Chương 3. Bad girl bị lớp trưởng hung ác chơi (H)

Đợi nửa ngày cuối cùng Khinh Lam đợi đến lúc đại môn bị mở ra, nhưng nàng nhưng không có lập tức đi ra ngoài.

Bởi vì hiện tại chính là thời điểm nguy hiểm nhất.

Các nam sinh đều nhẫn nhịn đã lâu, tính nhẫn nại tốt vẫn chỉ là kéo khóa quần ra đem côn ŧᏂịŧ nóng hổi thả ra, những tên tính tình vội vàng đã cởϊ qυầи áo, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tìm kiếm nữ nhân. Ngay lúc này, mặc kệ dạng nữ sinh nào đều sẽ bị bọn hắn không quan tâm đặt tại dưới thân, tiểu huyệt không thể không bị bọn hắn chơi sưng lên!

Nếu là bình thường nàng cũng không để ý cùng những nam sinh kia điên cuồng một trận, bị bọn hắn dùng bàn tay lớn bóp cái vυ", đùa bỡn núʍ ѵú, toàn thân đều bị bọn hắn liếʍ láp, tiểu huyệt càng muốn bị từng cây côn ŧᏂịŧ to lớn ȶᏂασ đến không ngừng phun nước, liên tục cao trào, ngay cả da^ʍ hạch nhỏ đều sẽ bị bọn hắn chơi sưng, cuối cùng bị bọn hắn chơi đến choáng váng vui sướиɠ mang lên phòng học.

Thân thể của nàng đã hình thành thói quen sinh hoạt dâʍ đãиɠ, chỉ cần nghĩ tới bị côn ŧᏂịŧ lớn chơi đến sung sướиɠ, da^ʍ huyệt nàng sẽ nhịn không được dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, nhưng lý trí nói cho nàng hiện tại không phải là thời điểm, một khi bị bọn hắn chơi, nàng sẽ không có khí lực đi dùng máy rút tiền.

Khinh Lam len lén trốn ở đầu bậc thang , chờ tất cả nam sinh đã tìm hết mục tiêu sau đó nàng sẽ xuống sau, lúc này nàng nhìn thấy bạn cùng phòng Tiểu Văn đã bị lớp trưởng ngăn ở góc tường.

Phía trên nàng quần áo đã bị cởi hết, cặρ √υ" không lớn lắm lay động; quần đùi trên mông đã bị kéo xuống, nơi này nữ sinh không có quen mặc qυầи ɭóŧ, tiểu huyệt trắng mịn phơi bày rõ ràng. Tiểu Văn hai tay vịn tường, không tình nguyện chổng mông lên, mông thịt tuyết trắng đang bị lớp trưởng tát vào.

Lớp trưởng ăn mặc chỉnh tề, mắt kiếng không gọng che đậy nhiệt độ ánh mắt của hắn, đốt ngón tay hắn rõ ràng, không ngừng tán lấy cái mông Tiểu Văn, "Hôm qua lại không đến lớp, em đưa l*и nhỏ cho ai chơi?"

Tiểu Văn cũng là nương quật cường cô, cắn răng nói: "Tiểu huyệt sinh trưởng ở trên thân tôi... Tôi nguyện ý để cho côn ŧᏂịŧ to của ai chơi... Thì để cho người đó chơi... Anh là gì mà quản tôi... A... Tên khốn... Không được đánh tôi..."

"Tôi lại thấy là đánh quá ít, cho nên em mới dám không nghe lời như thế!" Lớp trưởng kéo khóa quần ra, côn ŧᏂịŧ đỏ au lập tức bắn ra ngoài. Hắn sờ soạng bên trên da^ʍ huyệt một ít, cười lạnh nói: "Xem ra em hôm qua chơi thật vui vẻ a, hộŧ ɭε đến bây giờ còn sưng! Em đã thích bị chơi như thế, tôi cũng không cần đau lòng em!"

Côn ŧᏂịŧ to dài ưỡn một cái đi vào, tận gốc đi vào da^ʍ huyệt của Tiểu Văn, hai chân nàng mềm nhũn, xém chút quỳ rạp xuống đất, "A... khốn khϊếp... Ai bảo anh đi vào..."

"Tiểu huyệt đều ướt đẫm, còn giả bộ cái gì? En cũng không phải là cô gái ngoan ngoãn, hút thuốc uống rượu, trốn học đánh nhau, còn có cái gì là em chưa từng làm?" Lớp trưởng không chút nào lưu tình ȶᏂασ lấy tiểu huyệt Tiểu Văn, tay lớn còn không ngừng vuốt cái mông, "Tôi ȶᏂασ em cũng là vì em tốt, chỉ cần bị tôi ȶᏂασ là đủ rồi, em sẽ không đi tìm những tên côn đồ cắc ké kia!"

Hắn cúi người xuống khẽ cắn vành tai Tiểu Văn, giọng trầm thấp mang theo một tia nguy hiểm, "Cho nên, hôm nay tôi ȶᏂασ chết em, đâm nát huyệt nhỏ của em, để xem em sau này còn dám trốn học ra ngoài tìm người khác chơi không!"

Tiểu Văn bị ôm đến run run, cặρ √υ" to kề sát trên tường đều bị ép thay đổi hình dáng, đầṳ ѵú nhỏ ở trên tường cọ qua cọ lại, kɧoáı ©ảʍ không ngừng ăn mòn phòng ngự của nàng. Nhưng mà khó khăn chống cự vẫn là côn ŧᏂịŧ kia cắm ở bên trong tiểu huyệt, nó đã vô cùng quen thuộc, mỗi lần chen vào đều có thể chuẩn xác không sai tìm tới nơi nhô lên bên trong, đồng thời hung hăng đâm nó, đυ.ng nó.

"A... Không được... Anh đừng cứ đâm nơi đó mãi... Đỉnh huyệt muốn bị anh đâm nát... Tên khốn... Hôm qua là bị cha ta chơi sưng lên..."

"A ~~" lớp trưởng mím môi cười một tiếng, vuốt cằm của nàng dùng sức hôn, "Thì ra là hôm qua bị cha chơi, nếu lem sớm một chút thừa nhận tôi cũng sẽ không đánh em, nhưng mà..."

Hắn nhắm ngay bên trong khối thịt mềm kia hung hăng đỉnh mấy lần, khối thịt mềm nhô ra bị đâm đến trướng lên. Kɧoáı ©ảʍ bên trong tiểu huyệt như pháo hoa nổ tung, nhanh chóng quét qua toàn thân, Tiểu Văn bị làm đến toàn thân run rẩy, hai chân mềm nhũn ngã xuống trong ngực lớp trưởng.

Lớp trưởng cuối cùng hài lòng không ít, ôm nàng nói: "Nhưng mà em nhớ kỹ, sau này vì cha em, cũng không cho phép cả ngày cũng không tới gặp tôi, nhớ kỹ chưa?"

"Nhớ... Nhớ kỹ... Anh cái tên khốn này..."

"Ha ha, tôi là tên khốn, em chính là tiểu huyệt dâʍ đãиɠ bị tên khốn này chơi, hai người chúng ta vừa vặn là một đôi!" Lớp trưởng nói xong liền ôm nàng lên, Tiểu Văn bị chơi khóc không thành tiếng, dâʍ ŧᏂủy̠ càng không ngừng phun ra phía ngoài.

Khinh Lam bất đắc dĩ lắc đầu, Tiểu Văn cũng là cô nương chậm chạp, lớp trưởng muốn độc chiếm rõ ràng như vậy, nhưng nàng đầu óc chậm chạp! Bất quá đây là sự tình giữa bọn hắn, Khinh Lam cũng là lực bất tòng tâm, cô còn có chuyện trọng sự hơn muốn đi làm.