Chương 361: Cẩn vương đáng sợ

1600 Chữ Cài Đặt
Chương 361: Cẩn Vương đáng sợ

"Cẩn Vương.. không phải là Cẩn Vương đó chứ!" Lúc này đầu óc Liễu gia chủ cũng trở nên trống rỗng, vị Cẩn Vương điện hạ của Hồng Thiên vương triều xưa này thần bí, nhưng lại không phải là một nhân vật có thể tùy tiện đắc tội.

Sở Cửu Ca này không phải là một đệ tử của tông môn nhỏ tại thất quốc đó sao? Điểm này Vân đại sư cũng chứng thực rồi.

Sao vừa quay lưng cái liền trở thành chất nữ của Cẩn Vương điện hạ rồi? Nếu như thực sự là chất nữ, cô không phải chính là công chúa điện hạ của Hồng Thiên vương triều sao.

Vừa nghĩ đến họ vẫn luôn truy sát một vị công chúa điện hạ, nhịn không nổi đổ mồ hôi lạnh.

Tạ Phong cũng không phải cái gì cũng không biết như Liễu gia chủ, Cẩn Vương điện hạ không hề có một chất nữ nào cả.

Cho dù là chất nữ ruột thịt, e là có chết trước mặt Cẩn Vương điện hạ hắn cũng sẽ không ra tay, thế nhưng lần này Cẩn Vương điện hạ không hỏi gì cả liền trực tiếp ra tay báo thù cho chất nữ.

Nhất Nặc quan sát người đó trong bóng tối, hắn nói: "Cẩn Vương điện hạ của Hồng Thiên vương triều xưa nay thần bí, ta vẫn luôn điều tra về người này, không ngờ lại chính là thất thúc của Cửu Ca."

Tam Tiền nói: "Không những thế, hắn còn là tình địch của Cửu thúc chúng ta."

Tam Tiền sở trường nhất là thu thập tin tức bát quái, căn cứ vào những tin tức thu được tại Xích Linh Quốc, việc mà Cửu thẩm không biết thì hắn cũng đã đoán được.

Sở Cẩn Chi lạnh giọng nói: "Liễu gia chủ, toàn bộ cao thủ Liễu gia ngươi tại Hồng Thiên vương triều ức hϊếp Ca nhi nhà ta và bạn của con bé, ta nghĩ ngươi cần cho ta một lời giải thích."

Liễu gia chủ cảm nhận được một cơn gió lạnh ùa đến, Tạ Phong nói: "Cẩn Vương điện hạ, việc này nói ra thì dài, tối nay đã rất muộn rồi, hay là ta để cho Liễu gia chủ ngày mai bái phỏng người, lại xin lỗi Sở tiểu thư."

Sở Cẩn Chi thấy trên người Sở Cửu Ca cũng không có vết thương gì, tuy là đám Nhị Lượng có, nhưng đối với người khác thì hắn lại không có sự quan tâm đó.

Nếu như trên người Cửu Ca có thương, đương nhiên không thể giải quyết trong hòa bình, những tên Liễu gia này e là sẽ lập tức đầu rời đầy đất.

Sở Cẩn Chi nói: "Ca nhi, con nói nên xử lý thế nào?"

Sở Cửu Ca nói: "Vậy thì Liễu gia chủ, ngươi ngày mai đích thân đến xin lỗi đi! Sau đó chúng ta lại bàn đến lệnh truy nã đó sau."

Cô không biết tình huống cụ thể của thất thúc mình tại Hồng Thiên vương triều, vẫn là không nên gây phiền phức cho thất thúc.

Dù sao Liễu gia chủ bị mất đi một cánh tay cũng đã rất thảm rồi.

Tiểu nha đầu này lại rất biết cáo mượn oai hùm, đáng ghét, Liễu gia chủ hận mà.

"Được!" Tạ Phong giành trước nói.

Sở Cẩn Chi nói: "Ca nhi, con ở đâu tại Hồng Kinh, đêm nay ở chỗ thất thúc thì thế nào?"

Người của Liễu gia hắn có biết, chúng muốn đối phó Ca nhi, hắn sao có thể yên tâm cho con bé ở nơi khác được, để tránh đám người Liễu gia động thủ lần nữa.

Ca nhi dưới mí mắt hắn, hắn cũng không tin Liễu gia dám động thủ.

Sở Cửu Ca nói: "Được! Vậy thì ở chỗ thất thúc đi! Con rất lâu không được gặp thất thúc rồi, rất nhớ người."

Nhị Lượng cười nói: "Thất thúc à, chúng tôi có thể đến ở ké không?"

Sở Cẩn Chi ôn hòa nói: "Đương nhiên có thể!"

Liễu gia chủ không cam tâm mà nhìn theo chiếc xe ngựa đang đi xa, nhìn vị Cẩn Vương đó đưa đi người mà chúng muốn bắt, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Đáng chết! Rõ ràng sắp bắt được tên tiểu nha đầu đó rồi, vậy mà vẫn để cho cô ta thoát được. Tiểu nha đầu này thực sự là chất nữ của Cẩn Vương điện hạ, ta thấy một chút cũng không giống."

Ta Phong nói: "Sở Cửu Ca đương nhiên khôn thể là công chúa của Hồng Thiên vương triều chúng ta, nếu như là thật, ngươi cho rằng ta có thể không chút cố kỵ mà truy nã cô ta tại Hồng Thiên vương triều sao?"

"Nhưng mà, Cẩn Vương sao lại nói như vậy?" Liễu gia chủ khó hiểu nói.

Tạ Phong nói: "Cẩn Vương điện hạ nói phải thì chính là phải. Ta khuyên Liễu gia chủ vẫn là không nên vì cơn tức nhất thời, mà đắc tội Cẩn Vương điện hạ. Cẩn Vương điện hạ càng cường đại và đáng sợ hơn trong tưởng tượng của ngươi, lần đầu tiên nhìn thấy người muốn bảo vệ một ai đó, ngươi nếu không biết sống chết mà dám động đến, hậu quả ngươi có thể nghĩ đến được."

Người của Liễu gia đương nhiên không thể biết được sự đáng sợ của người nam nhân đó nhiều hơn nam sủng bên cạnh nữ hoàng là hắn.

Liễu gia chủ không cam ta, nhưng ông cũng biết, Tạ Phong sẽ không vô duyên vô cớ lừa ông ta.

Ông ta nói: "Chẳng lẽ thực sự phải xin lỗi tiểu nha đầu đó!"

"Nếu như người không cần mạng nữa, bởi vì rất nhanh Cẩn Vương liền biết Liễu gia ngươi đang truy nã cô ta." Tạ Phong cảnh cáo nói.

Ngay khi Liễu gia chủ đang bức bối, lại gặp phải sự đánh lén của người khác.

Đám ngươi này khí thế hùng hồn, khó đối phó hơn nhiều so với mấy tiểu tử kia.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Một tiếng vang lớn truyền ra khắp Hồng Kinh.

Liễu gia chủ nói: "Các ngươi.. các ngươi là người của Đồ Thiên đạo đoàn! Lão phu còn chưa đi tìm các ngươi, các ngươi lại tự mình đưa đến tận cửa, rất tốt!"

Những người trước mắt, ăn mặc quỷ dị, cộng thêm một số đồ án phức tạp, không phải Đồ Thiên đại đạo đoàn thì là ai?

"Liễu gia chủ trông rất tức giận à! Chúng tôi cũng muốn tìm ngươi thương lượng chút việc, muốn tìm ngươi lấy một số đồ!" Một hắc bào nam lên tiếng nói.

"Lấy đồ! Lão phu trước lấy mạng các ngươi!" Đồ họ lấy được trong cổ mộ đều bị chúng lấy đi hết rồi, chúng lại còn mặt mũi mà đến đòi đồ của ông, Liễu gia chủ thực là tức chết đi mà.

"Xem ra Liễu gia chủ là không có dự định giao ra rồi, rất tốt! Vậy thì chúng tôi chỉ có thể giành lấy thôi."

Liễu gia chủ thì muốn lấy lại những thứ mà Đồ Thiên đạo đoàn trộm mất của họ, Đồ Thiên đạo đoàn thì lại muốn Liễu gia nhả ra những linh dược và đan dược lấy được trong cổ mộ.

Kẻ thù gặp nhau cực kỳ đỏ mắt, chém gϊếŧ nhau thảm thiết không cần phải nói.

Chúng e là đều không biết, những thứ mà chúng muốn đều không ở trên người của đối phương, mà là ở chỗ Sở Cửu Ca.

Người Liễu gia không phải là đối thủ của đám người Đồ Thiên đạo đoàn nên đành phải cầu cứu thôi.

Ông nói: "Tạ công tử, còn không mau giúp ta!"

"Đồ Thiên đạo đoàn là một khối u độc của Hồng Thiên vương triều, cần phải trừ khử đi!" Tạ Phong ra tay rồi.

Đám người Đồ Thiên đạo đoàn cũng không ngờ đến Liễu gia chủ sẽ tìm người giúp đỡ, nhất thời hai bên đánh không phân biệt hơn thua được.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"

Đám Liễu gia chủ còn đang chiến đấu khốc liệt, Sở Cửu Ca đã đến được một phủ đệ cực kỳ phồn hoa mà khiêm tốn, Cẩn Vương phủ.

"Cung nghênh vương gia hồi phủ!"

"Cung nghênh vương gia hồi phủ!"

Vừa bước vào Cẩn Vương phủ, liền có vô số tùy tùng kính cẩn hành lễ.

Khiến cho họ ngạc nhiên chính là, hôm nay Cẩn Vương điện hạ lại nghênh tiếp một số khách nhân.

Trong đó còn có hai nữ tử cực mỹ lệ, một người tuyệt sắc vô song, một người yêu mị phong tình.

Phải biết điện hạ nhà họ xưa này không gần nữ sắc, dẫn nữ nhân về, đây vẫn là lần đầu.

Sở Cẩn Chi nói: "Chuẩn bị phòng khách thật tốt cho khách nhân của ta, còn có đem Nguyệt Hoa viện thu dọn lại, cho Ca nhi ở."

Những lời này của Sở Cẩn Chi khiến cho hạ nhân trong phủ hắn đều bị kinh ngạc đến, Nguyệt Hoa viện là do đích thân Cẩn Vương bố trí, họ đều đoán rằng để cho vương phi tương lai ở.

Chẳng lẽ tiểu cô nương áo đỏ này chính là người trong lòng của Cẩn Vương, tuổi tác hình như có hơi nhỏ, nhưng mà cũng đã đến tuổi gả chồng rồi.