Chương 24: Sinh bảo bảo

Lâm Thiên Hoan thản nhiên nói: “Đương nhiên, nếu về sau Úc Hàn không hề hợp tâm ý mình, hoặc là không thể thỏa mãn mình, mình đây khẳng định muốn ly hôn, nhưng mà, trước mắt mình đối với anh ấy là thật vừa lòng, cho nên anh ấy cần thiết phải gả cho mình.”

Lâm Thiên Hoan từ nhỏ đã lớn lên trong sự yêu thương, gia thế tốt, ba mẹ cũng chiều cô, cô hoàn toàn có tùy hứng cùng tùy ý làm bậy tư bản.

Hiện tại cô muốn kết hôn, đó chính là cần thiết muốn kết hôn.

Tuy rằng Úc Hàn bị đuổi ra ngoài, nhưng di động còn lưu tại trong nhà, Lâm Thiên Hoan ở trên mạng nhìn váy cưới một lát, mới chú ý tới di động kia của Úc Hàn.

Cô cầm lên, dùng sinh nhật chính mình tùy ý nhấn thử, thế nhưng đem mật mã thật sự mở khóa.

Này… Này không thể trách cô đi?

Ai kêu Úc Hàn tạo mật mã đơn giản như vậy chứ?

Lâm Thiên Hoan không hề mang tâm lý gánh nặng mà mở ra lịch sử trò chuyện của Úc Hàn, từng cái click mở, phát hiện bạn trai của mình quả nhiên rất đủ tư cách, đem cô cố định trên top đầu, đều là tin tức của cô hiện lên, danh sách cũng hoàn toàn không có đối tượng ái muội nào khác.

Phần mềm khác cô cũng muốn từng cái click mở, album cũng muốn tra xét xem.

Thực không tồi, Úc Hàn cũng chỉ lưu ảnh chụp của cô.

Bất quá…

Biểu tình mang theo ý cười của Lâm Thiên Hoan dần dần đọng lại.

Bởi vì cô phát hiện Úc Hàn cất giữ rất nhiều ảnh chụp về cô, chính là lúc cô không biết hắn.

Những thời gian của từng ảnh chụp đó là từ 19 tuổi đến 26 tuổi của cô, đến bây giờ đã tám năm, Úc Hàn cũng không có một lần xuất hiện trước mặt cô.

“Đây là cái gì?”

Lâm Thiên Hoan lại nhảy vào lịch sử trò chuyện của Úc Hàn và bạn bè, thì tìm được những lời nói trước đây trong bản ghi nhớ của hắn, cô phát hiện đã nhiều năm như vậy, Úc Hàn đều im lặng không lên tiếng yêu thầm cô.

Bởi vì mẹ kế tính kế, thân thể hắn từ nhỏ xuất hiện vấn đề, vốn trong độ tuổi thanh xuân dào dạt lại tăng trưởng thể trọng kịch liệt, béo thay đổi dạng, tâm sự của thiếu niên căn bản không dám nói ra cửa miệng, sau đó hắn nỗ lực trị liệu, kiên trì rèn luyện, rốt cuộc đã hồi phục, quay trở về trả thù cha, cũng kiếm rất nhiều tiền, nhưng bởi vì kiểm tra biết được tϊиɧ ŧяùиɠ hoạt tính thấp, vẫn là không dám xuất hiện trước mặt Lâm Thiên Hoan.

Nếu không phải bạn thân của Lâm Thiên Hoan trời xui đất khiến thấy được Úc Hàn, lại chụp ảnh chụp gửi cho cô, Lâm Thiên Hoan lại vừa gặp đã thương một hai phải đem người này nắm tới tay, có lẽ cả đời này bọn họ đều sẽ không có liên quan nhau.

Úc Hàn sẽ trơ mắt nhìn cô kết hôn, nhìn cô cùng người khác ở bên nhau, hoặc là lặng im mà chụp được ảnh chụp, hoặc là ảm đạm như vậy rời đi, tổng sẽ không có hiện giờ hàng đêm anh anh em em ngày ngày sung sướиɠ.

“Sao mà sẽ có người như vậy chứ?” Lâm Thiên Hoan càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp khóc lên tiếng.

Nếu Úc Hàn sớm tới tìm cô một chút, cô đã có thể sung sướиɠ sớm một chút, gì mà đến nỗi cùng đạo cụ trải qua nhiều năm như thế?

Lâm Thiên Hoan chạy xuống lâu, đẩy cửa ra, hạ quyết tâm phải hảo hảo giáo huấn Úc Hàn, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh cao lớn ở cửa biệt thự, cô đang tràn ngập lửa giận đột ngột bình ổn trở lại, theo sau thay thế chính là đau lòng cùng mềm mại.

“Úc Hàn.” Lâm Thiên Hoan tiến lên ôm lấy vòng eo hắn.

Úc Hàn xoay người, sờ sờ đầu cô, hỏi cô: “Còn tức giận sao?”

Lâm Thiên Hoan nghẹn ngào nói: “Chúng ta ngày mai liền đi lãnh chứng đi, em muốn gả cho anh, em muốn lập tức thành vợ anh.”

“Em…” Úc Hàn nhíu mày: “Em không ngại anh…”

“Không ngại,” Lâm Thiên Hoan nâng gót chân dừng trên môi hắn, mang theo khóc nức nở cùng cười đùa: “Em chỉ cần anh, Úc Hàn, em chỉ cần anh.”



Lâm Thiên Hoan cùng Úc Hàn kết hôn.

Năm thứ nhất bọn họ gắn bó keo sơn, năm thứ hai bọn họ yêu đương cháy bỏng, đến năm thứ ba, Lâm Thiên Hoan mang thai.

Có lẽ Lâm Thiên Hoan cả đời đã được chú định viên mãn tốt đẹp, cô chính là số phận trời sinh tốt đẹp như vậy.

Sau khi vượt qua thời gian mang theo mạnh khỏe, cô sinh hạ được một đứa con gái, mặt mày rất giống Úc Hàn.

“Đều nói con gái giống cha, thế mà đúng thật." Lâm Thiên Hoan bĩu môi, trên mặt còn có giống như thiếu nữ hờn dỗi: “Em sinh con thế mà không giống em chút nào, cảm thấy thực mệt.”

Úc Hàn ôm cô dỗ, nói: “Lỗ tai giống em, miệng cũng giống em, sau khi lớn lên nhất định rất đáng yêu.”

Lâm Thiên Hoan dựa vào trong lòng ngực hắn nhìn con, tiếp tục lẩm bẩm: “Chính là cái mũi giống anh.”

Úc Hàn liền nói: “Lông mi giống em, đều rất đẹp.”

Lâm Thiên Hoan nhíu mày: “Anh đang dỗ em đúng không?”

Hai người nhìn nhau, lại nhìn nhìn con gái, bỗng nhiên không hẹn mà cùng bật cười.

————

Bạch phú mỹ X Nhϊếp ảnh gia: Hoàn thành