Chương 4

Ngày hôm nay cảm xúc hơi xáo trộn, khiến cô ko tập trung được điều gì. Nhưg về đến nhà nhìn 2 thiên thần nhỏ, cô thấy lòng mình nhẹ tênh. Ôm hôn chúng rồi mẹ con cùng nhau chơi đùa, cô nghĩ hạnh phúc là đây rồi chứ còn vẩn vơ nghĩ đi đâu..

Chồng cô hnay đi làm về muộn. Cũng lâu rồi cô ko quan tâm sao anh về muộn. Vì đã có vài lần cô phát hiện anh nói dối. Tự dưng cảm giác tra hỏi để nghe lời nói dối khiến cô thấy chán nản. Lâu rồi thành ra chẳng buồn quan tâm..

23h30p.. 1 tin nhắn nhắn mới..

Muộn rồi còn ai nt nữa.. Cô cầm máy chồng xem trong khi anh đang đánh răng để chuẩn bị đi ngủ..

- Anh về tới nhà lâu chưa? Đã ngủ chưa?

- Anh chưa? sao em ngủ muộn thế. (Cô tự nt trloi)

- Chắc vì nhớ anh nên e chưa ngủ được..

Vậy là có tình cảm với nhau sao? Thà rằng cứ khuất mắt trông coi còn hơn cứ biết thế này, cô thấy thất vọng về cuộc sống quá..Tự dưng quay ra nhìn con cô nghĩ.. 2 thiên thần đang ngủ kia.. Rồi tương lai chúng sẽ thế nào khi mỗi đứa 1 nơi nhỉ?

- Em thấy máy anh có tn nên e trloi hộ rồi.

- Sao e lại tự tien xem tn của anh?

- Bởi vì em là vợ anh. Chắc anh chưa từng nghĩ quyền mà em có thể có nhỉ?

- Anh chưa bao h xem đt của em cả ?

- Em cũng chưa bao h nói anh ko được phép xem.

Cứ nghĩ rằng chồng mình sẽ giải thích rằng "chẳng có chuyện gì đâu, e đừng hiểu lầm". Nào ngờ cô còn bị mắng là xâm phạm đời sống riêng của người khác. Cuộc tranh cãi cứ thế to dần và rồi đến mức anh nói những lời khiến cô tổn thương vô cùng.

- Cô sống ở đây cũng chỉ là ăn nhờ ở đậu. Cô chẳng là cái gì cả? Nếu muốn cô có thể lấy quần áo cút ra khỏi nhà. Mẹ cái loại đĩ điếm nhà cô còn mở mồm ra mà nói à?"

- Trước khi lấy anh có thể chấp nhận em còn trong trắng hay ko? Nhưng đã chấp nhận nhau thì anh đừng nói ra những lời đó, vì từ khi lấy anh, em chưa làm điều gì có lỗi hết! Còn hôm nay, đây là nhà em, giường em em ngủ. Anh đến nhà em rước em về đàng hoàng thì giờ ko có quyền đuổi em đi.."

Chồng cô im lặng. Cũng chẳng biết vì anh thấy cô nói đúng hay vì anh nhận thấy mình sai. Cô thì, nhắm mắt ngủ mà lòng trống không...

Kể từ hôm đó 2 vợ chồng chiến tranh lạnh với nhau. Chỉ những gì liên quan đến con mới cần phải nói. Chẳng biết anh thế nào nhưg cô ko thể nói k buồn..

Hôm nay chủ nhật nghỉ ở nhà. Cho con ngủ trưa xong mà cô chẳng ngủ được. Thói quen lúc rảnh là ôm đt lướt fb như là việc ko thể ko có trong ngày. Dù cũng chỉ có vài cái new feed nhưng cô có thể xem fb cả tiếng đồng hồ. Tự dưng có lời mời kết bạn. Ấn vào xem mà cô giật mình. Kể từ khi có cái gọi là facebook trên đời, thì hôm nay cô mới thấy fb ấy. Anh chẳng bao h dùng mấy cái mạng xã hội này.. Chẳng hiểu sao giờ lại dùng, vừa ấn accept thì có tn messenger.