Chương 22: Cẩu nam nữ lên sóng!!!

Rõ ràng hắn luôn nói hắn thích kiểu người ngây thơ tú lệ, kết quả nhìn người đàn bà xinh đẹp trang điểm đậm vẫn không dời nổi mắt!

Quá đáng hơn là người trước mắt này không phải ai khác mà lại chính là người cô ta ghét nhất - Quý Hạ!

Triệu Bội Du vừa tức vừa giận, cô ta vớt tay ra sau lưng Hoắc Tự Minh, hung hăng véo một cái.

Hoắc Tự Minh đau đớn shhh một tiếng, hoàn hồn. Hắn nghiêng đầu lười Triệu Bội Du một chút, sau đó lại tiếp tục nhìn sang Quý Hạ.

Cũng ngay lúc này hắn mới nhận ra, kể từ lúc hắn gào mồm lên xong, Quý Hạ chưa từng trả lời hắn, thậm chí còn chẳng thèm nhìn sang hắn và Triệu Bội Du, nhất định là không coi hắn vào mắt!

Giây phút này, Quý Hạ đã đổi giày xong, cô nhìn thẳng về phía trước. Nhìn theo hướng mắt cô, cô muốn lên thẳng lầu, mặc kệ bọn họ ở đây.

Hoắc Tự Minh chưa bao giờ bị Quý Hạ đối xử như này. Hắn nhất thời bùng giận, bước vội tới nắm lấy tay Quý Hạ, tức giận nói: "Quý Hạ, em vẫn chưa trả lời anh! Đêm hôm khuya khoắt, em mặc như này ra đường làm gì? Có phải con đàn bà chết bầm Tiêu Kỳ Kỳ bảo em ăn mặc như này không?"

Quý Hạ liếc nhìn cổ tay bị Hoắc Tự Minh nắm lấy, miễn cưỡng nói: "Buông tay."

Trong ấn tượng của Hoắc Tự Minh, Quý Hạ luôn là con chó xù luôn luôn chạy quanh hắn, phàm là hắn tức giận, dù là lỗi của cô ấy hay không thì cô ấy luôn cẩn thận xin lỗi hắn, làm gì có chuyện lạnh lùng với hắn như thế, còn nói hai chữ "buông tay" ngay lúc hắn đang chất vấn nữa?

Hắn đột ngột mở to hai mắt, không thể tin nói: "Nói gì cơ?"

Hắn vừa trừng mắt, nhan sắc vốn chỉ năm điểm giờ giảm còn ba điểm.

Quý Hạ càng không có hứng thú với hắn, cô nhíu nhíu mày, ngữ khí đã hơi không kiên nhẫn nổi: "Tôi nói buông tay, anh đang làm đau tôi."

Hoắc Tự Minh thấy thái độ của cô như thế, hắn càng tức giận hơn. Hắn vô thức giơ tay lên, đánh về phía mặt cô!

Quý Hạ giơ tay, trực tiếp bắt lấy bàn tay đang chuẩn bị đánh tới kia, cười nhạo một tiếng: "Sao vậy, còn định đánh người hả? Thân làm đàn ông mà anh không có tí khí chất nào vậy?"

Tay cô giơ lên, mặt cũng ngước lên, đôi mắt sáng rực trừng trừng nhìn hắn, ánh mắt linh động đến mức như hút hồn người ta vào.

Lúc Quý Hạ vừa trở về, hắn đang ngồi ở chỗ hơi xa cô nên không nhìn rõ mặt cô. Bây giờ đứng sát nhau như thế, Hoắc Tự Minh mới nhìn ra Quý Hạ lại xinh đẹp hơn trí nhớ của hắn. Lông mày hẹp dài, mũi ngọc tinh xảo, lông mi dài cùng với đôi môi đỏ mọng. Làn da mịn màng, lớp trang điểm tinh tế đến mức nhìn như không trang điểm.