Trong khoảng thời gian này Vưu Lạc phát hiện Lý Mộc Nhất có chút rầu rĩ, tuy rằng không chắc chắn Tần Chiếm Nguyên có phải người kia hay không nhưng xem ra chuyện về Tần Chiếm Nguyên khiến Lý Mộc Nhất quan tâm, tuy mình cũng đã nói với hắn rất nhiều lần nhưng khúc mắc nhiều năm như vậy, Vưu Lạc rất rõ ràng không phải chỉ một hai câu của mình là có thể hóa giải. Vưu Lạc luôn nghĩ ra rất nhiều phương pháp dỗ đại thúc nhà mình vui vẻ, Lý Mộc Nhất không phải ngốc tử, hắn có thể cảm nhận được sự che chở cẩn thận cùng với bất an lo lắng của Vưu Lạc. Hắn có điểm hận chính mình, cảm thấy mình là người thực ích kỉ “Sư phó, điện thoại của ngài”
, đây là tiểu đồ đệ Lý Mộc vừa mới thu nhận. “Ân? Tìm ta?”
Lý Mộc Nhất ngốc lăng, sao lại gọi đến nơi này. “Uy, xin chào, ta là Lý Mộc Nhất của bộ kỹ thuật”
. “Đại thúc, ngươi đang làm việc sao? Vì sao lại không tiếp di động a, đên văn phòng ta một chút”
, là Vưu Lạc gọi đến, Lý Mộc sờ sờ điện thoại, nguyên lai là điện thoại để chế độ im lặng. Lý Mộc Nhất mở cửa văn phòng Vưu Lạc:”
Lạc, ngươi tìm ta”
, sau đó nhìn thấy tất cả mọi người đều ở trong văn phòng. “Sao mọi người lại đều đến đây?”
, Lý Mộc nhìn đám người ngồi kín một phòng, Lí Mục, Vưu Ly, Trình Hạo, Lục Diêm, còn có Tiểu Ngải, đây là tình huống gì a. Vưu Lạc có điểm bất đắc dĩ cười cười:”
Đại thúc, lại đây”
, Vưu Lạc hướng hắn vẫy vẫy tay. Tiểu Ngải nhìn thấy Lý Mộc đến lập tức vυ"t một cái liền chạy tới trước mặt hắn:”
Chị dâu, nhớ ta hay không a? vài ngày không được ăn cơm ngươi làm, ta muốn chết”
. “Ha ha, nếu ngươi muốn ăn hôm nào ta sẽ làm cho ngươi, sao hôm nay mọi người đều đến đây a?”
Lý Mộc Nhất có điểm buồn bực nghĩ. “Chị dâu, ngồi xuống, chúng ta vừa rồi đã bàn bạc nửa ngày”
, nguyên lai là Tiểu Ngải đem mọi người đến chỗ Vưu Lạc. “Được rồi, khụ khụ, Tiểu Lạc, Mục Mục, Diêm, đừng có nói ta không đủ nghĩa khí nga, chuyện này cũng phải tính ta một phần nga. Muốn có tiền thì mọi người phải cùng nhau kiếm chứ”
. Lục Diêm nhìn Tiểu Ngải buồn cười lắc đầu:”
Đã biết, làm sao có khả năng bỏ qua qua ngươi”
. “Thế còn nghe được, đúng rồi, Tần Chiếm Nguyên đã tói, hôm nay ta mang đến tin tức cho các ngươi. Tần Chiếm Nguyên quả thật muốn tới H thị đầu tư ta còn có một tin tức càng kinh khủng nga”
, Tiểu Ngải nói xong ái muội nháy mắt mấy cái. Vưu Lạc trong lòng cả kinh, chẳng lẽ… “Được rồi, ngươi cái tao chân ngươi đừng có thừa nước đυ.c thả câu nữa, tin tức nội bộ gì, có gì thì nói thẳng đừng có lãng phí thời gian của chúng ta”
, sự xuất hiện của Vưu Ly giống như khắc tinh muôn đời của Tiểu Ngải. (cái tao chân là cái gì a? >”
<) “Ngươi…dám nói ta tao, Tiểu Hạo Hạo còn nói người ta là tự thủy tổ a”
, Tiểu Ngải nhớ kĩ lời nói của Trình Hạo lần trước, trong lòng vẫn còn mang thù. “A, ta đâu có nói như vậy, Diêm, Tiểu Ngải khi dễ ta”
, Trình Hạo nói xong chiu vào trong lòng Lục Diêm. “Đủ rồi, các ngươi nói chuyện nghiêm túc đi”
, Vưu Lạc nhìn những người này đấu võ mồm liền thấy đau đầu. Tiểu Ngải nhìn tâm tình Vưu Lạc không được tốt lắm lập tức liền ngoan ngoãn:”
Ha ha, Tiểu Lạc, đừng nóng giận, đều là cho Ly Ly nhỏ mọn”
, nói xong còn không quên hung hăng trừng mắt liếc Vưu Ly một cái. Lí Mục đem Vưu Ly ôm vào trong ngực, ghé vào tai hắn nói mấy câu, Vưu Ly mị nhãn chuyển a chuyển ôn nhu đến có thể chảy ra nước, miễn cưỡng nhìn Tiểu Ngải liếc mắt một cái không thèm để ý tới hắn. “Ân hừ, chuyện là như vậy, Tần Chiếm Nguyên một tuần trước muốn quăng một tình nhân, nhưng tình nhân kia hình như đối với hắn thực ương ngạnh, bởi Tần Chiếm Nguyên muốn cùng hắn chia tay cho nên muốn tự tử, sau đó hai người ngay tại một cửa hàng cãi nhau, việc này lúc ấy nháo rất lớn, mọi người đều biết, sau đó hình như Tần Chiếm Nguyên nói về sau không muốn tìm tình nhân nữa, hắn muốn tìm người trong lòng bấy lâu nay của hắn, nói với người kia đừng dây dưa với mình nữa, nếu không hắn sẽ làm cho tên kia đẹp mặt, đương nhiên, tình huống cụ thể thế nào ta không rõ ràng lắm, bất quá trên cơ bản là như vậy”
, Tiểu Ngải nói ra tin tức hắn nghe được cho mọi người. Lý Mộc sửng sốt lắng nghe, đột nhiên hỏi:”
Tần Chiếm Nguyên tốt nghiệp ở trường nào?”
. “Chị dâu a, cái này ta không rõ lắm, chỉ biết là ở H thi, cụ thể thì không biết nga”
, những người khác nhìn Lý Mộc Nhất, lại nhìn nhìn Vưu Lạc đều thức thời ra khỏi phòng Vưu Lạc, tình huống ngày đó bọn họ đều đã thấy, chỉ là có chút chuyện bọn họ không thể cũng không có tư cách nói gì cả. Việc này chỉ có thể để Vưu Lạc tự giải quyết. “Đại thúc, muốn gặp người này không? Có lẽ…có thể xác định được một chút mối nghi ngờ trong lòng”
, Vưu Lạc thử hỏi Lý Mộc Nhất. “Ân?”
, Lý Mộc Nhất không hiểu nhìn Vưu Lạc, không biết hắn nghĩ thế nào. Vưu Lạc kéo Lý Mộc Nhất ngồi vào lòng mình:”
Đại thúc, đừng nghĩ nhiều, ta không có ý tứ gì khác, ngươi mỗi ngày đều ở đây suy nghĩ lung tung không bằng gặp mặt người này một lần, nếu không phải người kia, ngươi cũng có thể an tâm đúng không?”
“Nhưng nếu thật sự là hắn thì làm sao bây giờ?”
Lý Mộc cảm thấy Tần Chiếm Nguyên rất có khả năng là người kia. “Đại thúc, nếu thật sự là hắn cũng không sao, ta là nam nhân của ngươi, ta sẽ bảo vệ ngươi, ngươi chỉ cần toàn tâm toàn ý tin tưởng ta là được”
, Vưu Lạc nói xong nhẹ nhàng hôn lên hai má Lý Mộc Nhất. “Nhưng là, ta, ta sợ ngươi sẽ bị liên lụy, không phải chỉ có ngươi mới quý trọng tình cảm của chúng ta, Lạc, ngươi tin tưởng ta, ta cũng thực trân trọng tình cảm chúng ta có”
. “Đại thúc, còn đang suy nghĩ chuyện lúc trước sao? Ta chưa từng nói ngươi không trân trọng đoạn tình cảm này của chúng ta, chính là phương pháp xử lý trước kia của ngươi khiến ta mất hứng, rõ ràng đã đáp ứng nếu có chuyện gì xảy ra đều phải là cả hai người cùng đối mặt ngươi lại một mình gánh vác, thân là nam nhân của ngươi, ngươi khiến ta thấy mình thật vô dụng mà”
. Lý Mộc Nhất thả lỏng dựa vào lòng Vưu Lạc, đưa tay ôm chặt thắt lưng hắn:”
Thực xin lỗi, Lạc, ta cam đoan về sau thật sự sẽ không như vậy nữa, có chuyện gì ta cũng sẽ cho ngươi biết, xin ngươi tin ta được không?”
Lý Mộc Nhất ngẩng đầu lên chân thành nhìn vào mắt Vưu Lạc “Hảo, ta tin tưởng ngươi, ngược lại, ngươi cũng phải tin tưởng ta dù ta nói gì, làm gì nhất định đều là vì bảo hộ ngươi, bảo hộ tình cảm của chúng ta, ngươi phải tin tưởng ta 100% hiểu không?”
Lý Mộc Nhất gật đầu. Vưu Lạc nở nụ cười nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại đang hé mở mời gọi trước mặt. “Đại thúc, ta sẽ không ép ngươi, nếu Tiểu Ngải nói Tần Chiếm Nguyên sẽ đến đây đầu tư vậy chúng ta nhất định sẽ phải gặp người này, cho nên, gặp hay không gặp là do ngươi quyết định, bất quá, ngươi phải nhớ kĩ dù quyết định của ngươi là gì ta đều sẽ ủng hộ ngươi”
. “Lạc, cám ơn ngươi, để cho ta suy nghĩ một chút”
. “Hảo”
. Quả nhiên không lâu sau, mọi phương tiện truyền thông đều đưa tin tập đoàn Chiếm Nguyên muốn tới H thị đầu tư, Vưu Lạc, Lí Mục cùng Lục Diêm đương nhiên còn có Tiểu Ngải cả ngày đều tụ cùng một chỗ nghiên cứu xem làm thế nào để bắt được hạng mục này. Cho nên hiện tại mọi người đều tập trung tại nhà Vưu Lạc. Nơi nào có Lí Mục nhất định sẽ có Vưu Ly, nhưng hắn cũng không quấy rầy mấy người làm việc, Lí Mục biết cũng mặc kệ hắn, lúc nào bọn họ làm việc hắn tìm Trình Hạo hoặc Lý Mộc Nhất tâm sự. Vưu Ly đang ở cửa sổ phòng họp ngắm phong cảnh bên ngoài đột nhiên mở miệng hỏi Lý Mộc Nhất:”
Ta nói Tam phu nhân a, ngươi quyết định thế nào?”
Lý Mộc Nhất ngốc lăng nhất thời không hiểu ý Vưu Ly:”
A, cái gì?”
“Muốn gặp Tần Chiếm Nguyên không?”
“Ngươi, ngươi sao mà biết được?”
, Lý Mộc Nhất có chút kinh ngạc “Mấy người chúng ta a, đều là người thông minh, biểu hiện của ngươi ngày đó khi xem ảnh của Tần Chiếm Nguyên, lại nghe Tiểu Ngải nói những lời kia, trên cơ bản chúng ta đều đoán được là chuyện gì xảy ra bất quá, ta nghĩ Tiểu Lạc nhất định là biết mọi chuyện rồi đi.”
. Vưu Ly nói Lý Mộc nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ. Lý Mộc Nhất lại nghe Vưu Ly nói tiếp:”
Vì sinh ý, chúng ta hỏi Tiểu Lạc tình huống cụ thể, bởi vì chuyện này ảnh hưởng đến sinh ý của vài người nên hắn cũng nói cho chúng ta biết vài tình huống tuy không đề cập đến chuyện ân ân oán oán giữa ngươi và Tần Chiếm Nguyên trước kia nhưng ta nghĩ duyên phận của các ngươi rất sâu. Đương nhiên nếu muốn Lí Mục buông tha cũng không thành vấn đề,hắn sẽ hoàn toàn đứng về phía Tiểu Lạc, cho nên ngươi quyết định muốn gặp Tần Chiếm Nguyên sao? Nếu hắn chính là người mà Tiểu Lạc nói, ngươi sẽ quyết định làm thế nào đây?”
. “Ta….”
. Vưu Ly cắt ngang lời Lý Mộc Nhất:”
Muốn biết kết quả cuối cùng mà bọn hộ thương lượng không?”
Lý Mộc Nhất nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Vưu Ly trên thủy tinh:”
Mấy người bọn họ cuối cùng nhất trí một quyết định, mọi thứ đều do ngươi quyết định, gặp hoặc không gặp, hợp tác hay không hợp tác, dù ngươi quyết định thế nào, Tiểu Lạc cùng mọi người đều ủng hộ ngươi. Cho nên, hãy buông bỏ gánh nặng trong lòng xuống, yên tâm làm chuyện ngươi muốn làm đi”
. “Ta…cám ơn”
, Lý Mộc Nhất cảm giác khóe mắt mình ẩm ướt, thì ra trừ bỏ Vưu Lạc, còn có những người khác cũng khiến mình cảm động như thế. Đây là chuyện mà Lý Mộc từ trước đến nay cũng không dám mơ tưởng. Lí Mục mở cửa đi vào theo sau là Vưu Lạc cùng mọi người, khuôn mặt xinh đẹp soi trên kính thủy tinh nở nụ cười quyến rũ đến cực điểm, Lí Mục đi đến, ôm Vưu Ly vào lòng:”
Bảo bối làm sao vậy, hình như rất cao hứng”
. “Đại thúc, ngươi sao vậy, sao lại khóc? Ai khi dễ ngươi, mau nói cho ta biết”
, Vưu Lạc nhìn về phía Vưu Ly. Lý Mộc kéo cánh tay Vưu Lạc, Vưu Ly quay đầu lại nhìn Lý Mộc Nhất:”
Lạc, cảm ơn, cảm ơn ngươi đã cho ta mọi thứ, còn có, cảm ơn mọi người”
, khóe miệng Vưu Lạc gợi lên độ cong xinh đẹp, thì ra là như vậy, nhưng nhị ca thật đúng là phá hư lại làm đại thúc bảo bối của mình khóc. Lý Mộc Nhất ngẩng đầu nhìn về phía Vưu Lạc:”
Lạc, ta quyết định sẽ không gặp Tần Chiếm Nguyên, cũng sẽ không lại bất an, cho nên các ngươi muốn làm thế nào thì cứ làm đi, không cần lo lắng đến ta”
. “Chị dâu ta yêu ngươi chết mất, lấy được hạng mục này ta sẽ là người đầu tiên về hưu sớm”
, Tiểu Ngải cao hứng đến giơ chân. Lý Mộc nhìn Tiểu Ngải, lại nhìn mọi người ý cười làm bừng sáng cả khuôn mặt, cuối cùng nhìn về phía Vưu Lạc ánh mắt không còn một chút bất an, hắn rốt cục xác định quyết định của mình là đúng. Ít Nhất như vậy có thể khiến Vưu Lạc an tâm. Ngày tiếp theo, nhóm người này làm việc như sắp điên rồi, ngày đêm tăng ca đuổi kế hoạch, làm phương án, Lý Mộc Nhất cùng Trình Hạo bắt đầu nghỉ ngơi, cả ngày đều ở nhà bồi người yêu mình, Lý Mộc Nhất mỗi ngày đều tự làm rất nhiều món ngon khao mọi người. Lấy tài năng cùng thực lực của bọn họ nhẹ nhàng đánh bại đối thủ cạnh tranh, lấy đến toàn bộ hợp đồng. Tiệc rượu chúc mừng được tổ chức ở khách sạn quốc tế Hoa Kỳ, đương nhiên Tần Chiếm Nguyên cũng xuất hiện, đây là lần đầu tiên mấy người Vưu Lạc nhìn thấy hắn, quanh thân tản ra mị lực của nam nhân thành thục, giơ tay nhấc chân đều thể hiện sự uy nghi, quả nhiên như Tiểu Ngải nói, mộ chút cũng không kém ai chính là nhìn có vẻ đạm mạc rất nhiều. Tiểu Ngải chủ động giới thiệu cho mấy người nhận thức, Tần Chiếm Nguyên cũng thực khách khí cùng bọn họ hàn huyên tán gẫu có thể chính là những người cùng mình hợp tác, hơn nữa Tần Chiếm Nguyên cảm thấy chuyện của mình không chừng có thể nhờ mấy người này giúp đỡ. Cuộc sống luôn thích đùa giỡn người ta, có thời điểm ngươi không muốn gặp người nào đó nhưng muốn trốn cũng không xong. Lý Mộc thấy hợp đồng đã lấy được cũng buông lỏng tâm tình, mấy người bọn họ đi tham gia tiệc rượu, Trình Hạo cảm thấy nhàm chán nên không đi nhưng là ngồi ngốc một hồi lại thấy không được, muốn gặp Lục Diêm lại sợ gọi điện sẽ quấy rầy hắn liền thương lượng với Lý Mộc Nhất vụиɠ ŧяộʍ chạy đến xem, Lý Mộc không đồng ý, hơn nữa không có thiệp mời có thể đi vào hay không cũng là chuyện quan trọng, hắn tình nguyện ở nhà làm cơm chờ Vưu Lạc trở về nhưng Trình Hạo muốn đi, cho nên Lý Mộc Nhất bị hắn nhõng nhẽo, lại cứng rắn, nài ép lôi kéo đành đồng ý để hắn mang đi. Quả nhiên đúng như Lý Mộc đã đoán, người không có thϊếp mời không được vào, Lý Mộc Nhất định kéo Trình Hạo đi, Trình Hạo từ xa đã thấy Lục Diêm cùng một người nào đó đang nói chuyện, tuy không cam lòng nhưng lại không có biện pháp, đành để Lý Mộc Nhất lôi ra ngoài, hai người đang đứng đợi thang máy, Tần Chiếm Nguyên nói chuyện điện thoại ở hành lang xong định đi vào hội trường, lúc ngang qua thang máy nhìn thấy hai người, hắn theo bản năng nhìn về phía người đang đứng trước cửa thang máy, vừa nhìn liền lập tức bất động “Tiểu Nhất, Tiểu Nhất, thật là ngươi, thật là ngươi, ta rốt cuộc cũng tìm được ngươi”
, Tần Chiếm Nguyên dùng sức túm lấy Lý Mộc Nhất, kéo hắn ôm chặt vào lòng. Lý Mộc sửng sốt, hoàn toàn không phản ứng được đây là chuyện gì đang xảy ra, Trình Hạo ở bên cạnh thấy chuyện có chút không thích hợp, tách hai người ra, sốt ruột hỏi Lý Mộc Nhất:”
Đại thúc, ngươi thế nào, có chuyện gì không?”
Lý Mộc Nhất nghe thấy tiếng Trình Hạo mới bắt đầu phản ứng lại, nhìn về phía nam nhân đối diện. Lý Mộc nhấc ngón tay run run chỉ về phía Tần Chiếm Nguyên:”
Ngươi…như thế nào lại là ngươi, ta không muốn gặp ngươi, ta không muốn gặp ngươi”
, tiếng ồn ào bên ngoài kinh động đến hội trường, mọi người lao tới đều sửng sốt. Vưu Lạc tiêu sái đến bên người Lý Mộc Nhất, đưa tay ôm Lý Mộc nhất vào lòng:”
Đại thúc, làm sao vậy?”
Vưu Lạc nhẹ nhàng vỗ lưng muốn an ủi Lý Mộc Nhất. Trong lòng mọi người đều cả kình, nhìn tình huống phát sinh trước mặt, xem ra người kia thật sự là Tần Chiếm Nguyên, Lý Mộc Nhất cảm nhận được hơi thở cùng ôm ấp ấm áp của Vưu Lạc tự nhủ không thể để Vưu Lạc thất vọng, hắn ngẩng đầu, nhìn Vưu Lạc nhìn thấy ánh mắt lo lắng cùng bất an của nam nhân sau đó ôn nhu mỉm cười với Vưu Lạc, hắn lấy phương thức của mình nói cho Vưu Lạc biết, ta tốt lắm, ta không sao, không cần lo lắng cho ta. Lý Mộc Nhất cầm tay Vưu Lạc, gắt gao nắm chặt bàn tay ấy xoay người đối mặt với Tần Chiếm Nguyên:”
Ta từng nói qua, về sau không cho phép ngươi xuất hiện trước mặt ta, vĩnh viễn cũng đừng đến, hôm nay ta muốn nói với ngươi, hiện tại ta rất hạnh phúc, làm ơn đừng tới quấy rầy cuộc sống của ta”
, Tần Chiếm Nguyên khϊếp sơn nhìn mười ngón tay hai người đan khít lại một chỗ. Thanh máy vang lên, cửa mở ra, Lý Mộc quay đầu nhìn về phía Vưu Lạc hỏi:”
Lạc, cùng nhau về nhà được không?”
Vưu Lạc nhẹ nhàng cười:”
Hảo, cùng nhau về nhà!”
. Mười ngón tay hai người gắt gao nắm chặt chùng nhau bước vào thang máy sau đó cùng nhau biến mất trước mặt mọi người.