Chương 3: Công viên trò chơi

Buổi tối, mẹ Tô Nhiễm dẫn cô và Hạ Cẩn Ngôn đi ra ngoài ăn hải sản vừa được vớt lên từ đáy biển, thuận tiện thông báo tin tức bản thân ngày mai sẽ đi công tác bảo hai người bọn họ chiếu cố lẫn nhau.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Nhiễm mơ mơ màng màng nghe thấy thanh âm mẹ mình ra cửa, sau đó cô lại nằm một chút mới chính thức rời giường.

Vừa mới rửa mặt xong liền thấy Hạ Cẩn Ngôn từ bên ngoài trở về, trên tay đang cầm bịch đồ ăn. Hắn thấy Tô Nhiễm đã rửa mặt xong liền cười nói: “Mau tới ăn a, tôi mua cho cậu bánh bao chiên cùng sữa đậu nành.”

“Cảm ơn Ngôn Ngôn, chúng ta hôm nay đi đâu chơi nha?”

“Tôi đi đâu cũng được, cậu muốn đi chơi chỗ nào?”

“Nếu không thì đi công viên trò chơi đi, hồi cao tam đã muốn đi rồi.”

“Được.” Hạ Cẩn Ngôn sờ sờ đầu Tô Nhiễm.

Ăn xong sớm một chút, Tô Nhiễm cùng Hạ Cẩn Ngôn sửa soạn tốt để chuẩn bị đi tàu điện ngầm đi công viên trò chơi.

Thời điểm ở tàu điện ngầm bây giờ cũng không nhiều người lắm, Tô Nhiễm và Hạ Cẩn Ngôn rất nhanh đã tìm được chỗ ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, cô liền bắt đầu nhìn ngó khắp nơi muốn tìm được cái tên biếи ŧɦái ngày hôm qua. Hắn thấy Tô Nhiễm như vậy liền hỏi: “Đang tìm cái gì sao?”

“Không có gì, chỉ là ngày hôm qua trong tàu điện ngầm có tên ăn trộm. Hôm nay tôi muốn xem hắn còn ở đây không, nếu thấy hắn liền báo cảnh sát.” Tô Nhiễm hung hăng nói.

Nghe vậy, đáy mắt Hạ Cẩn Ngôn hiện lên một tia ý cười: “Nhiễm Nhiễm là bị ăn trộm sao?”

“Không có.” Tô Nhiễm một ngụm không phủ nhận.

Thẳng đến lúc xuống tàu điện ngầm, Tô Nhiễm cũng không thấy được cái người biếи ŧɦái. Hạ Cẩn Ngôn thấy bộ dáng của cô không vui liền hỏi: “Nhìn thấy cái người ăn trộm kia không?”

“Không.” Tô Nhiễm buồn bực nói.

“Không có việc gì, dù sao Nhiễm Nhiễm cũng không bị mất đồ mà.” Lời này ẩn giấu chút ý vị thâm trường.

Đã tới công viên trò chơi mua phiếu rồi, Tô Nhiễm liền lôi kéo Hạ Cẩn Ngôn đi thẳng đến tàu lượn siêu tốc.

Bởi vì người quá nhiều, nên bọn họ phải đợi một đợt người chơi đã rồi mới đến phiên. Tô Nhiễm hưng phấn đi lên ngồi trên, Hạ Cẩn Ngôn ngồi ở bên cạnh cô.

Sau khi bọn họ cột kỹ đai an toàn, tàu lượn siêu tốc liền bắt đầu di chuyển một vòng xuống dưới.

Đến khi chơi xong, sắc mặt Tô Nhiễm có phần trắng bệch, Hạ Cẩn Ngôn nâng Tô Nhiễm đi xuống tàu lượn siêu tốc rồi đưa đến ghế ngồi xuống.

Hắn nhìn thấy Tô Nhiễm sắc mặt không tốt, liền nói đi đến quầy bán quà vặt phía trước mua một ít nước trở về, Tô Nhiễm mặt tái nhợt gật gật đầu.

Chờ đến khi Hạ Cẩn Ngôn mua xong nước trở về liền thấy bên cạnh Tô Nhiễm là một nam một nữ đang ngồi, mà Tô Nhiễm cùng người nam sinh bên cạnh kia nói chuyện rất vui vẻ.

Sắc mặt Hạ Cẩn Ngôn tức khắc liền không tốt, hắn đi đến bên cạnh Tô Nhiễm, đem nước đưa qua hỏi: “Nhiễm Nhiễm, hai vị này là?”

“Ngôn Ngôn, vị này chính là Hứa Hàng cùng lớp với tôi hồi cao trung, bên cạnh chính là em gái anh ấy. Hứa Hàng, vị này chính là bạn tốt của tôi Hạ Cẩn Ngôn.” Tô Nhiễm giới thiệu đơn giản hai bên một chút.

Hạ Cẩn Ngôn nhìn đối phương gật gật đầu: “Chào cậu.”

“Chào cậu, cậu chính là Hạ Cẩn Ngôn a, Nhiễm Nhiễm thường xuyên nhắc tới cậu lắm đấy.” Hứa Hàng lễ phép trả lời.

Lại nói chuyện thêm vài câu nữa, em gái Hứa Hàng liền lôi kéo anh đi chơi ngựa gỗ xoay tròn. Hứa Hàng hết cách chỉ có thể nói với Tô Nhiễm: “Kia Nhiễm Nhiễm, lần sau chúng ta lại nói tiếp. Tôi dẫn em gái đi trước nhé.”

Hứa Hàng bọn họ đi rồi, Hạ Cẩn Ngôn nhìn như lơ đãng nói: “Nhiễm Nhiễm cùng Hứa Hàng quan hệ thực tốt a.”

Tô Nhiễm thần bí cười cười: “Tôi nói cho cậu một bí mật.”

Mí mắt Hạ Cẩn Ngôn giựt giựt, có loại dự cảm không lành: “Bí mật gì?”

“Tôi thích Hứa Hàng, vốn dĩ đã tính toán kết thúc thi đại học sẽ thổ lộ, nhưng tôi vẫn luôn ngại ngùng không dám đi.”

“Vậy sao?” Đôi mắt Hạ Cẩn Ngôn hiện lên một tia thâm trầm.

Bởi vì Tô Nhiễm vừa rồi nói lời nói kia, những trò chơi tiếp theo Hạ Cẩn Ngôn hoàn toàn không có hứng thú, nhưng bởi vì để Tô Nhiễm chơi vui vẻ vẫn luôn không biểu hiện ra ngoài.

Tô Nhiễm không cảm nhận được biến hóa của Hạ Cẩn Ngôn, cô đối với những trò chơi sau đó vừa cảm thấy kí©h thí©ɧ vừa cảm thấy hứng thú, vẫn luôn chơi hết mình.

Sau khi về đến nhà, Tô Nhiễm nằm liệt trên sô pha vừa động cũng không muốn động đậy, vẫn là do Hạ Cẩn Ngôn cường ngạnh kéo cô đi phòng tắm rửa mặt, rửa mặt xong liền nằm ở trên giường đã ngủ say.