Chương 22: Dũng cảm đối mặt

Sau khi về nhà, hai người bọn họ không ai nhắc tới chuyện Tần Chiếm Nguyên, cả đêm này, Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất gần như điên cuồng, Vưu Lạc biết chuyện mình lo lắng nhất đã xảy ra, quả nhiên Tần Chiếm Nguyên chính là người kia, nam nhân gần như hoàn mĩ kia xem ra chính là người yêu trước kia của đại thúc, nhưng hắn biết mình sẽ không đem đại thúc tặng cho bất kì ai, cho dù là Tần Chiếm Nguyên cũng không thể.

Vưu Lạc hung hăng đâm vào trong cơ thể Lý Mộc Nhất đổi lấy thở gấp liên tục của người dưới thân, hắn nhắm chặt hai mắt, gắt gao ôm Vưu Lạc, cảm thụ được hắn ở trong thân thể mình rong ruổi:” Đại thúc, ngươi là của ta, ta sẽ không đem ngươi tặng cho bất kì ai, nhất định không”.

Lý Mộc Nhất chậm rãi mở hai mắt mê ly nhìn Vưu Lạc, hắn cảm thấy Vưu Lạc đang bất an:” Lạc, không ai có thể đem chúng ta tách ra, ai cũng không thể”.

“Ân…Lạc, ta muốn ngươi, cho ta, cho ta nhiều hơn nữa…”.

Vưu Lạc ôm chặt Lý Mộc Nhất dùng sức luật động:” Đại thúc, cho ngươi, chỉ cần ngươi muốn ta đều cho ngươi”.

“Ân…a…Lạc…Lạc”, Lý Mộc Nhất có cảm giác thân thể của mình sắp bị thiêu đốt.

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất nằm trong lòng mình ngủ say, trong mắt toát ra ôn nhu cùng nhu tình như nước, nghĩ đến Tần Chiếm Nguyên, ánh mắt liền biến thành ngoan lệ, trong mắt nổi lên mưa rền gió dữ. Đại thúc hắn quyết không buông tay, nếu Tần Chiếm Nguyên muốn cướp đi đại thúc từ trong tay mình, mình nhất định sẽ khiến hắn phải trả giá.

Khiến cho mọi người ngoài ý muốn là mấy ngày tiếp theo Tần Chiếm Nguyên cũng không có hành động gì, thậm chí ngay cả hội nghị cũng không tham gia, Mấy người Vưu Lạc cũng không hỏi thăm cấp dưới của hắn. Mấy ngày liền cứ bình tĩnh như vậy nhưng tất cả mọi người đều hiểu phía sau mặt bình lặng này sẽ làn bão táp không thể ngờ đến, Vưu Lạc rất rõ Tần Chiếm Nguyên cũng sẽ không buông tha, hắn chỉ là đang đợi cơ hội mà thôi.

Vưu Lạc yêu cầu Lý Mộc Nhất phải ở bên mình 24 giờ, Lý Mộc Nhất biết vì sao lại thế nên để Vưu Lạc an tâm, Lý Mộc Nhất cùng Vưu Lạc giải thích Tần Chiếm Nguyên tuyệt đối sẽ không thương tổn mình, sự kiện kia từ đầu đến cuối đều là lỗi của hắn, còn mình là người bị lợi dụng, muốn nói gì đi nữa cũng là Tần Chiếm Nguyên thiếu hắn, cho nên hắn xác định Tần Chiếm Nguyên sẽ không thương tổn mình, còn có

không ai có thể khiến hắn rời khỏi Vưu Lạc, ngay cả chính hắn cũng không thể. Cho nên hắn không cần cả ngày đều đi theo bên người Vưu Lạc, hắn cũng có công việc phải làm. Vưu Lạc không lay chuyển được Lý Mộc Nhất, cũng chỉ đành phải đồng ý, cẩn thận nghĩ lại thì lời của Lý Mộc Nhất nói đều đúng, chỉ cần không làm gì bất lợi cho đại thúc là được.

Vưu Lạc nghĩ quả nhiên không sai, Tần Chiếm Nguyên trở về Hongkong một chuyến sau khi trở lại H thị liền lấy lý do vì hợp đồng hợp tác kia trực tiếp đem theo nhân viên đến công ty Vưu Lạc, để Vưu Lạc an bài văn phòng sau đó mỗi ngày đúng giờ đều đến công ty Vưu Lạc đi làm.

Vưu Lạc biết mọi chuyện Tần Chiếm Nguyên Làm đều vì Lý Mộc Nhất, sau khi Lý Mộc Nhất biết được chuyện này đã ngây người một lát, hắn không biết nam nhân này muốn làm gì, bất quá hắn đã hạ quyết tâm dù Tần Chiếm Nguyên có làm gì, hắn cũng sẽ khiến người kia không thực hiện được, lần này đến lượt hắn bảo vệ tình yêu của bọn họ.

Ban đêm hai người đều không ngủ được, Vưu Lạc đem Lý Mộc Nhất ôm vào lòng:” Đại thúc, thực xin lỗi, nếu biết sẽ như vậy lúc trước ta sẽ không cùng hắn kí hợp đồng”. Vưu Lạc có chút hối hận trước quyết định của mình.

“Lạc, chuyện này không thể trách ngươi, ngươi cũng không biết sẽ như vậy”, Lý Mộc không muốn Vưu Lạc có một chút cảm giác áy náy nhẹ giọng an ủi.

“Đại thúc, nếu không ngươi cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, đến bao giờ hắn đi mới thôi, dù sao ta cũng không thiếu tiền, đủ để nuôi ngươi rất tốt, ngươi ở nhà tốt hơn”, Vưu Lạc cảm thấy đó cũng là một biện pháp.

“Ân? Lạc, ngươi cảm thấy như vậy có được không? Tần Chiếm Nguyên vì như vậy sẽ bỏ cuộc sao?” Lý Mộc Nhất có chút hoài nghi.

Nghe lời nói của Lý Mộc Nhất, Vưu Lạc cũng do dự, hiện tại xem ra Tần Chiếm Nguyên đều đã chuẩn bị thì mới đến, nhưng để đại thúc trực tiếp đối mặt với hắn mình thực sự lo lắng, rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Vưu Lạc thực buồn bực.

Lý Mộc Nhất hướng vào lòng Vưu Lạc chui chui nhẹ nhàng nói:” Lạc, ngươi tin tưởng ta không?”

“Đại thúc, ngươi còn hỏi vấn đề này, phải phạt nga”, Vưu Lạc đưa tay xuống cái mông cong cong của Lý Mộc Nhất nhéo một phát, Lý Mộc Nhất nhẹ nhàng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

“Lạc” thanh âm mang theo giọng mũi làm nũng từ trong lòng Vưu Lạc truyền ra, Vưu Lạc biết Lý Mộc Nhất hiện tại mặt nhất định lại đỏ hồng rồi.

“Lạc, ta muốn đến công ty, Lý Mộc Nhất do dự nhưng vẫn đem ý muốn của mình nói ra.

“Vì cái gì?”

Lý Mộc Nhất ngẩng đầu, chân thành nhìn Vưu Lạc:” chuyện về Tần Chiếm Nguyên sớm muộn gì cũng phải giải quyết, nếu vấn đề là ở ta, ta không thể trốn tránh, hơn nữa mấy người các ngươi đều ở công ty, hắn cũng không có khả năng làm gì ta, cho nên lần này ngươi nghe ta được không?”

Vưu Lạc nhìn vào mắt Lý Mộc Nhất thật lâu, sau đó lại thở dài:” Lần đầu tiên thấy ánh mắt của ngươi kiên định như vậy, ta nghĩ không đồng ý cũng không được đúng không?” sau đó đem Lý Mộc Nhất kéo vào trong lòng một lần nữa.

“Ngủ đi, sáng mai còn phải đến công ty” Vưu Lạc cài chăn cho hai người, ôm Lý Mộc Nhất ngủ qua một đêm.

Lấy hiểu biết của Vưu Ly với Vưu Lạc, hắn cảm thấy hôm nay nhất định sẽ không thấy được Lý Mộc Nhất bởi vì Vưu Lạc sẽ đem hắn giấu đi, không cho Tần Chiếm Nguyên thấy mặt, thế nên vào lúc Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất cùng xuất hiện ở công ty, hắn có chấn kinh một chút.

Đương nhiên một người nữa cũng thấy khϊếp sợ là Tần Chiếm Nguyên, nam nhân đứng ở cửa kia chính là người hắn tâm tâm niệm niệm vài năm, nam nhân mà hắn nhớ đến sắp phát điên, nếu lúc trước không phải vì chuyện kia, hắn cũng sẽ không mất đi người kia. Lần này trở về đầu tư mục đích chính là tìm hắn, hết quả hợp đồng của bọn họ đều ký tốt, hắn vẫn không tìm thấy người kia, hắn nghĩ không biết có phải duyên phận của bọn họ đã hết rồi không, vốn sau khi tiệc rượu chấm dứt, hôm sau hắn sẽ trở về Hongkong, kết quả vào buổi tối hôm đó, hắn tìm thấy được người kia, người hàng đêm vẫn tiến vào giấc mộng của mình, chính là nam nhân trước kia mình yêu. Chính là hắn hiện tại đã thuộc về người khác, người kia chính là tiểu quỷ kêu Vưu Lạc, cư nhiên lại là đối tác ký hợp đồng với mình, chính mình lại trở về Hongkong một chuyến, giải quyết quản gia là vấn đề duy nhất còn lại tránh cho đến lúc đón Lý Mộc Nhất về có người đền gây phiền toái, còn cố ý tra xét một chút tư liệu về đối thủ, cũng là một người khó giải quyết, bất quá mới 23 tuổi sao có thể đấu với chính mình, cho nên Tần Chiếm Nguyên tràn đầy tin tưởng trở lại, hơn nữa trực tiếp tiến vào trú tại công ty Vưu Lạc.

Lý Mộc Nhất từ rất xa liền nhìn thấy Tần Chiếm Nguyên, hắn cùng Vưu Lạc nói hai câu sau đó lại hướng những người khác chào hỏi, xoay người chuẩn bị trở về phòng, Tần Chiếm Nguyên nhìn thấy Lý Mộc Nhất muốn đi, lập tức đi qua chào hỏi mọi người, bởi vì hạng mục hợp tác, hiện tại những người giúp hắn cũng ở lại công ty Vưu Lạc, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì mục đích của Tần Chiếm Nguyên, chính là Lý Mộc Nhất.

“Vưu tổng, buổi sáng tốt lành”, Tần Chiếm Nguyên vươn tay.

“Buổi sáng tốt lành, Tần tổng”. Vưu Lạc cũng lễ phép vươn cánh tay đang rảnh của mình ra, hai người dùng sức nắm chặt tay đối phương, Tiểu Ngải nhìn thấy hai người này đều rất dùng sức.

Lý Mộc Nhất thấy tình huống này yên lặng tiêu sái đến bên người Vưu Lạc, cắm lấy tay kia của Vưu Lạc, cùng hắn đan mười ngón vào nhau, Vưu Lạc sửng sốt, sau đó sáng tỏ liền nhẹ nhàng nở nụ cười, rút tay đang nắm tay Tần Chiếm Nguyên về, quay đầu nhìn Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, làm sao vậy?”

“Lạc, có chút việc, đến văn phòng ngươi nói đi”.

“Hảo”.

“Tiểu Nhất, xin chào, đã lâu không gặp, có khỏe không?” Tần Chiếm Nguyên nhìn Lý Mộc Nhất có chút run run hỏi

“Tần tổng sao? Ngài hảo”. Lý Mộc đáp lễ với thái độ xa cách làm cho Tần Chiếm Nguyên có điểm tổn thương.

Vưu Ly nheo ánh mắt xinh đẹp nhìn Lý Mộc Nhất, người này thật đúng là nhiều mặt mà, xem ra Tần Chiếm Nguyên đến cũng không thể nói tất cả đều là xấu, hắn có thể để Vưu Lạc nhìn đến một Lý Mộc Nhất mà hắn chưa từng gặp qua.

“Lạc, đi thôi”, Lý Mộc Nhất dặt tay Vưu Lạc hướng đến văn phòng, những người khác theo sau cũng đi vào.

Tần Chiếm Nguyên nhìn một đám người tiến vào phòng Vưu Lạc trong lòng nghĩ đến Lý Mộc Nhất hoàn toàn không để ý đến mình, xem ra đúng là phải xuống tay với Vưu Lạc mới được.

Một đám người đi vào văn phòng của Vưu Lạc, Tiểu Ngải nhảy đến bên cạnh Lý Mộc Nhất:” Chị dâu hảo lợi hại nga, cư nhiên khiến cho Tần Chiếm Nguyên kia sửng sốt ha ha”.

Lý Mộc quay đầu nhìn về phía Tiểu Ngải:” Không phải ta lợi hại, là Tần Chiếm Nguyên nợ ta, hơn nữa nợ rất nhiều, cho nên các ngươi không cần băn khoăn, đêm qua ta đã nghĩ nếu mục đích của hắn là ta, ta sẽ không chạy trốn, hơn nữa nếu thật sự có vấn đề gì, ta cảm thấy có ta ở đây sẽ lo liệu được một ít, các ngươi thấy sao?” Lý Mộc luôn hỏi ý kiến mọi người.

“Ân, ta thấy cũng có đạo lý”, Lục Diêm gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của Lý Mộc Nhất.

Lí Mục sờ sờ cằm nhìn Lý Mộc Nhất:” Nhìn biểu hiện của ngươi hôm nay, ta thấy cũng có thể”.

“Tán thành nga, hơn nữa xem tình huống vừa rồi, vợ Tam đệ còn chặn Tần Chiếm Nguyên gắt gao mà, có hắn ở đây, công tác của thân ái cũng thoải mái hơn một chút”, đây là tâm tư của Vưu Ly, hắn nghĩ thế nào liền nói ra như vậy.

“Nhị ca, ta thấy đây mới là mục đích của ngươi đi”, Vưu Lạc nhìn nhị ca nhà mình mắt trợn trắng, quả nhiên chuyện gì cũng sẽ đem Mục ca đặt ở vị trí thứ nhất.

“Là mục đích của ta thì sao, hừ!” Vưu Ly nhìn Vưu Lạc khıêυ khí©h.

Lí Mục đem Vưu Ly kéo vào tròng lòng, cúi đầu hôn xuống trán hắn, vẻ mặt thâm tình yêu thương nhìn Vưu Ly.

Vưu Lạc không nói gì, Lý Mộc Nhất lại dỗ:” Lạc, đừng sinh khí, ta cảm thấy như vậy thật sự có thể mà, hơn nữa không phải ta đã nói rồi sao! Mọi người đều ở đây, hắn cũng không dám làm gì với ta, không phải sao?” Ly Mộc Nhất cảm thấy phương pháp của hắn có thể thực hiện nhưng hắn vẫn hy vọng Vưu Lạc thật lòng đồng ý với ý tưởng của mình.

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc Nhất nghĩ dù sao thì mình cũng ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì, bởi vì hắn không cho phép:” Được rồi, đại thúc, bất quá một khi có vấn đề gì, ngươi nhất định phải nói cho ta biết đầu tiên, không được giữ một mình rồi tự gánh vác hiểu không?”

“Hảo, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm như vậy”, Lý Mộc Nhất vui vẻ nở nụ cười, lần này bọn hắn sẽ cùng nhau đối mặt, sẽ không tránh trong lòng Vưu Lạc nữa.

Bọn họ nghĩ Tần Chiếm Nguyên nhất định sẽ có hành động gì đó nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, Tần Chiếm Nguyên phái đến bên người Vưu Lạc một nữ thư kí xinh đẹp, nói là để hai bên trao đổi cho thuận tiện, Vưu Lạc không cự tuyệt, hắn muốn xem Tần Chiếm Nguyên còn có thể xuất ra những chiêu gì nữa.

Giữa trưa Lý Mộc Nhất đến tìm Vưu Lạc ăn cơm, mở cửa phòng liền trực tiếp đi vào:” Ngươi là ai? Không biết đây là văn phòng của Vưu tổng sao? Như thế nào ngay cả cửa cũng không gõ liền tiến vào, thật không có quy củ”, Lý Mộc Nhất thấy mỹ nữ trước mặt, sững sờ nghĩ nghĩ sau đó lập tức hướng đến bên cạnh Vưu Lạc.

“Ngươi, Vưu tổng, ngươi xem xem, như thế này còn ra thể thống gì nữa”, mỹ nữ thư kí hướng Vưu Lạc đâm chọc.

Vưu Lạc chọn mi nhìn về phía nữ nhân đối diện:” Quy củ cái gì? Ở công ty này ta chính là quy củ, nga, đã quên giới thiệu một chút, Triệu tiểu thư đây là phu nhân của ta, là lão bản nương của công ty, còn muốn nhắc nhở ngươi một chút, chú ý thái độ nói chuyện của ngươi, đây là công ty ta,những người không hiểu quy tắc đối xử với lão bản nương lập tức bị sa thải, đây cũng là một luật lệ cho nhân viên công ty ta, tuy Triệu tiểu thư chỉ là thư kí lâm thời nhưng nếu ở công ty của ta thì phải theo quy củ mà làm việc, nếu làm không được, ta lập tức sẽ cho ngươi biến đi”.

Triệu thư kí nhìn mọi chuyện trước mắt giận đến nghiến răng, Tần Chiếm Nguyên trước khi phái nàng đến đã nói rõ ràng mục đích của nàng là phải đem Vưu Lạc lừa lên giường, về phần dùng thủ đoạn gì, Tần Chiếm Nguyên hoàn toàn mặc kệ. Nhưng hiện tại đây là tình huống gì a, cư nhiên kêu nàng lừa một đồng tính nam lên giường, Tần tổng thật là khó người ta a. Nhưng là…nhớ đến số tiền thật khả quan được bút kí xuống, nàng lại bình tĩnh.

Lập tức tạo ra một nụ cười đủ chuyên nghiệp:” Ha ha, thực xin lỗi, Vưu tổng, ta không rõ lắm, lần sau sẽ không mắc sai lầm như vậy nữa”. Vưu Lạc nghĩ Tần Chiếm Nguyên thật đúng là biết nhìn người mà, nữ nhân này quả nhiên rất lợi hại.

Lý Mộc nhìn Vưu Lạc:” Lạc, ai vậy? Sao lại thế này?”

“Nga, Triệu tiểu thư là do Tần tổng phải tới, bởi vì…” Vưu Lạc đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói hết một lần, cuối cùng còn nói thêm một câu, đây đều là ý tốt của Tần tổng mà.

Lý Mộc Nhất cúi đầu nghĩ nghĩ sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía Triệu thư kí:” Triệu thư kí đúng không, ta cùng Lạc có việc muốn nói, phiền ngươi lánh đi một chút”.

Triệu thư kí cười lại một cái vô cùng ngọt:” Ha ha, tổng tài phu nhân, hiện tại đang là thời gian công tác”, ngụ ý là ta không ra ngoài ngươi làm gì được ta.

“Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, công ty chúng ta nghỉ trưa là 11:20, cho nên ngươi có thể ra ngoài”, Vưu Lạc nghĩ dám để đại thúc của ta khó xử, ta phải cẩn thận xem xét.

“Ách, Vưu tổng, ngài không phải người hay nói giỡn đi”.

“Lạc, quên đi, người ta thích công tác cứ để nàng tiếp tục công tác đi, chúng ta không cần ở đây nói cũng không sao, đi ăn cơm đi”, không đợi Vưu Lạc đáp lời, Lý Mộc Nhất đã cầm tay Vưu Lạc kéo ra ngoài.

Tần Chiếm Nguyên thất Lý Mộc Nhất cùng Vưu Lạc từ trong văn phòng đi ra, lập tức đi đến:” Vưu tổng, giữa trưa cùng nhau đi ăn cơm đi”.

Vưu Lạc đang định nói chuyện thì Lý Mộc Nhất năm tay hắn, Vưu Lạc hiểu được không lên tiếng:” Tần tổng sao? Ngượng ngùng rồi, ta chỉ đặt có hai phần đồ ăn, lần sau nhớ nói sớm một chút ta sẽ đặt giúp ngài một phần”.

“Ách, Tiểu Nhất, ta tự đặt một phần là được, ta…”.

Lý Mộc Nhất ngắt lời hắn:” Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, ta…”, Lý Mộc Nhất liếc mắt một cái nháy mắt với Vưu Lạc:” Cùng với ông xã ăn cơm trưa, nói chút việc tư, người ngoài không tiện đi cùng”, Lý Mộc Nhất thấy đáy mắt Vưu Lạc nổi lên ý cười, chính mình cũng cười.

Sau đó Lý Mộc quay đầu lại nhìn Tần Chiếm Nguyên, trong nháy mắt ánh mắt đã không còn độ ấm:” ta nói rõ ràng như vậy ngươi có hiểu không?”, sau đó không đợi Tần Chiếm Nguyên trả lời kéo Vưu Lạc cùng nhau rời đi.