“Thẩm Trường Quân, thắng làm vua, thua làm giặc. Ngươi còn không phục sao?” Bởi vì trận chiến này mà Đệ Cửu Thiên Dạ cũng bị trọng thương, sắc mặt hắn có chút tái nhợt nhìn Thẩm Trường Quân nằm ở phía trước không xa, lúc này này giống như một miếng giẻ rách vô cùng yếu rớt, cầm kiếm khẽ cười nói.
“Quả nhiên không hổ là nam chính, là con ruột của tác giả.” Nàng tránh cũng tránh rồi, né cũng né rồi nhưng đến cuối cùng vẫn không thoát được vận mệnh nữ phụ pháo hôi.
Thẩm Trường Quân nghĩ bản thân rõ ràng là thanh niên tốt thời đại mới, được rồi, là gái ế lớn tuổi còn là trạch nữ!
Bởi vì theo đuổi một cuốn tiểu thuyết tu tiên, mắng nam chính một câu là cặn bã sau đó không hiểu xảy ra chuyện gì mà đến thế giới này. Trở thành một trong những nhân vật phản diện quan trọng trong truyện.
Xuyên thành sư phụ nam chính, nữ phụ độc ác cùng họ cùng tên với nàng – Thẩm Trường Quân.
Thẩm Trường Quân nguyên tác được thiết lập là người có thiên phú nhất Cửu Hoa Tông, năm nay gần hai mươi tuổi đã trở thành nữ đệ tử trẻ tuổi nhất lên Kim Đan.
Hơn nữa còn có một ca ca là cung chủ làm chỗ dựa, tự nhiên muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Đương nhiên, bản thân Thẩm Trường Quân cũng có tư cách kiêu ngạo, linh căn đơn hệ biến dị Lôi, gần hai mươi tuổi thành công kết đan, toàn bộ Cửu Hoa tông, thậm chí cũng trở thành tu sĩ Kim Đan trẻ tuổi nhất Bắc Hoang địa lục – Trường Quân chân nhân, như thế có thể không cao ngạo sao?
Cho đến khi nhận nam chính – Cửu Đệ Thiên Dạ làm đồ đệ thì tất cả đều thay đổi. Không biết có phải vì nguyên nhân là hào quang của nam chính, Thẩm Trường Quân làm sư phụ nữ phụ không có cách nào kiềm chế mà yêu đồ đệ của mình, từ đó về sau bước lên con đường không thể quay đầu.
Bởi vì không chịu được bên cạnh nam chính có nữ nhân khác nên dùng hết mọi thủ đoạn, bất luận là nữ nhân xuất hiện gần hay xa bên cạnh nam chính thì đều kiên quyết nhổ bỏ.
Thậm chí không từ thủ đoạn, lợi dụng thân phận của mình mà dùng vũ lực giam cầm nam chính, ý đồ “bá vương ngạnh thượng cung” đối với nam chính.
Việc này thậm chí còn trở thành tâm ma của nam chính, sau khi trưởng thành vì để loại bỏ tâm ma mà cuối cùng cùng với Thẩm Trường Quân vui vẻ một lần.
Mà Thẩm Trường Quân thực tại cũng vào lúc này mắng nam chính là cặn bã mới xuyên tới đây.
Biết rõ nội dung tiểu thuyết, để tránh cho bản thân đi theo vận mệnh nữ phụ qua đường nên Thẩm Trường Quân dứt khoát thay đổi kịch bản, rời xa nam chính. Vì thế, Thẩm Trường Quân không có ý định thu nhận nam chính Thiên Dạ làm đồ đệ, bản thân không ngừng tu luyện rồi lại tu luyện!
Nghĩ rằng đợi sau khi phi thăng, liệu có phải nàng sẽ nắm giữ được nguyên tắc không gian này sau đó trở về thế giới của nàng. Nhưng trời không chiều lòng người, nàng xuyên qua giai đoạn trước quả thật có một khoảng thời gian yên bình, rời xa cuộc sống của nam chính.
Nhưng không biết sao càng về sau thì tài nguyên tu luyện càng thiếu thốn, mà mỗi lần nàng ra ngoài tu luyện thì cơ duyên đều gặp phải nam chính cản bước.
Cho dù là nàng phát hiện ra trước, cuối cùng vẫn sẽ rơi vào tay của nam chính. Cho đến lần này, hai người đánh một trận, linh căn của nàng bị hủy, sinh cơ hoàn toàn biến mất không có khả năng hồi phục.
Thẩm Trường Quân trầm mặc nhắm mắt lại, chết thì chết đi!
Có lẽ sau khi chết, biết đâu nàng có thể trở về thế giới của chính nàng, đây là suy nghĩ của Thẩm Trường Quân vào thời điểm này.
Nhìn nữ tử trước mắt đột nhiên trở nên có chút mơ hồ, trên mặt Thiên Dạ lộ ra vẻ khó hiểu, đưa tay che lấy ngực.
Nơi này tại sao lại có cảm giác khó chịu, rất không thoải mái.
Đây là cảm giác mà trước nay chưa từng có, làm cho hắn kháng cự đồng thời lại có chút không nỡ.
Thanh kiếm của Đệ Cửu Thiên Dạ trong tay rơi xuống đất loảng xoảng một tiếng, tay phải đưa về phía trước giống như muốn cầm thứ gì đó nhưng không cầm được bất kì cái gì.
Trong đáy mắt Đệ Cửu Thiên Dạ hiện lên một tia mê man, vừa rồi hắn gọi nữ nhân này là gì? Sư phụ?
Nhưng giữa hai người bọn họ không hề có quan hệ gì, tại sao hắn lại gọi nàng là sự phụ.
Mang theo suy nghĩ muốn giải thoát, Thẩm Trường Quân lúc này hoàn toàn buông lỏng bản thân nhưng nàng lại không biết rằng bản lại có một ngày tỉnh lại hơn nữa còn tỉnh lại với cách thức vô cùng hoang đường.