừng nhìn Liễu Trạch Thân bình thường hiền lương thục đức. Đến lúc đánh cận chiến mới biết mặt nhau, thật sự không khác gì lưu manh quấn lấy gái nhà lành trêu ghẹo vậy!

Triệu Không Minh điên cuồng oán thầm trong lòng. Cậu ta vừa ngẩng đầu lên lại đυ.ng ngay tầm mắt của tên kia. Nhìn dáng vẻ cười híp mắt đắc ý của đối phương khiến cậu ta chỉ cảm thấy da gà da vịt khắp người thi nhau rơi mất từng mảng, nhắm một mắt mở một mắt coi như không thấy.

Chiến đội Hắc Hồng này rõ ràng chẳng có lấy một tên ăn chay. Ai ai cũng đều là sói ăn thịt người mà!



Trận đấu chính thức bắt đầu, màn hình giữa sân đấu xuất hiện hình ảnh hai bên bước vào giai đoạn chuẩn bị chiến đấu. Ở hai góc hai bên là hình ảnh của tuyển thủ đồng thời hai bên là hình ảnh điều khiển nhân vật, trên khán đài lại vang lên tiếng hò hét vang trời.

Bắt đầu tiến hành BAN bản đồ. Để tránh đối phương lợi dụng địa hình bản đồ phức tạp nên Liễu Trạch Thân lần lượt loại bỏ Dung Nham Luyện Ngục và Rừng Rậm Hoang Dã. Triệu Không Minh thì ngược lại, loại bỏ hai bản đồ không tiện ẩn nấp là Cực Địa Băng Nguyên và Đại Mạc Mê Thành, cuối cùng chỉ còn lại Cổ Mộ Kinh Hồn là địa điểm đối chiến.

Ánh đèn trên sân đấu hạ thấp xuống chỉ còn lại ánh sáng từ màn hình lớn thu hút sự chú ý của hàng vạn người. Theo đường dẫn đi vào, Thánh Kỵ Sĩ ‘Trạch Mộc Nhi Tê’ và Ám Sát Giả ‘Không Cách’ tiến hành load lại bản đồ quay lại điểm hồi sinh.

Gần như cùng một lúc, hai người bọn họ bắt đầu nhanh chóng di chuyển.

“Vất vả lắm mới được đánh cá nhân một trận, có gì thất lễ thì bỏ quá nhé.” Liễu Trạch Thân nổi danh hào hoa phong nhã từ trước tới nay. Thời điểm vừa vào trận anh luôn nói vài câu khách sáo.

Mà nhìn câu khách sáo rất lịch sự trên kênh bản đồ này, fan Cửu Thiên trên khán đài lại không nhịn được rơi vào trầm mặc.