Chương 7: Nhiệm vụ

Nhìn thấy Lâm Hiên phải đi, thiếu niên tuấn mỹ đột nhiên chặn lại nói: "Đợi đã!"

"Sao vậy, Đoạn sư đệ có việc gì sao?" Thanh niên chủ sự hỏi.

"Lưu sư huynh, chờ một chút, ta còn có một vài lời muốn nói với vị Lâm sư đệ này." Thiếu niên tuấn mỹ nói.

Hắn ta cũng không quan tâm tới phản ứng của thanh niên, trực tiếp nói với Lâm Hiên: "Bộ kiếm pháp hoàng cấp cao giai đổi với một chiêu này của ngươi, đồng thời, sau khi ngươi gia nhập Chiến Tổ, ta cam đoan không ai dám động vào ngươi!"

"Thật xin lỗi, không có hứng thú." Lâm Hiên thản nhiên nói, một chiêu này là phụ thân hắn truyền cho hắn, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không truyền ra ngoài.

Thanh niên nhún nhún vai, sau đó mang theo nhóm người mới rời đi, chỉ còn lại thiếu niên tuấn mỹ và Đường Ngọc còn đứng ở đó.

"Đường Ngọc, ngươi và tiểu tử kia rất thân sao?"

"Không thân!" Đường Ngọc có chút tức giận, "Đoạn Phi, ta cảnh cáo ngươi, không được đánh chủ ý với hắn!"

"Yên tâm đi, chiêu kiếm pháp này ta nhìn còn chướng mắt." Khóe miệng Đoạn Phi nở một nụ cười, trong ánh mắt cũng mang theo một tia lãnh ý.

..............

Thanh niên chủ sự mang theo đám người Lâm Hiên lĩnh ngọc bài thân phận trước, làm đăng ký thân phận, sau đó dặn dò một chút sự tình, rồi để mọi người tự do hoạt động.

Phần lớn đệ tử mới này đều là đệ tử thế gia, không hề ít huynh đệ tỷ muội đều ở Huyền Thiên Tông này, sau khi giải tán, những người này đều đi tìm thế lực nhỏ cho mình.

Lâm Hiên ở trong Huyền Thiên Tông chỉ quen với Đường Ngọc, vốn dĩ Đường Ngọc muốn hắn gia nhập Chiến Tổ, chỉ là hôm nay nhìn thấy thái độ của thiếu niên tuấn mỹ kia, hắn cũng không muốn gia nhập Chiến Tổ. Cầm sổ tay cơ bản trong tay, Lâm Hiên đi về phía Khu nhiệm vụ.

Trong Huyền Thiên Tông, muốn có tài nguyên đều phải dùng điểm cống hiến và linh thạch đến đổi, ví như một quyển kiếm pháp hoàng cấp sơ giai, cần 100 điểm cống hiến và 30 linh thạch mới có thể đổi.

Mà thu hoạch điểm cống hiến này, thì phải thông qua hoàn thành nhiệm vụ được tuyên bố trong tông.

Có vài nhiệm vụ đơn giản, nhưng điểm cống hiến ít, những nhiệm vụ có nhiều điểm cống hiến, phần lớn là vô cùng nguy hiểm, có thể nói là nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại.

Thực lực của Lâm Hiên là Ngưng Mạch tam giai, theo hắn biết, trong ngoại môn này, Ngưng Mạch tam giai xem như là trình độ trung đẳng, mà Ngưng Mạch tứ giai thì xem như là trình độ thượng đẳng, nếu muốn tham gia khảo thí nội môn ba tháng sau, trước hết phải đạt tới Ngưng Mạch ngũ giai, như vậy mới có đủ bảo đảm.

"Ân, ba tháng tăng tu vi lên hai giai, ta cần đan dược, công pháp, vũ khí, linh thạch....." Lâm Hiên nghĩ nghĩ mà cảm thấy nhức đầu.

"Chỉ có thể cố gắng tranh thủ thu hoạch điểm cống hiến." Lâm Hiên quyết định, bắt đầu xem nhiệm vụ được dán trên tường.

Những nhiệm vụ này được chia làm chín cấp bậc, từ cấp một đến cấp chín, độ khó càng lúc càng cao, nguy hiểm cũng càng ngày càng cao. Đương nhiên, điểm cống hiến cũng càng ngày càng nhiều.

Đệ tử ngoại môn bình thường chỉ làm từ cấp bốn trở xuống, Lâm Hiên mới đến, cũng muốn làm nhiệm vụ đơn giản để làm quen một chút, hắn nhìn một nhiệm vụ là tìm cỏ Tử Dạ, một gốc cỏ Tử Diệp, 10 điểm cống hiến, xem như tương đối cao.

CÒn chưa chờ hắn nhận, thì thấy một đám người chậm rãi đi vào, cổ tay áo những người này đều vẽ một vòng trăng rằm, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Đi đầu chính là một thiếu niên mặt đen, trên mặt có một vết sẹo, có chút dữ tợn khủng bố. Hắn ta đi tới trước tường nhiệm vụ, bàn tay to vung lên, lấy xuống tất cả nhiệm vụ cấp thấp có điểm cống hiến cao, trong đó cũng có nhiệm vụ cỏ Tử Diệp mà Lâm Hiên nhìn trúng kia.

Trong lòng Lâm Hiên tức giận, những không có động thủ, một nhiệm vụ mà thôi, còn không đáng để hắn ra tay. Có điều, hắn có chút bất ngờ là trong những người này hắn phát hiện ra Trương Bân.

Trương Bân cũng nhìn thấy Lâm Hiên, hắn ta hơi sửng sốt, kinh ngạc nói: "Ngươi vậy mà thông qua khảo thí, thật sự là vận may cứt chó!"

Nhìn thấy biểu cảm của Trương Bân, rồi nhớ lại Vệ Hồng Trúc trước đó, Lâm Hiên rất nhanh đã đoán được nhất định là Trương Bân kia âm thầm động tay động chân.

"Với thực lực của Trương Bân cũng không có khả năng có năng lực lớn như vậy, xem ra sau lưng hắn ta nhất định có người." Trong lòng Lâm Hiên đoán.

"A Bân, sao thế?" Thiếu niên có vết sẹo trên mặt kia hỏi.

"Không có gì, một kiếm nô may mắn thông qua khảo thí ngoại môn mà thôi." Trương Bân không muốn nói ra chuyện tình của hắn và Lâm Hiên ở trước mặt mọi người, chỉ cỏ thế nói với giọng căm hận, "Tiểu tử, những ngày sau này ngươi sẽ biết nơi nay không phải nơi ngươi có thể tới!"

Những người này lấy đi đại lượng nhiệm vụ, sau đó nghênh ngang rời đi.

"Ai, Đoàn Thần Uy này thật bá đạo, một lần lấy nhiều nhiệm vụ như vậy, thế này chúng ta sống như thế nào chứ!" Có đệ tử oán giận nói.

"Nói nhỏ chút đi, vạn nhất bị nghe được thì ngươi chịu thảm rồi!" Có ngươi khuyên nhủ.

"Vị sư huynh này, bọn họ vẫn đều lấy nhiệm vụ như vậy sao?" Lâm Hiên hỏi người bên cạnh.

"Đúng vậy, không riêng gì bọn họ, phần lớn đoàn thể đều như thế. Huynh đệ này, ta thấy ngươi và người của Đoàn Thần Uy có xung đột, ta khuyên ngươi vẫn là nhanh chạy đi giải thích đi, nếu không về sau ngươi khó sống đấy!"

Lâm Hiên cười cười không trả lời, Trương Bân là muốn gϊếŧ hắn, hắn có thể giải thích thế nào, có điều loại sự tình này hắn sẽ không giải thích với người khác.

"Không biết trong ngoại môn này có đoàn thể nào?" Lâm Hiên hỏi tiếp.

"Ai!" Người nọ lắc đầu, không dám tiếp tục nói chuyện với Lâm Hiên, kích động chạy mất.

"Mới tới à, không cần để ý, hắn ta là sợ đi với ngươi thân cận quá thì đoàn Thần Uy sẽ tìm hắn ta gây phiền toái." Có người giải thích nói.

Lâm Hiên quay đầu lại, nhìn thấy một thiếu niên gầy gò hai tay ôm trước ngực, đứng cười hì hì.

"Ngươi không sợ?" Lâm Hiên hiếu kỳ hỏi.

"Không sợ, lão tử rất ghét bọn đoàn Thần Uy, cả ngày hò hét như trâu, nhìn thấy là phiền!" Thiếu niên gầy gò mắng.

"Ta tên là Lâm Hiên, sư huynh xưng hô thế nào?"

"La Nghị." Thiếu niên gầy gò nói, "Ngươi không phải muốn biết thế lực đoàn thể ngoại môn sao, ta nói với ngươi."

"Thật ra phần lớn đoàn thể này cũng không thuộc ngoại môn, nòng cốt chân chính của bọn họ ở bên trong môn, thậm chí có quan hệ với đệ tử hạch tâm không ít, ngoại môn này chỉ là lực lượng bọn hắn dùng để hấp thu tân sinh."

"Có ba đoàn thể lớn nhất, Chiến Tổ, đoàn Thần Uy, Hội Thanh Y, một nửa đệ tử tinh anh của Huyền Thiên Tông đều ở bên trong ba đoàn thể này, còn có rất nhiều tiểu đoàn thể khác, không ít đơn vị là vì gia tộc, hoặc là bằng hữu vì hoàn thành nhiệm vụ mà cùng một tổ."

"Trong đó, Chiến Tổ và đoàn Thần Uy liên tiếp có xung đột, nhưng thật ra Hội Thanh Y có chút thần bí, nghe nói người thành lập Hội Thanh Y này một vị đại mỹ nữ, có điều đáng tiếc, chưa từng ai gặp qua."

"Đương nhiên, muốn gia nhập ba đại đoàn thể này có chút khó khăn, cần phải có thực lực nhất định. Huynh đệ, nếu ngươi có thực lực, có thể đến Chiến Tổ của chúng ta." Thiếu niên gầy gò nói.

"Hóa ra huynh là người của Chiến Tổ." Lâm Hiên cười cười, "Ta tự do quen rồi, không muốn gia nhập đoàn thể."

La Nghị nghĩ rằng Lâm Hiên lo lắng thực lực của mình không đủ nên mới nói như vậy. Hắn ta vỗ vỗ bả vai Lâm Hiên, nói: "Về sau đoàn Thần Uy tìm ngươi gây phiền toái thì có thể nói ra tên của ta."

Nói xong lời này, La Nghi lấy một nhiệm vụ rồi phất tay rời khỏi.

Bị đoàn Thần Uy làm rối một trận như vậy, còn lại chỉ có nhiệm vụ có điểm cống hiến ít đến đáng thương, thật là một khó khăn lớn. Lâm Hiên tìm nửa ngày, rốt cục tìm được một nhiệm vụ xem như hài lòng.