Đợi đến khi Nỗ Tề trèo vào tường, ta phái nhân thủ lập tức bắt hắn, nhét vải vào miệng giấu ở ngoài cửa, để cho hắn không lên tiếng được, có thể chính tai nghe được lời thật lòng của Nạp Lan đối với hắn.
Nạp Lan quả thật không phụ kỳ vọng của ta, trước khi đi rốt cuộc cùng chính miệng nói ra oán hận đối với ta và lá mặt lá trái cùng Nỗ Tề, thành toàn cho màn kịch lớn của ta.
Ta chắp tay dưới hành lang, tự mình lấy vải bố trong miệng Nỗ Tề ra, nói: “Nỗ Tề, ta yêu thích ngươi. Ngày mai là lễ chiêu phu của ta, nếu ngươi nguyện ý đến, ta sẽ chờ ngươi. Mặc dù ta không có mệnh hoàng hậu như Nạp Lan, nhưng trong tay lại nắm bộ lạc Hoàn Nhan thực lực cường hãn. Nếu ta dốc toàn bộ lực lượng bộ lạc giúp ngươi, sao có thể không thành sự?”
Hắn ngước đôi mắt kinh ngạc lên, con ngươi càng lúc càng đen.
Ta cười ngạo nghễ: “Ngươi vốn là đích trưởng tử của bộ lạc Diệp Hách, bởi vì mẫu thân mất mà sớm bị kế mẫu xa lánh, ngay cả tư cách kế thừa bộ lạc cũng bị đệ đệ khác mẫu thân Thư Tề của ngươi cướp đi. Ngươi đương nhiên là không cam lòng buông tha như vậy, lại khổ nỗi không có binh lực và tài lực. Nếu ngươi là phu quân ta, vậy bộ lạc Hoàn Nhan của ta chính là hậu thuẫn kiên cường của ngươi.”
Dứt lời, ta liền nghênh ngang rời đi, cũng không thèm để ý câu trả lời nhất thời của hắn. Ngày mai ở trường đấu, hắn có đến hay không là lựa chọn cuối cùng của hắn.
Nhưng dù là như thế, cả đêm ta vẫn không thể chợp mắt, trằn trọc ở trên giường, lại nhớ đến từng chút một của bốn năm qua.
Ngày ta và hắn cùng thuần phục ngựa, cùng g.iết ác lang, cũng chính là ngày mà hắn bị kế mẫu đuổi ra khỏi bộ lạc Diệp Hách. Cha vốn không đồng ý việc ta thu nhận hắn, nhưng hắn đã dùng tài năng để chứng minh bản thân.
Bốn năm qua, hắn theo cha ta chinh chiến phía Đông, thảo phạt phía Tây, lập được công lao hãn mã cho sự tiếp tục lớn mạnh của bộ lạc Hoàn Nhan.
Hắn sẽ đua ngựa với ta trên thảo nguyên rộng lớn trong thời gian rảnh rỗi, sẽ giáo huấn những đệ tử quý tộc xum xoe nịnh bợ ta.
Lúc hắn nói ta là mặt trời chói lọi trên thảo nguyên, những vì sao trong mắt hắn tỏa sáng rực rỡ.
Ta tự nhiên bắt được tình ý sắp thành hình kia, nếu không phải sau này có Nạp Lan phá rối, ta đã cùng hắn hứa hẹn chung thân.
Kết quả của việc ngủ không ngon giấc vào ban đêm là quầng thâm dưới mắt vào ngày hôm sau. Nhưng trong lòng ta lại vui vẻ, bởi vì ta nhìn thấy bóng dáng của hắn, hắn đứng ở đội đầu bảng của chiến binh cầu hôn, trong ánh mắt đã không còn vẻ hoang mang như ngày hôm qua.