Chương 6

[Lẽ nào Tiểu Ngu không muốn làm bảo bối thân yêu của trẫm nên không muốn thừa nhận quen trẫm.]

[Hu hu hu, có lẽ trẫm thất tình mất tiêu rồi!]

Giang Chiếu vô cùng nghi ngờ chính mình.

Ta cố ý đến gần chàng, tiếp tục hỏi: “Hoàng thượng, người còn chưa nói cho thần thϊếp biết Ngu Thanh Hoà là ai? Lẽ nào Hoàng thượng người lại xem trọng một cô nương nhà nào đó? Xin lỗi Hoàng thượng, thần thϊếp không nên hỏi người. Cho nên, người có muốn thần thϊếp thay người nạp cô nương đó vào hậu cung không?”

Giang Chiếu không nói gì.

Thay vào đó, chàng nắm lấy tay ta, nhìn mất nửa buổi, rồi đột nhiên cười lên.

"Không, trẫm chỉ đùa thôi. Đối với trẫm mà nói mỹ nhân có tốt đến mấy cũng không bằng hoàng hậu được.”

[Trẫm chắc chắn, nàng ấy là bảo bối nhỏ.]

[Mắt trẫm sẽ không nhận sai lần này đến lần khác được.]

[Nàng ấy chắc chắn có lý do nên mới không nhận ra trẫm, có thể bị hệ thống trói buộc, hoặc là có nhiệm vụ gì đó? Tóm lại, trẫm phải phối hợp thật tốt để không làm hỏng chuyện của Tiểu Ngu.]

Giang Chiếu siết chặt tay ta.

“Hoàng hậu, trẫm mệt rồi, chúng ta cùng đi nghỉ nhé.”



Ngày thứ hai, lúc ta ngủ dậy, Giang Chiếu đã rời khỏi tẩm cung.

Tiểu cung nữ đang hầu hạ ta nói rằng, chàng đã lên triều từ sớm, lúc này chắc đang ở Cung Càn Thanh phê duyệt tấu chương.

Giang Chiếu trước kia thậm chí còn không cần dậy sớm đi làm, xem ra chàng cũng phải trải nghiệm những vất vả khi làm hoàng đế.

Sau khi rửa mặt chải đầu, ta tâm huyết dâng trào mang theo một ít điểm tâm đến vấn an hắn.

Vừa bước đến trước Cung Càn Thanh, ta đã nghe thấy nội tâm của chàng đang không ngừng suy nghĩ linh tinh.

[Tể Tướng, lão bị ấm đầu hả? Gần đây, cứ mỗi lần gặp trẫm đều phải hỏi dạo này trẫm có ổn không? Trẫm ổn, trẫm rất ổn, ngoại trừ việc bị tăng cân ra, còn lại trẫm đều ổn. Haizz, mấy lão đại thần nhàn rỗi này, các người đừng suốt ngày hỏi trẫm có ổn hay không nữa, được không?]

[Còn có một tên ngốc, ngày ngày nói tạ ơn hoàng thượng. Trẫm còn không biết hắn là ai, trẫm cũng không cần hắn tạ ơn! Chỉ cần hắn tạ ơn thôi đã khiến trẫm tâm phiền ý loạn.]

[Còn vài tên, mưa đến là bẩm báo, ngày ngày viết tấu dâng trẫm, trẫm phê duyệt tấu chương như học sinh tiểu học chép văn mẫu, trẫm sắp điên đến nơi rồi..!]

[Trẫm muốn đình công, trẫm muốn về với hoàng hậu, ôm ôm Tiểu Ngu thật nhiều.]

[Canh mấy rổi ta? Tiểu Ngu đang làm gì nhỉ? Có nhớ trẫm không? He he he, trẫm nhớ nàng quá.]

[Tiểu Ngu ơi, vậy đi, trẫm quyết định nếu không được gặp Tiểu Ngu thì buổi trưa trẫm sẽ ăn cá chiên sốt*.]

红烧鱼 (Hong Shao Yu): Hán Việt là Hồng Thiêu Ngư, là món cá chiên rán và sốt vị mặn ngọt.