Chương 2

Edit: Yreny Hồ

Đang trong lúc Lệ phi buông lỏng tâm trạng, thở nhẹ một hơi, liền nghe thấy Hoàng hậu lên tiếng:

" Hoàng thượng, tiểu công chúa hiện đang mang hình hài gây nguy hại nước nhà, ngài cũng đã nhìn thấy, tốt nhất nên xử lý nàng. Trước đó trong cung phi tử sinh hạ quái thai liền lập tức xử tử a."

Nói xong không chút dấu vết nhìn đến khuôn mặt đang không tốt của Lệ phi. Chờ nàng nóng vội gây ra hành động kí©h thí©ɧ Hoàng thượng nổi giận. Nhưng không như những gì Hoàng hậu mong muốn, Lệ phi chậm rãi đi đến bên Hoàng thượng quỳ xuống, khấu đầu.

" Thϊếp thỉnh Hoàng thượng truyền ngự y đến xem tình trạng của công chúa."

Nữ nhi của nàng bảo mọi chuyện đều do Hoàng hậu thủ bút. Vậy liền để ngự y đến nhìn xem tại sao nữ nhi của nàng lại là mắt vàng. Mới nãy nữ nhi bảo Hoàng thượng sẽ tới, ngài ấy liền tới. Nàng tin tưởng lời của nữ nhi nàng là thật.

Hoàng hậu trong lòng có phần hốt hoảng, vô ý nhìn đến cung nữ Lan Chi của mình. Thấy Lan Chi nhẹ lắc đầu, nàng mới nhẹ nhàng thở ra.

[ Chậc, chậc, ngay tại lúc người phụ nữ mới sinh con xong lại muốn gϊếŧ chết con của nàng, này thật là người có trái tim độc ác. Ngươi đây là muốn kí©h thí©ɧ mỹ nhân mẫu thân làm loạn lên với bạo quân, để hắn đem mẹ con chúng cùng xử tử luôn có phải không. Này bàn tính đánh cũng thật vang dội nha. Trước đó đứa bé kia ngươi cũng dùng chính phương thức này xử lý. Nay lại dùng với ta, haiz...thật đáng tiếc. Nếu như ta có thể nói chuyện thì chắc chắn sẽ đánh bay cái bàn tính đầy tâm cơ của ngươi.]

Hoàng thượng nghe xong, ánh mắt sâu sắc nhìn đến Hoàng hậu. Từ trước tới nay, Hoàng hậu luôn là người hiền huệ đoan trang sao có thể làm ra được sự tình độc ác như vậy ?

Gặp Hoàng thượng không nói lời nào, nàng thật sự lo lắng hắn sẽ cho mời ngự đến xem.

" Hoàng thượng, nếu là để ngự y đến xem, thì việc Lệ phi sinh hạ quái thai sẽ bị lan truyền, người trong thiên hạ miệng rộng như vậy, chúng ta làm sao có thể đè ép xuống được."

[ Lại tới, ngươi đây là lo lắng ngự y nhìn ra được vấn đề gì đi. Còn mở miệng nói thật đàng hoàng. Không nghĩ tới, mỹ nhân mẫu thân của ta lại thông minh như vậy, có thể nghĩ đến việc mời ngự y. Đâu giống như tên bạo quân này, đến một lời nói cũng chẳng nói đã đem ta xử tử.]

Hoàng thượng nhẹ khụ một tiếng, ra hiệu cho Lệ phi đứng dậy. Trong lòng lại vô cùng khó hiểu, tại sao cái hài tử mới ra đời này lại luôn miệng gọi mình là bạo quân. Hắn là một người chăm chỉ lo chuyện chính sự lại vô cùng thương dân, chỉ có một chút là tính đa nghi khá nặng. Nhưng ngồi ở vị trí trên vạn người, làm gì có ai không có bệnh đa nghi ?

" Tào công công, đi mời mấy vị thái y đến xem cho tiểu công chúa." Hắn ôm đến Ngu Y Lạc, thần thái thập phần lạnh nhạt.

" Hoàng thượng, ngài đây là không coi trọng phép tắc của tổ tông sao ?" Hoàng hậu thật sự gấp đến hoảng. Ngự y bên kia nàng có mua chuộc được người. Nếu mời một thì không sao, nhưng này lại mời mấy người, vạn nhất lại tra được điều gì thì sao.

" Hoàng hậu, ngươi đây là đang giáo huấn cách làm việc của trẫm sao ? Trẫm là thiên tử đánh vỡ một cái phép tắc thì có tính là gì." Hắn quét con ngươi sắc bén về phía Hoàng hậu. Nếu là phép tắc đúng tình hợp lý, hắn chắc chắn sẽ tuân theo, còn nếu là xấu thì không cần dùng.



" Thần thϊếp không giám." Hoàng hậu xoay tròng mắt. Tại sao Hoàng thượng lại không xử trí quái thai này lại còn phải dây dưa mời tới ngự y.

[ Bá khí a, bạo quân cũng không đến nỗi tệ còn biết mời ngự y. Này Hoàng hậu chỉ sợ là đang tức đến mức hàm răng cũng bị cắn nát, vì phía ngự y nàng cũng chỉ mới mua chuộc được Hứa thái y thôi a.]

Khó được một lần được khen, Hoàng thượng co giật khóe miệng, trong lòng không khỏi có chút vui vẻ. Tiểu nha đầu này khen người hoàn toàn khác với đám phi tần ở hậu cung. Dù gì nàng cũng không biết hắn nghe được tiếng lòng của nàng cho nên lời khen ngợi này là xuất phát từ nội tâm.

[ Ưʍ...buồn ngủ quá, cái tư thế ôm này của bạo quân cũng không được thoải mái cho lắm.] Tuy rằng ý thức của nàng là người trưởng thành nhưng cơ thể này lại là của trẻ sơ sinh. Hai mí mắt cứ đánh nhau liên tục, nàng lại chẳng dám ngủ, chỉ sợ ngủ một cái liền không thể dậy được nữa.

Hoàng thượng nghe được tiếng lòng của nàng vội đều chỉnh tư thế ôm.

[ Oa, cái ôm này cũng thật tuyệt, vừa liếc mắt liền có thể nhìn mấy dung nhan của mỹ nhân mẫu thân, nháy mắt liền không buồn ngủ nữa.]

Ngu Y Lạc giật giật tay, có chút hưng phấn mà nhìn các vật trang trí xung quanh tẩm cung.

" Hoàng thượng, thái y đến."

Tào công công mang theo ba vị thái y tiến vào cúi người bẩm báo. Ngu Y Lạc chật vật mở mắt nhìn đến ba vị thái y không nghi ngờ là có cả Hứa thái y người của Hoàng hậu. Sau khi vừa tiến vào đã đánh mắt qua với Hoàng hậu rồi mới hành lễ.

" Hoàng thượng, thái y đã đến liền cho bọn họ xem cho tiểu công chúa..." Hoàng hậu nắm khăn tay, bày tư thái đoan trang, ấm giọng nói.

Ở đây chỉ mình Hứa thái y là biết rõ nội tình, hai người còn lại thì không. Nhưng tổng cảm thấy bầu không khí trong đây có chút quái dị.

" Các ngươi mau đến nhìn xem tiểu công chúa tại sao mắt lại màu vàng." Hoàng thượng đem Ngu Y Lạc cho Tào công công, ba người nghe vậy sắc mặt biến đổi lại rất nhanh khôi phục lại bình thường.

" Thần mỗi ngày đều chẩn mạch cho Lệ phi nương nương, hoàn toàn không chẩn ra có đều gì khác thường." Hứa thái y ra vẻ kinh ngạc nói.

Đã bị hắn tiếp nhận trong tay kiểm tra Ngu Y Lạc trong lòng cười lạnh một tiếng.

[ Diễn, lại diễn tiếp đi a, Hoàng hậu đã lệnh cho ngươi cho dù có chẩn ra dị tượng cũng không được phép nói. Đáng tiếc a, chỗ này không có giải thượng Oscar, nếu là đặt ở hiện đại ngươi chắc chắn sẽ nhận được một giải trong đó.]

Ba người lần lượt kiểm tra cho tiểu công chúa, bên cạnh lư hương sương mù lượn lờ. Hoàng thượng, hoàng hậu còn có Lệ phi ba người đều ngồi trên ghế im lặng không nói một lời chờ kết quả kiểm tra.



" Hoàng thượng, ba vị đã xem xong." Tào công công cười nói, đi đến bên cạnh Hoàng thượng ra hiệu cho ba vị thái y lên tiếng. Lệ phi cũng theo đó mà nhìn chằm chằm về phía ba người họ.

" Ba vị đại nhân, không biết các người có tra ra được tại sao tiểu công chúa lại thành ra như vậy hay không ?"

Hứa thái y nhìn Hoàng hậu liếc mắt, hạ tay ôm quyền thở dài nói:" Thần tuyệt không tra ra điều gì bất thường, công chúa hết thảy đều bình thường."

Hoàng thượng nhàn nhạt gật đầu, nhấp một ngụm trà.

" Thần cùng Hứa đại nhân kiểm tra kết quả cũng đồng dạng." Một cái khác thái y cũng mở miệng nói.

Hoàng hậu ý cười khó nén nhưng vẫn phải bình tĩnh làm lặng xuống.

" Lâm thái y, ngươi thì sao ?" Hoàng thượng liếc đến vị thái y trẻ tuổi nhất trong ba người ở đây.

[ Lâm thái y, y thuật tinh thông chắc chắn có thể tra ra điểm dị thường của ta. Chỉ là hắn ở thái y viện bị người của Hoàng hậu chèn ép, không biết hắn có dám nói ra hay không. Cái mạng nhỏ này của ta chính là nắm trong lòng bàn tay của hắn a.]

Ngu Y Lạc thở dài một tiếng, vội vểnh tai chờ Lâm thái y lên tiếng.

Lâm thái y ngẩng đầu lên, không kêu ngạo tự ti nói:" Hồi hoàng thượng, tiểu công chúa hết thảy đều bình thường."

Hoàng hậu trong lòng đại hỉ định mở miệng nói lại nghe thấy Lâm thái y tiếp tục mở miệng bổ sung một câu.

" Chẳng qua là tiểu công chúa trên người có dính một ít dược vật nên mới biến thành mắt vàng."

Hoàng hậu cả kinh, rơi chén ra trà trên bàn tạo tiếng động. Lâm thái y làm sao biết, chẳng phải Hứa thái y đã nói sẽ không ai tra ra được sao.

" Hoàng hậu đây là làm sao rồi ?" Hoàng thượng cười như không cười nói. Trong lòng lại càng khẳng định lời nói của tiểu gia hỏa.

" Hoàng thượng thứ tội, dạo này trời trở lạnh, thϊếp thân thể có chút không tốt, nên mới gây ra hành động thất thố." Hoàng hậu có gắng duy trì nụ cười nói.

[ U cha là mạ ơi, mạng nhỏ cuối cùng cũng giữ được. Lâm thái y quá tuyệt, nhưng chỉ sợ với tính tình thù dai của Hoàng hậu, ngày sau Lâm thái y ở ngự y viện chắc chắn là càng thêm khó khăn.]