Chương 359: Bị vây công lần nữa

1541 Chữ Cài Đặt
Chương 359: Bị vây công lần nữa

Bảo vật tuy không ở trong tay họ quá lâu, nhưng dù sao cũng là bảo vật giá trị liên thành, nhìn qua một lần liền rất khó quên.

Liễu gia chủ phẫn nộ nói: "Đáng chết! Đồ Thiên đạo đoàn trộm đi đồ của chúng ta, vậy mà vẫn dám huênh hoang để ở hội đấu giá Cửu Thiên đấu giá, thực không xem Liễu gia chúng ta ra gì."

"Chúng nhất định cũng ở trong hội đấu giá này, ngươi trước đem việc này báo với nữ hoàng, cầu xin nữ hoàng cho mượn chút người, chỉ cần phát hiện người của Đồ Thiên đạo đoàn, liền một lưới tóm gọn. Đến lúc đó bảo vật đến tay, nhất định sẽ hiếu kính hiếu kính nữ hoàng bệ hạ." Liễu gia chủ nghiến răng nói.

Sở Cửu Ca khiến cho Liễu gia chủ mất mặt, Đồ Thiên đạo đoàn lại khiến cho Liễu gia tổn thất thảm trọng, đây đều là kẻ thù số một của Liễu gia họ.

Chúng cũng không ngờ rằng, khi người của Đồ Thiên đạo đoàn nhìn thấy những bảo vật này cũng phẫn nộ không kém người của Liễu gia.

"Đây đều là đồ trong cổ mộ, ngày đó chúng ta đã đắc thủ, nhưng lại bị tên Đệ nhất thần trộm đáng chết đó trộm đi."

"Ăn chặn đồ của Đồ Thiên đạo đoàn ta, mà lại dám ngang nhiên đấu giá kiếm tiền, thực là quá to gan! Hắn nhất định cũng ở nơi này, nhất định phải đem hắn lôi ra bằng được."

"Vâng! Vô luận thế nào cũng không thể tha cho Đệ nhất thần trộm!" Một âm thanh sắc lạnh truyền ra.

Sau buổi đấu giá, những vật phẩm Sở Cửu Ca đưa ra đấu giá đã bán được với giá trên trời.

Con số lớn như vậy, khiến cho Liễu gia và Đồ Thiên đạo đoàn tức đến hộc máu.

Những thứ này vốn dĩ thuộc về họ, đáng lý phải là họ sở hữu mới đúng.

Nhị Lượng nói: "Lời to rồi!"

Buổi đấu giá kết thúc, vật phẩm hội đấu giá đem ra lần này thực sự khiến cho mọi người được mở rộng tầm mắt.

Hội đấu giá Cửu Thiên quả nhiên chỗ dựa rất vững chắc, bảo vật gì cũng có thể lấy ra được.

Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta cũng đi thôi!"

Người của Đồ Thiên đạo đoàn ẩn nấp trong đám đông, người của Liễu gia là không thể nào tìm thấy được.

Nhưng Sở Cửu Ca người bị Liễu gia họ truy nã thì quang minh chính đại xuất hiện rồi, người của Liễu gia nhìn thấy Sở Cửu Ca thì lại rất ngạc nhiên.

"Phát hiện Sở Cửu Ca rồi, mau đi thông báo gia chủ!"

"Mau đi thông báo cho gia chủ, lần này tuyệt đối không thể để cho chúng chạy mất."

"..."

"Quá tốt rồi! Không ngờ Sở Cửu Ca sẽ đến Hồng Kinh, lại còn dám tham gia hội đấu giá, người đâu! Nếu đã không tìm thấy người của Đồ Thiên đạo đoàn, vậy thì đi bắt đám người Sở Cửu Ca, chỉ cần bắt được Sở Cửu Ca, còn sợ không tìm được tên tiểu tử đó sao?" Liễu gia chủ kích động nói.

Sở Cửu Ca đương nhiên có thể cảm nhận được có người đang theo dõi họ, cô nói: "Đợi lát nếu đánh nhau, tên ngốc và Tử Tinh Châu hai người bảo vệ A Sinh cho tốt!"

Tứ Sinh cười: "Cửu muội muội, kỳ thực ta không có yếu đuối như muội tưởng, đối phó một số tên tép riu mà thôi, tuyệt đối sẽ không làm gánh nặng của muội đâu."

Sở Cửu Ca cũng biết, Tứ Sinh cho dù thân thể suy nhược nhưng cũng tuyệt đối không yếu đến đâu được, dù sao hắn cũng là người của Bất tử cửu tộc.

Dù biết phía sau có truy binh, đám Sở Cửu Ca làm như không có việc gì chậm rãi mà đi dạo trên phố.

Cho đến khi người trên phố càng lúc càng vắng, người do Liễu gia chủ dẫn theo mới bao vây lên.

"Sở Cửu Ca, nơi nào ngươi không đi, cứ thích chạy đến Hồng Kinh, quả là gan to!" Liễu gia chủ âm trầm nói.

Nhị Lượng cười khinh nói: "Ta nói Liễu gia chủ, chúng tôi ở Liễu gia cũng xem như an phận, cũng không đắc tội gì đến ngươi đi! Còn về hôn lễ, ta căn bản không hề đáp ứng cưới Liễu Như, là do các ngươi đơn phương tình nguyện mà thôi. Ta đây không phải cũng cảm thấy có lỗi với ngũ tiểu thư nên là đã tặng cho cô ta một tân lang khác rồi sao. Bây giờ phu thê họ cuộc sống chắc cũng không tồi nhỉ!"

Sở Cửu Ca đáp: "Đồ ngốc đó nói không sai, nếu không phải Vân đại sư, cánh tay ngươi đã bị phế đi rồi! Nếu không phải là giải độc đan của ta, ngươi đã chết trong cổ mộ rồi, Liễu gia chủ sao cứ phải ép người quá đáng."

"Đây là hoàng thành Hồng Thiên vương triều, không phải là Liễu thành là Liễu gia ngươi một tay che trời, cho nên Liễu gia chủ, ngươi vẫn là nên cân nhắc lại đi!" Nhị Lượng nói.

Tại liễu Thành, họ không để cho hội đấu giá Cửu Thiên ra tay, không phải đại biểu rằng họ không có hậu thuẫn.

Nay nơi này là Hồng Kinh, Liễu gia nếu vẫn chấp mê bất ngộ, hội đấu giá Cửu Thiên họ tuyệt đối không để họ có sắc mặt tốt xem.

Vào lúc này Tứ Sinh lên tiếng rồi, hắn nói: "Liễu gia chủ, ta bói cho ngươi một quẻ. Ngươi nếu không chịu buông tay, không hủy đi lệnh truy nã Cửu muội muội ta, hôm nay ngươi nhất định sẽ mất đi một cánh tay."

"Đâu ra tên thần côn này, lại dám trù ếm gia chủ nhà ta. Các ngươi muốn chặt đi một tay của gia chủ nhà ta, cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không đã!" Tùy tùng bên cạnh Liễu gia chủ lên tiếng.

Liễu gia chủ sắc mặt âm trầm nói: "Bắt lấy chúng!"

Nơi này có bốn người, hai thiếu nữ và hai thiếu niên, không hề có sự tồn tại của Tử Tinh Châu, nhưng mà bắt được chúng, còn sợ không bắt được Tử Tinh Châu sao?

"Hắc Viêm, ra đây!" Sở Cửu Ca cũng để cho Hắc Viêm xuất hiện rồi.

"Uỳnh!" Lần này là lần giao thủ thứ hai giữa đám người Sở Cửu Ca và người của Liễu gia.

Lần trước họ là vì rời khỏi Liễu thành, lần này là do họ cố ý dẫn dụ Liễu gia động thủ.

Nhị Lượng lần nữa giao thủ với Liễu gia chủ, tiểu tử này quả là càng ngày càng lợi hại, Liễu gia chủ vừa kinh ngạc vừa giận dữ, linh lực khủng bố va vào nhau.

Mà lúc này, thiếu niên thần côn tóc bạc không nhìn thấy gì cũng động thủ rồi.

Hắn tuy nhìn không thấy, nhưng cảm tri lại không khác gì người thường, có thể chuẩn xác công kích đối thủ.

Xâu chuỗi màu bạc trong tay hắn đột nhiên bay ra ngoài, Tứ Sinh trong lúc chiến đấu trực tiếp vẽ ra trận pháp, một vệt sáng bạc lóe qua, "Thu!"

Tứ Sinh không sở trường đánh nhau, nhưng trận pháp của hắn đối với kẻ địch không khác gì cơn ác mộng cả.

Những người Liễu gia này bị khống chế rồi, trở thành tấm bia hoàn toàn không thể động.

Tử Tinh Châu nói: "Đoàn lông lá nhỏ, ra đây! Đem chúng chấn bay ra ngoài!"

Tử Tinh Châu và đoàn lông lá phụ trách công kích, người của Liễu gia thất kinh, "Là linh thú đó, linh thú này là phe của họ, lần trước xuất hiện không phải là ngẫu nhiên!"

"Binh binh binh!" Tay gấu cực to không chút khách khí đem những tên Liễu gia táng bay ra ngoài.

"Viu viu viu!" Tử Tinh Châu bổ trợ Tứ Sinh, Sở Cửu Ca kéo lấy dây cung, nhắm vào những tên đang giao thủ với Nhị Lượng.

Liễu gia họ lần này là đến tham gia hội đấu giá, lại không phải ở địa bàn của họ, trận doanh cao thủ xa xa không bằng lần trước đội ngũ toàn trận xuất động truy sát họ.

So với hôm đó, đám người Sở Cửu Ca thực lực đã tăng lên, thêm một trận pháp sư thiên tài Tứ Sinh.

Thủ đoạn Tứ Sinh rất mạnh, hắn có thể dự đoán được vị trí đối thủ công kích tiếp theo, đối thủ sẽ rơi xuống vị trí nào..

Tứ Sinh giăng từng cái bẫy một đợi sẵn người Liễu gia nhảy vào, người của Liễu gia muốn điên rồi, "Thiếu niên này rốt cuộc là quát vật hay thần tiên vậy, hắn rốt cuộc sao lại làm được thế này?"