C29:Vết cắn.

- Hãy cho cô biết chuyện gì đã xảy ra với trò ấy?_tôi mơ hồ nghe loáng thoáng tiếng bà Pomfrey, ôi không chẳng lẽ tôi lại vào bệnh thất nữa sao? Học kì này là hai lần (hay ba lần nhỉ?) vào bệnh thất rồi đấy

- Em không chắc lắm, nhưng em nghĩ em ấy bị một con rắn khổng lồ tấn công_cái giọng này, chắc chắn là anh Flint

- Làm sao có thể......_dừng một chút bà ấy nói tiếp - Con bé sẽ ổn thôi, mấy trò mau về ký túc đi!

Mấy trò? Còn ai nữa sao?

- Không thể để cô ấy ở đây một mình trong khi có người muốn tấn công cô ấy được._Malfoy sao?

- E hèm, trò Malfoy, tôi cũng được tính là một người đi?

- Em không phải là ý đó.....

- T...tôi....ô...ổn, m...mọi...ng....người...v...v.ề...đ..đi_ tôi lắp bắp, cổ họng hơi khó chịu, phải lấy hơi vài lần mới nói bình thường được

- Trò Evelyn? Tỉnh rồi sao? Nào, ngồi dậy và uống thuốc_thuốc, vị nó cực tệ, tôi không bao giờ uống nữa đâu.

- Nào ngoan, mau há miệng_tôi liều mạng lắc đầu.

- Nếu trò không uống, ta sẽ để Malfoy dùng miệng bón trò_dẹp dẹp, thế này còn đáng sợ hơn nuốt mấy thứ đó

- Em uống, em uống._chỉ đợi có thể bà Pomfrey liền đưa tôi ly thuốc

Ngửi ngửi, ừm có mùi kẹo, chắc vị không tệ lắm đâu phải không? Tôi nghĩ vậy, rồi đem ly thuốc nuốt hết....

Đắng!

Chát!

Buồn nôn!

Ôi Merlin, vị của nó còn tệ hơn lần trước.....

- Khó chịu chỗ nào sao?_Goyle từ đâu đó đi tới đưa cho tôi ly nước, hình như sai sai, tên này hôm nay kì quái thế? Còn đeo kính nữa này, a, đừng nói là......

- Goyle và Crabbe? Mình nhớ lúc trưa hai đâu có hai người?

Cả hai đều im lặng, len lén nhìn nhau nữa, nhưng mà làm sao qua được mắt tôi cơ chứ?!

- Lúc cậu xuống Đại Sảnh Đường, cả hai đứa nó đã đem một đóng đồ ăn lên phòng, tôi cũng không hiểu vì sao, nên đừng hỏi lý do_Malfoy chậm rãi nói

- Vậy sao? Được rồi chúng ta về đi, tôi thấy mình cũng ổn rồi.

- Không._anh Flint đáp

- Anh nghĩ mình cản được em không?

- Thôi được rồi, để anh cõng em.

- Em tự đi được.

- Nếu em còn muốn đối đáp, anh không ngại đem chân em đóng băng lại rồi ném ở đây đâu._quá đáng thật chứ

...

Malfoy lấy áo khoác cùng giày đưa cho Ran nhưng nhất quyết không đưa khăn choàng cổ, vẻ mặt của hắn lại chẳng có chút nào gọi là vui vẻ nữa, thật kì quái...

Mà thôi cô cũng chẳng để tâm gì đến chuyện một thằng nhóc bị nuông chiều hư lên cơn ngu ngốc đâu, chẳng qua cũng phải để ý vì chỉ cần lơ là một cái là liền muốn đem cái khăn choàng đó đốt cháy, dở hơi thật cơ.

- Này Goyle, làm sao lại có vẻ như đau bụng thế? Hơn cả cậu còn đeo kính? Thật giống Harry.

- K...khô...ng...._lắp bắp như này, có vẻ như đang chột dạ nhỉ?

Hình như đâu đó trong cái trí não của một con hay quên như cô có chút ấn tượng về việc Hermione mượn cuốn "Độc dược tối hiệu nghiệm" trong thư viện thì phải. Đôi lúc còn thấy đám Harry còn khá lén lút nữa hay tới nhà vệ sinh nữ sinh ở tầng hai. Mà nếu như không nhầm thì trong cuốn sách Hermione mượn có vài loại độc dược cực mạnh còn có cả thuốc Đa dịch có thể biến đổi hình dạng nữa, rõ rồi..... Chỉ là họ nghi ngờ Malfoy tới mức này? Harry có thể nói tiếng rắn lại không nghi ngờ? Càng lúc càng buồn cười mà, nhưng mà nếu như Goyle thật sự là Harry vậy hẳn Crabbe là Ron Weasley nhỉ? Nếu thật như cô nghĩ thì....

- Crabbe này, cậu nói xem có phải tên Ron Weasley còn ngu ngốc, tự cao hơn cả cậu không?_năm trước dám xem thường cô sao? Để năm nay, cô xem thường cậu ta lại, cho cậu ta biết cảm giác đó như thế nào.

- Phải_Goyle nói

- Tôi đâu hỏi cậu đâu, phải không?

- P..phải_lần này là Crabbe trả lời, haha, nào dễ dàng như vậy

- Cái gì phải? Nhắc lại nguyên câu đi.

- Ron Weasley là một tên ngu ngốc, tự cao hơn cả tôi._Crabbe nghiến răng, nghiến lợi nói, quá rõ ràng rồi. Hai tên Harry và Ron Weasley đã sử dụng thuốc Đa dịch để trở thành hai tên "cận vệ" của Malfoy. Xui xẻo cho hai người vì đã gặp Ran Evelyn.

Tới phòng sinh hoạt, Flint thả cô xuống một cái ghế, mà cô thì cũng rất ngoan ngoãn ngồi xuống đi, chỉ là chốc chốc lại nhìn đồng hồ, hai mươi phút rồi nhỉ? Vậy chỉ còn mười phút, được rồi...

Malfoy lại cảm thấy có gì đó không đúng, làm sao hôm nay ba con người kia kì quái như thế, có chút kiêu ngạo hắn đưa tay chạm lên đầu Ran

- Rõ ràng không sốt cũng không chấn thương vậy thì làm sao nhỉ?

- Đâu có gì, chỉ là chợt nghĩ sau cái vụ ô tô hỏng đầu năm bác Weasley sẽ bị ra sao thôi! Liệu có phải vì thằng quý tử thứ sáu mà bị sa thải không?_cô hòa nhã, ý vị lại vô cùng khéo léo chọc giận tên "Crabbe" ngồi đối diện, hắn cứ như ăn phải cả một thùng sên vậy, nhưng mà chắc là ăn quen rồi nên vẻ mặt kia biến đổi chẳng nhiều.

- Cha tôi cũng đã kiến nghị khai trừ tên đó, nhưng mà hội đồng không chấp nhận nên hắn chỉ bị chuyển công tác tới thế giới Muggle._biểu cảm của Malfoy vừa thất vọng vừa đắc ý thành công chọc giận Crabbe, hắn dường muốn vùng lên đánh vào mặt Malfoy lắm rồi.

- Nào, thôi vẻ mặt đó đi, cậu nên hỏi Goyle và Crabbe kìa, họ hình như muốn nói gì đó lắm rồi kìa._cô vừa dứt, Malfoy liền đưa mắt sang nhìn hai tên kia

- Có gì muốn nói?

Crabbe hít một hơi thật sâu, chuẩn bị lên tiếng thì Goyle ngồi cạnh đã cướp lời:

- Arthur Weasley nên bị đuổi sớm._Malfoy nghe tới đó bĩu môi thất vọng, cứ tưởng rằng Goyle sẽ nói điều gì hay ho lắm, không ngờ lại nói cái điều mà ai trong Slytherin cũng biết.

Biểu cảm này của Draco làm cho Crabbe càng thêm tức giận, mặt hắn tối sầm lại, tay cứ siết thật chặt, người còn ra rất nhiều mồ hôi:

- Crabbe này không muốn nói gì sao?_Ran lần nữa lên tiếng, sau đó xoay sang tên Flint đã sớm nhận thấy điều thất thường thì thầm, ít nhất vẫn còn có người thông minh ở đây. Sau khi thì thầm xong lại rất vui vẻ để người ta nghịch tóc mình, quái đản.

- Tóc của tên Weasley nên được bứt ra làm chổi.

- Ý kiến hay đấy, anh Flint nhỉ? Mai bứt tóc hắn làm chổi nhé?_cô cười đùa nói với Flint, Malfoy bên cạnh lại chẳng hiểu gì, bình thường mấy trò chơi khăm này cô đâu có hứng, hôm nay lại liên tục đề ra, không phải có vấn đề chứ?

Nhìn đồng hồ lần nữa, còn năm phút, thuốc Đa dịch sắp hết tác dụng mà hai tên kia chưa rời đi, thôi thì trêu đùa đủ rồi, cũng nên giúp họ một chút:

- Malfoy này, chuyện mật thất đang đồn ầm lên, cậu là người thừa kế sao?_Goyle cùng Crabbe nghe đến thế mắt sáng lên, theo dõi

- Tôi cũng hi vọng thế, nhưng thật tiết là không phải. Mà mật thất đó ba mươi năm trước mở ra một lần cũng gϊếŧ vài máu bùn.

- Malfoy cậu cũng biết cái từ đó thật khiếm nhã phải không?_Ran lên tiếng, vô tình nhìn qua tên Crabbe, tóc hắn đang bắt đầu biến đổi, đỏ hồng, chẹp giúp người một chút coi như tích đức

- Crabbe Goyle hai người đau bụng lắm sao?

Như vớ được vàng hai tên kia đồng loạt gật đầu.

- Vậy thì tới chỗ bà Pomfrey đi, trên đường có gặp máu bùn nào thì đá nó một cái._Malfoy nói.

Hai người kia gật đầu cho có rồi vội rời chỗ ngồi đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung. Lúc này phòng sinh hoạt chỉ còn lại ba à nhầm sáu người tính cả Blaise vừa bước ra từ ký túc xá nam và Goyle, Crabbe vừa đi vào phòng sinh hoạt chung với một đóng thức ăn trên tay.

- Goyle, Crabbe bọn mày lại lén xuống căn hầm đó lấy bánh à?_Blaise hỏi tiện thể lấy hai cái pudding, đưa cô một cái, cô cũng rất vui vẻ mà nhận lấy.

- Bọn gia tinh ở đó cứ thấy bọn tao là đưa chứ có phải lấy đâu._nói xong liền về ký túc xá nam.

Malfoy bây giờ đâm chiêu suy nghĩ, chốc chốc lại nhìn về phía đường vào ký túc xá nam...

- Flint, Evelyn, hai người có thấy gì kì lạ không?_Malfoy nói rồi dùng đũa tạo phép triệu hồi mấy hộp quá tới, Flint và Blaise cũng tương tự, đám này chọc cô à?

- Chuyện gì?_đem một miếng pudding vừa bỏ vào miệng nuốt xuống cô từ tốn hỏi

- Goyle và Crabbe vừa ôm một đóng thức ăn vào ký túc xá.

- Thì sao?_Flint đáp, tiện thể đưa một hộp bánh được tặng bởi mấy nữ sinh nhà khác về phía Ran.

- Rõ ràng quá rồi, hai tên kia là đồ giả.

- Ai cũng biết mà Malfoy. Hai tên đó rõ ràng là Harry và Ron Weasley. Cảm ơn anh Flint.

- Hừ, biết vậy đã bắt hai tên đó nói xấu Weasley nhiều hơn rồi._Malfoy tức giận nói.

Ran cùng Flint cười đến gập cả người, tên nhóc này thật dễ thương.

- Này Ran, cậu lại tặng tớ thứ kì quái gì đây?_Blaise mù mịt cầm cái vòng tay lên hỏi

- Vòng tay liên lạc đó, khi cậu gặp nguy hiểm gì đó, nó sẽ phát sáng lên và truyền tín hiệu tới cho những người giữ những chiếc vòng còn lại. Tớ cũng có một cái.

- Thật thiên vị vì sao anh không có?

- Vì em chỉ làm có sáu cái, một cho em, một cho Blaise, một cho Malfoy, hai cho Crabbe và Goyle, và cái cuối cùng cho Pansy._Flint nhăn mặt lại, Malfot cũng thế chỉ Blaise vẫn giữ được nụ cười hòa nhã, chẳng qua đáy mắt có chút biến động

- Parkinson làm vậy? Em vẫn còn có thể chơi với nó?

- Pansy làm vậy vốn đâu phải do ghét em, mà hơn nữa cô ấy cũng tặng quà cho em thì em tặng lại thôi!

- Nên nói hai đứa là gì đây, ngớ ngẩn sao?

- Thân ái Flint, anh mới ngớ ngẩn.

Cô cong môi nói, lại buồn chán ngồi trên sofa không biết làm gì, nếu bây giờ về phòng sẽ còn chán hơn ở đây, nếu ngủ thì không thể vì chưa mệt, càng không thể trông cậy vào con mèo Cherry sẽ thức cùng cô. Thế nên thực sự chỉ có thể ngồi đây mà ngắm "trai"

- Trò chơi thử thách này_Blaise reo lên khi mở một hộp quà trong số vô vàng hộp quà của cậu ta.

- Chơi đi, chơi đi.

- Cậu chắc là cậu biết chơi chứ Evelyn?_Malfoy nói.

- Chẳng phải là thách nhau thôi sao?

- Ây bé ngốc!_Flint cảm thán đưa tay vò đầu cô đến rối - Trò này không đơn giản như em nghĩ đâu. Luật chơi là em thảy viên đá vào bàn cờ đang xoay nếu nó dừng ở ô người thử thách thì em đặt thử thách. Và ngược lại. Nếu em không làm được, đồng nghĩa bị phạt, mà hình phạt không nhẹ đâu.

- Không phải là rất đơn giản sao? Mau chơi thôi, nghe thú vị quá!

- Hết cách với cậu, thôi được rồi, vừa đủ người chơi đi._Blaise nói rồi dẹp mấy hộp quà qua một bên chừa chỗ trống cho bàn trò chơi. Sau đó mở nó ra và đưa mỗi người một viên đá.

Ba con người ham vui thảy viên đá của mình xuống bàn cờ đang xoay trò và dường như có gian lận gì đó cả ba đều nằm vào ô người bị thử thách.

- Không phải chứ?!_Blaise cảm thán

- Evelyn mau thảy đá của em_Flint nói làm cô giật mình làm rơi viên đá sau đó... Không có sau đó nữa vì cô là người thử thách

- May mắn vậy?

- Haha, nào lắng nghe thật kỹ lời ta nói_ làm ra điệu bộ rùng rợn như trong phim kinh dị, Ran thật sự khiến ba người kia khϊếp sợ.

- Blaise này cậu là người tốt tớ sẽ nhẹ nhàng để cậu tự trang điểm cho mình thôi.

- Nhẹ nhàng cái đầu cậu! Bộ râu Merlin còn không thể kinh khủng hơn chuyện này.

- Liên quan gì đến tớ sao Blaise, nào trang điểm đi!_Ran dừng một chút lấy hộp phấn đẩy qua cho Blaise xong nói tiếp - Malfoy, cậu nói yêu Harry đi.

- Đầu sẹo? Cậu điên rồi!

- Sao không làm được vậy chịu phạt đi.

- Hừ... T....ôi.....t...thích....Potter.... Thôi bỏ đi thật kinh khủng quá.

- Haha. Anh Flint hít đất mười cái đi bằng một tay đi.

- Không công bằng sao của anh ấy lại đơn giản thế?_Blaise nói, còn đang bận phân tích khuôn mặt.

- Đâu phải chỉ như thế, chờ anh ấy thực hiện mới có chuyện mà.

- Rồi xem._Malfoy nói.

Flint chống tay xuống đất bắt đầu hít đất mới một cái thì đã nhăn mặt vì Ran ngồi lên lưng.

Cô rất nhẹ, nhưng mà ngồi lên bất ngờ vậy thật sự đáng sợ.

- Xong rồi. Tiếp tục chơi đi.

Lần này thì chỉ có cô là người bị thử thách, không phải chứ?

- Evelyn cậu nói yêu tôi đi_Malfoy cười cợt nói.

- Ờ tôi yêu cậu đến mức có thể gϊếŧ cậu bất cứ lúc nào_Ran chộp lại một cách bình thản, dễ hiểu mà nói, hắn chỉ thách cô nói yêu hắn chứ có thách cô vừa nói yêu hắn vừa không được nói thêm từ đâu, thế nên không tính là cô phạm luật đi.

- Evelyn......_Flint kéo dài giọng làm cô thấy bất an.

- Có gì nói lẹ.

- Hôn anh đi.

- Hở? Thật sao?

- Ừm_Flint dứt lời cô làm động tác hôn gió gửi tặng nụ hôn lên má anh ấy.

- Đơn giản. Nào tiếp theo.

- Ran cắn Draco đi. Phải cắn trực tiếp lên cổ cậu ấy nhé!_Blaise lần này thiết thực hơn hai thử thách trước rất nhiều.

- Cái đó.... Quá bất khả thi không?

- Malfoy sẽ không cắn lại cậu yên tâm.

- Không ý tớ là tớ đang mặt váy, vật lộn với cậu ta, không hay cho lắm.

- Draco sẽ nhường cậu thôi. Mà chẳng phải cậu cho cậu ta đông cứng là được rồi sao?

- Suy nghĩ tới tình huống cậu ta phải đòn chưa?

- Chưa nghĩ tới.

- Thôi vậy, nói với cậu chi bằng tự hành động.

- Này Evelyn đừng có manh động đấy... á cái con nhỏ này_Malfoy hét lên vì bị Ran vật ngã khỏi ghế sofa, Blaise cùng Flint lại trưng ra điệu bộ xem trò vui đáng ghét, thật ba chấm.

Khung cảnh càng lúc càng hỗn loạn khi mà hai người kia cứ lăn qua lăn lại trên sàn nhà, người này nằm đè lên thì người kia lại vật ngã xuống sàn lại, càng lúc càng giống hỗn chiến khi mà chân Malfoy vô tình đạp mạnh vào chân Blaise.

Thế là Ran cùng Blaise hợp tác vật ngã Malfoy, chẳng qua trò vui này Flint sao có thể không tham gia, thế là hắn đứng dậy không chế Ran lại. Trận chiến này thật sự hỗn loạn đến mức ghế sofa đã bị đạp "ngã" vài cái. Càng không tin được hơn khi mà người đạp "ngã tụi nó" không phải đám con trai mà là đứa con gái phi thường....

Mà chuyện nào cũng sẽ đến hồi kết, cuối cùng Ran vật ngã được luôn Flint và thành công cắn Malfoy.

- Chết tiệt thật đấy Evelyn à!_Malfoy nói, đưa tay sờ lên cổ nhăn mặt lại, vết răng thế này phải khoảng ba bốn ngày mới hết được, không tin được yếu mềm như vậy lại khỏe quá chừng

- Ủa do tôi hở? Đâu có đâu, do Blaise mà, chửi tôi có tác dụng gì đâu?!_Ran ngây thơ như nai tơ dạo rừng nhưng mà lại là dạng dẫm nát cả rừng xanh.

- Thật là.... Thôi cũng trễ rồi về ngủ hết đi._anh Flint nói rồi kéo hai tên kia đi, để lại Ran ở đó tự về....

Đêm đó thật khó chịu với vài người.