Lớp cấp ba của tôi là ban Tự Nhiên, ít con gái là một lẽ dĩ nhiên, nhưng ít đến mức chỉ có 1/50 thì thật sự... cũng hơi dị = = Nhưng dù sao cũng không quá ảnh hưởng đến tôi, một đứa con gái lớn lên tr …
Lớp cấp ba của tôi là ban Tự Nhiên, ít con gái là một lẽ dĩ nhiên, nhưng ít đến mức chỉ có 1/50 thì thật sự... cũng hơi dị = = Nhưng dù sao cũng không quá ảnh hưởng đến tôi, một đứa con gái lớn lên trong môi trường toàn đàn ông từ bé.
Môi trường đào tạo tôi thành một con đàn ông phởn đời và dễ tính. Tôi đã không còn quan tâm đến 8/3, 20/10 hay bất kỳ một ngày lễ nào, cũng không mong chờ quà cáp hay lời chúc từ bất cứ ai. Phần lớn mấy thằng giặc đực trong lớp cũng chẳng coi tôi là con gái, mấy trò bẩn bựa hay mấy lời tế nhị đều không kiêng nể gì mà bô bô gào théo trước mặt tôi.
Tất nhiên, cũng không phải tất cả chúng nó đều như vậy. Cậu ấy, bạn học Ôn Hứa Quân, một học sinh nghiêm túc, một con nhà người ta chính hiệu, một con người đến lớp chỉ để học, vẫn coi tôi là con gái. Cậu ta vẫn nhường nhịn tôi mỗi lần tôi lỡ mồm gào lên: “Cậu là con trai mà không nhường tớ à!?”. Cậu ta dù không mua quà nhưng vẫn chúc mừng tôi mấy ngày lễ.
À quên không nói, chúng tôi là bạn cùng bàn.
Hồi đó, tôi cùng mấy thằng bạn lén gọi mấy đứa học giỏi là “Wifi”. Vì sao à? Không quan trọng =)) Đáng ra bên cạnh tôi cũng có một cục wifi to bự là bạn học Ôn. Nhưng đáng buồn thay, ngay trước mùa thi, tôi từ một người đi bắt wifi, bỗng nhiên đầy vinh quang trở thành wifi của thằng khác _ (: