Chương 1

Edit : Yreny Hồ

" Người đâu, tới đem Lệ phi và quái thai nàng vừa hạ sinh xử tử cho bản cung."

Ngu Y Lạc cố gắng mở mắt để nhìn xem hoàn cảnh xung quanh. Đang lúc nàng quan sát và chấp nhận hiện thực bản thân xuyên thành một đứa trẻ mới sinh ra ở nơi xa hoa nơi đây thì chợt nghe thấy câu nói này. Nàng luôn cảm thấy câu nói này rất quen thuộc, muốn ngẩng đầu lên một chút xem người nói câu này là ai. Nhưng vì cơ thể này là của trẻ sơ sinh nàng không cách nào có thể mượn lực ngẩng đầu lên để xem.

" Hoàng hậu nương nương, con của thần thϊếp sinh làm sau có thể là quái thai ?"

Ngay tại trên giường được điêu khắc hoa văn mỹ lệ. Lệ phi người vừa sinh xong, đầu tóc tán loạn, chống lên thân thể, trên trán nàng tóc mai con vương đẫm mồ hồi, nhưng cũng không ảnh hưởng tới dung nhan thanh lệ xuất trần của nàng. Bị ôm trong tay của ma ma Ngu Y Lạc càng nghe càng thấy không thích hợp, cố gắng động não suy nghĩ.

Hai người đối thoại càng ngày càng giống trong văn cung đấu. Hoàng hậu đang chuẩn bị xử tử nàng cùng mẫu phi nàng sao ? Này là mới xuyên đến tẩm cung xa hoa chưa kịp hưởng phúc đã tèo rồi sao? Đang lúc nàng suy tư chợt nghe thấy Hoàng hậu cười lạnh một cái.

" Lệ phi chính ngươi sinh ra quái thai là việc nhỏ, nhưng ảnh hưởng tới vận khí của giang sơn xã tác là chuyện lớn. Bản cung thân là người đứng đầu hậu cung tất nhiên phải xử lý việc này tránh gây hậu họa."

Nàng nói xong liếc mắt nhìn đến Ngu Y Lạc đang được ma ma ôm trong lòng, phân phó:

" Đem đến cho Lệ phi nhìn xem cái quái thai nàng mới hạ sinh."

Trong tẩm cung mọi người đều cúi đầu thật thấp xuống, không dám thở mạnh. Các nàng mặc dù không biết ngoại hình tiểu công chúa ra sao, nhưng nghe Hoàng hậu nói như vậy, chắc chắn đứa trẻ này không thể lưu lại.

"Nương nương....tiểu công chúa nàng...." Ma ma tiến gần Lệ phi một bộ muốn nói rồi lại thôi đưa hài tử cho nàng, " Ngài tự xem tiểu công chúa đi."

Ngay lúc tiểu công chúa vừa mới hạ sinh, nàng liền chú ý tới tiểu công chúa có sự khác biệt so với những đứa trẻ khác. Nàng nơm nớp lo sợ an bài xong bà đỡ mới thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe tin Hoàng hậu tới.

Lệ phi vội vàng tiếp nhận hài đang được bọc trong vải, nhìn đến nàng đang cố gắng mở to con mắt, ánh mắt nàng không khỏi chú ý tới con ngươi màu vàng đồng.

[ thật là có cảm giác mười phần mỹ nhân a, này con mắt, này cái mũi, này cái miệng. Thật trách không được Hoàng đế sống không quá ba mươi tuổi. Này hậu cung toàn là mỹ nhân như vậy thì làm sao mà sống thọ cho được.]



Từng đạo âm thanh bên tai nàng quanh quẩn nổ tung. Lệ phi ngước nhìn khắp nới tẩm cung ý đồ tìm đến giọng nói đó phát ra từ đâu. Cung nữ xung quanh cúi thấp đầu, Hoàng hậu nương nhìn nàng mỉm cười. Vậy đạo âm thanh từ đâu mà đến?

" Lệ phi, ngươi nhìn cho rõ ràng, trong hậu cung, hễ là phi tần nào sinh hạ quái thai đều phải xử tử, đó là phép tắc lão tổ tông lưu lại." Hoàng hậu không mấy bận tâm đến khuôn mặt có nét biến hóa của nàng, chỉ cho rằng nàng nhìn đến hài tử quái thai bị hù dọa.

[ A...a....a...ta nhớ rồi, nguyên lai là ta xuyên sách, chứ không phải xuyên qua, ta liền hỏi tại sao đối thoại này từ nãy đến giờ lại quen thuộc đến như vậy. Hoàng đế bạo quân lát nữa sẽ tới không cho đều tra đã xử tự nàng cùng mỹ nhân mẫu thân.]

Nghe được lời Hoàng hậu, miệng Ngu Y Lạc a, a, từng ký ức không ngừng xoay chuyển trong đầu nàng. Trước đó xuyên qua, nàng đọc một quyến tiểu thuyết, tiểu công chúa mới sinh ra đã bị xử tử, nàng còn phi một tiếng mắng cổ đại phong kiến, quay đầu lại, nàng lại xuyên thành tiểu công chúa bị xử tử đó.

Bên tai Lệ phi vang vẳng tiếng nói không ngừng. Nàng nhìn đến hài tử trong ngực, có một suy nghĩ lớn mật, giọng nói này có lẽ phát ra từ hài tử của nàng. Mặc dù nghe đến xuyên không, xuyên sách nàng không hiểu, nhưng câu Hoàng thượng sẽ xử tử các nàng, nàng lại nghe hiểu.

Nàng không hiểu tại sao nữ nhi lại gọi Hoàng thượng là bạo quân. Ngài ấy là người sát phạt quyết đoán, chưa từng lạm sát người vô tội. Về phần xử tử nàng lại càng không có khả năng, nàng cùng Hoàng thượng trước giờ tương kính như tân, tại sao lại xử tử nàng ?

Trong lúc Lệ phi đang suy tư, Hoàng hậu không đủ kiên nhẫn liếc nhìn cung nữ bên cạnh. Cung nữ lĩnh ý, tiến lên đoạt lấy Ngu Y Lạc trong tay Lệ phi không chút khách khí.

" Láo xược, đây là hài tử của bản cung sinh, ai dám tiến lên một bước, bản cung liền sẽ không khách khí với người đó." Lệ phi gắt gao ôm lấy hài tử, nhưng là nàng vừa mới sinh xong hài tử sức lực làm sao sánh bằng cung nữ bên cạnh Hoàng hậu.

" Hoàng hậu nương nương, tiểu công chúa là vô tội, xin Hoàng hậu nương nương xem xét, tha cho nàng."

Trương ma ma vội phịch xuống dập đầu trước Hoàng hậu. Lúc này một trận từng đợt bước chân dồn dập tới bên này.

" Hoàng thượng giá lâm."

Sau tiếng hô đó, theo sau là Hoàng thượng cùng với Tào công bên người bước chân vào tẩm cung. Trong tẩm cung đoàn người lập tức quỳ gối hành lễ, Hoàng thượng liếc mắt nhàn nhạt nhìn đến Hoàng hậu sau đó miễn lễ cho những người khác.

" Hoàng thượng, nơi này Lệ phi mới sinh xong vô cùng ô uế, ngài thật sự là không nên vào đây." Hoàng hậu đứng lên, một bộ ung dung, đoan trang đi đến bên cạnh Hoàng đế.



Trong lòng lại vui vẻ, nàng sợ bản thân xử lý không tốt chuyện của Lệ phi. Hiện giờ Hoàng thượng đã đến, ngài lại đặc biệt vô cùng chán ghét quái thai, Lệ phi chắc chắn không thể bảo vệ được đứa trẻ này, vậy thì nàng sẽ nhường lại cho Hoàng thượng xử trí.

" Không sao." Hoàng thượng khoát tay, phân phó Tào công công: " Đi đến đem hài tử Lệ phi mới sinh đem tới cho trẫm xem."

Tào công công nhận mệnh đem Ngu Y Lạc đến bên cạnh Hoàng thượng. Thấy Hoàng thượng một bộ muốn đi nhìn, Hoàng hậu vội vàng lên tiếng.

" Hoàng thượng.....hoàng thượng....không được, tiểu công chúa nàng...."

Lệ phi lê tấm thân mệt mỏi từ trên giường xuống. Nữ nhi của nàng cho dù kỳ quái cũng là cốt nhục của nàng, nàng không thể trơ mắt nhìn nó bị xử tử được.

Thấy Hoàng hậu một bộ muốn nói rồi lại thôi, những người khác thì một mực cúi thấp đầu xuống, Hoàng thượng híp híp mắt nhìn xung quanh, đi đến cúi đầu nhìn đến hài từ trong tay Tào công công.

[ Bạo quân nhìn cái gì vậy a. Có phải là muốn xử tử nàng cái quái thai này phải không?].

Đối đầu với hài tử con ngươi màu vàng óng, bên tai văng vẳng tiếng nói, Hoàng thượng động tác cúi người dừng một chút. Ngu Y Lạc nhìn đến hừ lạnh một tiếng.

[ Đồ không có kiến thức, nhìn đến ta quái thai bị hù đến, hừ! Ta nhổ vào, tất cả mọi chuyện đều là do Hoàng hậu thủ bút muốn đem ta cùng mẫu thân xử lý. Uổng cho ngươi tóc rõ ràng dài như vậy nhưng kiến thức lại ngắn như vậy, cũng không cho thái ý kiểm tra qua đã vội xử tử ta cùng mẫu thân.]

[ Đáng thương ta là đứa trẻ mới sinh, không nói chuyện được, nếu không đã vạch trần tất cả mọi chuyện, xé rách bộ mặt giả vờ đoan trang nhân hậu của Hoàng hậu.]

Hoàng thượng ngồi thẳng lưng lên, nhìn đến Tào công công.

" Ngươi nãy giờ có nghe đến được giọng ai nói chuyện không?"

Tào công công sửng sốt một chút, sau đó lắc lắc đầu. Lệ phi sửng sốt vội ngẩng đầu lên, lẽ nào Hoàng thượng cũng nghe được tiếng lòng của con gái. Nàng nãy giờ nói đều là những lời đại nghịch bất đạo chắc chắn Hoàng thượng sẽ không tha nàng.

Lệ phi nhìn đến Hoàng thượng trên mặt không có biểu cảm gì, nhẹ nhõm thở ra. Xem ra là hoàng thượng không có nghe được, nếu không tại sao lại có thể bình tĩnh tới như vậy.