Chương 1: Ông xã

“Bác sĩ Trì, bệnh nhân nghiêm trọng trong phòng số 3 do anh phụ trách lúc trước đã tỉnh lại, nhưng hình như cô ấy có chút không ổn, yêu cầu anh lập tức qua bên đó kiểm tra.”

Trì Duật đang hướng dẫn nhóm thực tập sinh mới tới năm nay làm hồ sơ bệnh án, nghe y tá khẩn cấp nói với anh như vậy, anh lập tức gật đầu, nói với thực tập sinh ở đây: “Các cô cậu cứ thoải mái ghi chép, chút nữa tôi quay lại.”

“Bác sĩ Trì, bọn em không thể đi theo để xem là chuyện gì sao?”

Trì Duật chỉnh lại cổ tay áo định rời đi, anh lớn lên rất đẹp trai, với vẻ ngoài thâm tình lại lạnh lùng, cho dù chỉ tùy ý chỉnh lại cổ tay áo, một cái liếc mắt lơ đãng nhìn qua, vẫn có thể làm người khác mặt đỏ tim đập mà.

Anh nhìn cô nữ sinh vừa lên tiếng kia: “Mấy bệnh án ở đây các cô còn chưa làm xong, huống chi bên kia là bệnh nhân nghiêm trọng, các cô cậu còn chưa đủ tư cách qua bên đó.”

Anh nói xong, cũng không nhìn khuôn mặt của cô thực tập sinh kia đã trở nên khó coi, lập tức chỉnh xong cổ tay áo cùng y tá đang chờ ở bên ngoài rời đi, đi về phía phòng bệnh nghiêm trọng kia.

“Bệnh nhân rốt cuộc là như thế nào?” Vừa ra khỏi phòng bệnh, Trì Duật lập tức hỏi.

“Bệnh nhân hình như bị mất trí nhớ, không biết có phải do vết thương ở đầu hay không, tất cả mọi chuyện trước đó đều quên hết, không chỉ như vậy……” Y tá nói tới đây cũng cảm thấy có chút khó xử: “Đối phương còn nói mình có một người chồng, muốn tìm được chồng mình, bằng không sẽ không phối hợp trị liệu.”

“Khi cô ấy được đưa đến bệnh viện không tìm được đồ vật gì chứng minh thân phận sao?” Trì Duật nghe vậy cũng âm thầm nhíu mi, tựa hồ cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

“Không có. Sau khi cô ấy bị tai nạn xe cộ là được những người tốt bụng cứu giúp, lúc xuất hiện ở đầu đường cũng chỉ có một mình, cả người đều là máu, chiếc xe gây tai nạn đã sớm chạy mất, muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp, bên cảnh sát vẫn đang điều tra, nhưng còn chưa có kết quả.”

“Tôi không cần các người chăm sóc…… Tôi muốn chồng tôi! Chồng tôi ở nơi nào? Các người đi tìm cho tôi đi!”

Hai người đang nói chuyện liền nghe thấy từ phòng chăm sóc đặc biệt truyền đến tiếng động nhỏ, giọng nói ủy khuất lại nôn nóng của một cô gái trẻ, nghe được không hiểu sao lại khiến trái tim mềm đi vài phần.

Trì Duật cùng y tá đẩy cửa đi vào, thấy trên giường bệnh một cô gái trẻ tuổi mặc bộ đồ bệnh nhân đơn bạc, rõ ràng bị thương nặng lại vẫn ngồi dậy từ trên giường, đầu bị băng bó giống như quả bóng cao su, đôi mắt mèo vẫn sáng bừng như cũ, lúc này lại chứa đầy hơi nước, khiến người đối diện nhìn đến đau lòng.

Toàn thân cô đều có thương tích, bằng không sao phải nằm ở phòng ICU? Đôi tay cũng bị băng bó giống cái bánh chưng, toàn thân thật sự không có nơi nào có thể nhìn.

Cô hôn mê gần một tháng, có thể nhặt được cái mạng về đã thật sự quá tốt rồi.

“Cô gái, chúng tôi cũng không biết cô có chồng hay không, bởi vì cho đến bây giờ chúng tôi cũng chưa thể xác định được họ tên cùng thân phận của cô, nếu không, khi nào cô nhớ ra tên của chồng cô, chúng tôi có thể giúp cô đi tìm.” Bên trong, y tá rất nhẫn nại mà nói.

“Tôi…… Tôi…… Tôi nhất thời cũng không nhớ nổi tên của ông xã, nhưng tôi tin chắc rằng anh ấy có tồn tại, anh ấy rất thương yêu tôi……”

Cô gái trẻ tuổi vừa nghe đối phương muốn cô cung cấp tên của ông xã mình, liền che đầu mình lại làm thế nào cũng không nhớ nổi, bàn tay ôm khuôn mặt nhỏ cũng lộ ra sự thống khổ, cuối cùng nước mắt cũng chảy ra, khiến người ta thật sự không đành lòng.

Khi Trì Duật đi đến trước mặt cô, cô gái vừa lúc ngẩng đầu lên, bên trong hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thấy anh, sau vài giây ngẩn ngơ, rốt cuộc cô cũng chớp chớp mắt, trì trệ mà lau lau nước mắt, cặp mắt mèo kia vốn ảm đạm lại lần nữa nở rộ sáng rọi, tựa hồ tràn đầy kinh hỉ.

Cô không nói hai lời, lập tức ôm lấy cánh tay Trì Duật, thân mật mà cọ cọ: “Ông xã, cuối cùng anh cũng tới rồi, em còn tưởng anh không cần em nữa.”

“……?”

Trên đầu Trì Duật chậm rãi xuất hiện một dấu chấm hỏi, cùng lúc đó cơ thể cũng vì tiếp xúc quá mức thân mật này mà trở nên cứng đờ.