Chương 35: Phòng Vệ Chính Đáng (3)

Bốp~!

Cả người nam tử trực tiếp bay ra ngoài, mà hắn còn chưa rơi xuống đất Diệp Quan đã tung người nhảy lên, trực tiếp lên gối vào bụng tên nam tử!

Hự!

Hai mắt Mộ Bạch trợn lên, trong miệng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi!

Nhưng mà còn chưa chấm dứt, trong nháy mắt lúc Mộ Bạch rơi xuống đất, Diệp Quan trực tiếp đạp một cước lên lưng Mộ Bạch.

Ầm!

Mộ Bạch trực tiếp đập trên mặt đất, sàn nhà đá xanh lập tức vỡ ra. Khuân mặt của Mộ Bạch đã có một lần tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Mọi người ngây ra như phỗng!

Diệp Quan quay người rời đi.

Lúc này Mộ Bạch đột nhiên ngẩng đầu, khuân mặt đã huyết nhục mơ hồ, dữ tợn nói: "Ngươi dám chơi ta, cái tên tạp chủng này, ta muốn ngươi sống không bằng chết, ngươi. . ."

Diệp Quan đột nhiên quay người lao nhanh một cái. Ngay sau đó, hắn trực tiếp đá một cước vào yết hầu của Mộ Bạch!

Răng rắc!

Đầu lâu của Mộ Bạch lập tức bay ra ngoài, máu tươi phun ra đầy đất!

Tất cả đệ tử trong sân ngây ra như phỗng!

Gϊếŧ người!

Học viện Quan Huyền nghiêm cấm gϊếŧ người!

Đây chính là xúc phạm luật pháp, hơn nữa còn là loại nghiêm trọng nhất!

Đúng lúc này hơn mười đạo khí tức cường đại đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Tiếp đó mười mấy người xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan!

Nhìn thấy mười mấy người này, tất cả đệ tử trong sân sắc mặt lập tức kịch biến!

Chấp Pháp Viện!



Đây là một một đám người để cho tất cả học sinh bên trong học viện Quan Huyền mỗi khi nhắc đến đều phải biến sắc!

Lão giả cầm đầu chính là Khâu trường lão của Chấp Pháp Viện, được mọi người gọi là Tu La Quái!

Khâu trưởng lão nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, sau đó nhìn về phía Diệp Quan: “Ai cho ngươi dũng khí gϊếŧ người?"

Diệp Quan chỉ chỉ khóe miệng máu tươi của chính mình: “Ta là phòng vệ chính đáng!"

Mọi người: ". . ."

Khâu trưởng lão chằm chằm vào Diệp Quan: “Phòng vệ chính đáng?"

Diệp Quan gật đầu: “Hắn đánh ta một quyền trước nội tạng của ta đều bị phá vỡ! Cho nên, ta là phòng vệ chính đáng!"

Khâu trưởng lão hai mắt híp lại: “Ngươi muốn nói dối ở trước mặt ta sao?"

Diệp Quan bình tĩnh nói: “Ta chính là phòng vệ chính đáng!"

"Làm càn!"

Khâu trưởng lão giận tím mặt, trực tiếp một cái tát vả xuống mặt của Diệp Quan.

Nhưng mà Diệp Quan tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt Khâu trưởng lão xuất thủ đó, hắn phi thẳng xông lên phía trước, lên một gối thẳng hướng Khâu trưởng lão.

Khâu trưởng lão sắc mặt lập tức kịch biến, trong nháy mắt thấy Diệp Quan xuất thủ là hắn biết mình đã khinh địch rồi!

Lập tức chỉ có thể thu tay đè xuống!

Phanh!

Theo một tiếng trầm đυ.c vang lên, Khâu trưởng lão trực tiếp bị chấn ra xa đến mấy trượng. Mới vừa dừng lại, Diệp Quan đã trực tiếp vọt tới trước mặt hắn, sau đó nâng lên chân phải đá ngang một cước quét qua!

Khâu trưởng lão trong lòng cả kinh, vội vàng giơ tay phải lên đỡ!

Bành!

Khâu trưởng lão bị đá bay thẳng đến bên trái lăn mấy trượng xa.

Mà Diệp Quan đang định ra tay lần nữa thì có một tiếng quát phẫn nộ đột nhiên vang vọng: “Dừng tay!"

Mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy đại điện xa xa đột nhiên mở ra, Phí Bán Thanh đi ra!



Phí Bán Thanh!

Nhìn thấy Phí Bán Thanh, trong sân một ít học viên sắc mặt lập tức biến đổi lần nữa!

Nữ bá vương này vậy mà đã trở về!

Phí Bán Thanh trực tiếp đi đến trước mặt Diệp Quan, nàng liếc nhìn thi thể Mộ Bạch ở một bên, sau đó nhìn về phía Diệp Quan: “Đại ca, không phải ngươi nói muốn thật khiêm tốn sao? Ngày đầu tiên nhập học liền gϊếŧ người, còn đánh trưởng lão Chấp Pháp Viện, đây là khiêm tốn mà ngươi nói đấy à?"

Diệp Quan khẽ cúi đầu, sau đó lau máu tươi ở khóe miệng đưa cho Phí Bán Thanh xem, có chút ủy khuất nói: "Ngươi xem, ta đều bị đánh hộc máu!"

"A...!"

Phí Bán Thanh trực tiếp tan vỡ, một hồi dậm chân gào thét.

Mọi người: ". . ."

Giờ phút này Phí Bán Thanh thật sự hỏng mất!

Nàng vốn cho rằng mình ngày trước đã là kẻ chuyên đi gây chuyện rồi, nhưng hiện tại so với thằng này xem ra mình đúng là đứa con gái ngoan ngoãn!

Rất biết gây chuyện đấy!

"Phí đạo sư!"

Đúng lúc này Khâu trưởng lão đứng lên, cả giận nói: "Đây là học sinh của ngươi?"

Phí Bán Thanh nhìn thoáng qua Khâu trưởng lão, nhạt âm thanh nói: "Phải!"

Khâu trưởng lão lập tức giận không kềm được, phẫn nộ chỉ Diệp Quan: “Hắn gϊếŧ người còn đánh trưởng lão Chấp Pháp Viện. Ngươi nói xem nên xử trí như thế nào?"

Phí Bán Thanh nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói: "Ngươi có phải phòng vệ chính đáng hay không?"

Diệp Quan vội vàng gật đầu: “Đúng, ta là phòng vệ chính đáng, tất cả mọi người có thể làm chứng, là hắn đánh ta trước!"

Phí Bán Thanh quay đầu nhìn về phía một nữ học sinh bên cạnh: “Có phải Mộ Bạch đánh hắn trước không?"

Nữ tử do dự xuống, sau đó gật đầu: “Vâng! Thế nhưng. . . Cái này. . ."

Phí Bán Thanh trực tiếp nhìn về phía kia Khâu trưởng lão: “Khâu trưởng lão ngươi cũng nghe thấy chứ! Là Mộ Bạch động thủ trước, mà học sinh này là phòng vệ chính đáng!"