Chương 12.5: Đút cháo

Có liếʍ thì cứ liếʍ thôi, ngồi yên vẫn không được. Lăng Thanh Viễn mỉm cười,vươn lưỡi ra che đầṳ ѵú của cô lần nữa —— nơi đó đã có những hạt nhỏ nổi lên, hắn cuộn lưỡi và móc lấy, và chiếc lưỡi ướŧ áŧ của hắn nhanh chóng liếʍ lên xuống đầṳ ѵú của cô, rồi dùng môi mím chặt đầṳ ѵú, kéo và mυ"ŧ bên ngoài cho đến khi nó bị kéo thành một mảng màu hồng, sau đó “bộp” một tiếng, chạy thát khỏi khuôn miệng nóng ẩm của hắn.

“A ——” Với lần nầy, Lăng Tư Nam đang duy trì tư thế ngồi dạng hai chân, cuối cùng cũng không thể chống đỡ được thân thể chua xót, bị Lăng Thanh Viễn hút, dường như hút đi tám phần sức lực của cô, khiến cô lập tức xụi lơ xuống.

Chính lúc này, tiểu huyệt chật hẹp bao phủ lấy qυყ đầυ to lớn, thuận theo trọng lượng cơ thể hạ xuống, ngay lập tức mở miệng ra, qυყ đầυ đang chằm chằm chống đỡ tại cửa huyệt trong nháy mắt được bao lấy, qυყ đầυ em trai đột nhiên chen vào âʍ đa͙σ của cô, dẫn đến Lăng Tư Nam phải ngửa cổ kêu lên một tiếng sợ hãi.

Đầu óc Lăng Thanh Viễn cũng trở nên trống rỗng trong khoảnh khắc này, hắn chỉ cảm thấy trên đời này không còn gì thoải mái hơn so với việc này, nơi yếu ớt nhất trên người hắn đắm chìm trong chỗ thịt mềm mại nóng bỏng, nấm thịt dính chặt trong cửa âʍ đa͙σ của cô, những nếp thịt đang chắn ngang con đường trong hành lang, lập tức chạm đến lớp màng cuối cùng tỏ rõ

tấm thân xử nữ của cô, trong xung lực chớp nhoáng này khiến cho côn ŧᏂịŧ của mình suýt chút nữa đâm rách cơ thể cô, đâm sâu vào trong.

Tuy nhiên, Lăng Tư Nam đã chống đỡ được đến phút cuối cùng.

Nửa người cô xụi lơ, hai cánh tay cầm chặt lấy sau lưng ghế, đầu hành lang tràn ngập cảm giác bị dị vật xâm nhập, vừa thoải mái vừa khó chịu. Đó là lần đầu tiên của cô, tiểu huyệt của cô khít khao như vậy, nếu không có màn dạo đầu quá lâu của em trai thì chắc cô không thể nào vào sâu được bởi vì đây là ngoài ý muốn xâm nhập vào. Bây giờ dươиɠ ѵậŧ của em trai cô đã đút vào trong tiểu huyệt, dù cho dâʍ ɖị©ɧ như nước thủy triều tràn lan, bên trong sảng khoái nhưng vẫn sẽ có chút đau.

Vào thời khắc đó, cô thậm chí không còn sức để chống lại, vì vậy cô chỉ có thể vô thức chống đỡ cơ thể của mình vào giây cuối cùng.

"... A ... cậu... cậu lùi lại, Lăng Thanh Viễn, cậu lùi lại ——" Điều cô thực sự muốn nói là bảo Lăng Thanh Viễn buông cô ra và rời khỏi cơ thể cô, nhưng hạ thân bị em trai cắm, đến cả năng lực suy nghĩ cô cũng bị cướp đoạt.

Tiếng thở dốc của Lăng Thanh Viễn vang lên bên tai cô, hơi thở nóng bỏng quyến rũ.

“Tự mình đỡ, hoặc là để tôi làm.” Lăng Thanh Viễn không những không lùi bước, ngược lại còn giơ tay cầm hai bầu vυ" mềm mại trắng nõn của cô, ngón cái và ngón trỏ xoa mạnh từ ngoài vào trong. Anh cũng bóp mạnh cái núʍ ѵú mà xuýt xoa. Điều khiến Lăng Tư Nam thực sự kinh hãi là côn ŧᏂịŧ của Lăng Thanh Viễn vẫn đang phồng lớn dưới cơ thể cô, chặn lấy hành lang của cô không ngừng khuếch trướng, mỗi khi cô mất một chút sức lực, nó lại tiến về phía trước một chút.

Cô gần như có thể cảm thấy màиɠ ŧяiиɧ của mình đang bị mở ra. "A ... đừng như thế này ——Thanh Viễn, sẽ cắm vào —— sẽ cắm vào mất!"

Hô hấp Lăng Thanh Viễn nhịp nhàng xoa bóp theo tiết tấu, côn ŧᏂịŧ dưới thân cũng nổi lên nhàn nhạt: “Cắm vào thì chị chính là của tôi, chị gái... Để cho tôi cắm vào có được không, để cho tôi cắm vào đi...”

“Cậu điên rồi! Tôi là chị của cậu! Lăng Thanh Viễn —— Lăng Thanh Viễn!!”Cô nâng cao bụng dưới muốn tránh khỏi sự xâm nhập của Lăng Thanh Viễn.

“Là chị thì sao?”Lăng Thanh Viễn ôm cô xuống, không cho cô trốn nữa, dươиɠ ѵậŧ cắm vào thịt huyệt một chút rồi đâm vào màиɠ ŧяiиɧ của cô, khiến cô rêи ɾỉ: “Là vì chị, làm chị thật thoải mái, giữa chị em nên có ân ái, tầng màng này nên giữ để tôi xuyên qua nó .. "

Lăng Tư Nam không nghe được cái gì.

Bên tai là giọng nói của em trai, trong cơ thể là dươиɠ ѵậŧ của em trai, cô cảm thấy lơ lửng bay đến nỗi không tìm thấy chính mình.

....Chị gái sinh ra, chính là cho em trai làm.

Cô không biết tại sao lại nghĩ đến câu nói này của Lăng Thanh Viễn.

Dù đã một mực chống cự nhưng cô biết mình đã sớm thua rồi.

Bị em trai điều khiển đến thoải mái như vậy, nước dưới thân cũng chảy ra đến rối tinh rối mù.

Cô thực sự muốn buông thả mình ra để em trai cắm vào.

Cô thực sự muốn thứ đồ vật đang phụt phụt ma sát trong âʍ đa͙σ của cô.

Tại sao cô lại cùng em trai đi đến bước này.

Tương lai sau này sẽ ra sao đây?

Cô không muốn quan tâm nữa, côn ŧᏂịŧ của em trai cô vẫn đang đâm cô, trên dưới toàn thân cô đang kêu lên vì ham muốn được xâm nhập.

Lăng Thanh Viễn cũng không thật sự phá thân cô mà chỉ thô bạo xoa bóp bộ ngực của cô. Dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng luận động trong tiểu huyệt của cô ở phạm vi nhỏ.

Sướиɠ quá rồi.

Bị em trai của mình đâm như thế này thật sảng khoái.

Nghĩ như vậy, cô cảm thấy côn ŧᏂịŧ tràn đầy trong thân mình, hành lang cọ xát đã đạt kɧoáı ©ảʍ cực điểm.

Một dòng nước nóng trào ra từ hạ thể, rồi dội lên dươиɠ ѵậŧ nơi hành lang.

Lăng Thanh Viễn khẽ khịt mũi, âm thanh gợi cảm đến mức làm cho người ta động tình, cuối cùng hắn lại rút côn ŧᏂịŧ của mình ra, bóp hai chân cô vào nhau mà thao cô vài chục lần, cuối cùng phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc lên váy ngắn cũn cỡn của cô.

Cháo thịt băm với nấm hương lặng lẽ đặt trên bàn.

Hiện giờ, có lẽ đã rất nguội rồi.