Chương 5

- Là anh đây!

- Nghe tên fb là em đoán rồi. E tưởng anh ko bao giờ dùng fb cơ mà.

- Thấy ban bè dùng nhiều quá nên cũng phải đú đởn chứ (mặt cười)

- Đám cưới vui chứ anh?

- Uh cũng vui, anh say chẳng biết gì..

........

Rồi cứ thế chat với nhau hàng tiếng đồng hồ. Hỏi han nhau đủ chuyện. Nhưg ko ai nhắc về chuyện tình cảm lúc xưa...

- Thôi con em dạy rồi. Em cho chúng nó uống sữa đây.

- Uh, rảnh anh lại nt nhé?!

- Bạn bè hỏi thăm nhau em đâu có từ chối bao h..

Nói thì nói vậy. Vì cô ko muốn nói chuyện lâu rồi ko dứt ra được. Nhưng khi ko chat nữa cô vào fb của anh xem. Xem rồi biết fb của vợ anh, cô lại lân la vào. Vợ anh xinh thật. Anh cao 1m78 thì vợ anh chắc cũng phải 1m70. Nhìn họ chụp ảnh cưới đẹp đôi quá, cô k thấy ghen tị, nhưng cũng chẳng thấy vui... Người ta bảo, nhìn người mình yêu hp thì mình cũng hp theo. Sao cô chẳng thấy điều ấy đúng bao giờ nhỉ?

Kể từ ngày hôm ấy, cô ko chủ động nt mesenger cho a lần nào. Cô vẫn chưa từng nghĩ sẽ làm điều ấy sau lưng chồng mình. Và cô cũng ko muốn anh nghĩ cô là người đã có gia đình mà vẫn cứ nói chuyện với anh. Mặc dù vậy, cô và anh vẫn đơn giản "Like" hoạt động của nhau hàng ngày. Như thể ngầm hiểu rằng vẫn đang theo dõi cuộc sống của nhau.

7 tháng sau... Con anh chào đời. Đúng là có e bé nên a mới lấy vợ.. Thực ra đấy cũng là chuyện bt của thời buổi này.. Nhưng cô vẫn thấy nó làm sao ý... Like bức ảnh của em bé giống anh như lột với comment chúc mừng gia đình. Lúc sau có tn messenger..

- Anh chuẩn bị ra Bắc. Em chúc mừng thì phải mua quà cho cháu nhé!

- Ok anh! E sẽ mua rồi gửi cho. A ra Bắc có việc gì à?

- Anh ra ăn cưới anh T mà.

- Ô sao anh T chưa mời em?

- Chắc sẽ mời thôi. Hôm ấy mình gặp nhau nhé! Anh muốn biết sau 5 năm em nhu thế nào.

- Chẳng phải anh vẫn xem ảnh của e trên fb đó thôi.

- Không, anh muốn bên ngoài cơ.

- Em ko chắc đâu, vì e bận công việc và gđ cũng k biết sẽ đi ăn cưới đc lúc nào. Nên mình có gặp đc nhau chắc phụ thuộc vào duyên số.

- Duyên số do mình hết, em có muốn hay ko thôi...

Cô cũng ko biết mình muốn hay ko. Vừa muốn vừa sợ. Sợ cảm xúc ùa về. Sợ mình lại nhớ đến..

Mấy ngày sau cô mới nhận được đt mời cưới của a T. Cô trách a mời cô gì mà muộn thế hay là quên. Anh T chỉ cười khì khì bảo rằng, mời mày muộn cho mày đỡ quên

Thứ 6 ngày 13. Facebook anh post ảnh vé máy bay chuyến bay ngày hôm sau. Có lẽ anh báo tin cho mọi người biết ngày mai anh ra rồi. "like" cũng như báo hiệu cô đã biết điều đó. Có điều, cô quyết định sẽ ko gặp lại anh.

- Anh T à? 15 e bận ko đi cưới anh đc rồi, mai 14 em lên chơi với anh nhé!

- Bận gì, mày phải đi đón dâu với anh chứ?

- Em bận việc gia đình. Chứ e cũng muốn đi lắm..

- Thế mai mày lên với chồng à? Mai anh cũng có cỗ rồi đấy.

- Không, em đi 1 mình thôi ạ.