Chương 4

Không chút do dự, hắn và ác lang lao vào một trận huyết chiến, ta nhanh chóng bình phục nhịp tim của mình, rút tên từ ống tên sau lưng, giương cung nhắm vào đầu sói.

Chỉ nghe được một tiếng "phốc", ác lang kêu lên một tiếng rồi ngã xuống đất mất mạng, Nỗ Tề một thân bê bết m.áu giơ ngón tay cái với ta. Mà ta lại biết, nếu không phải hắn kiềm chế phần lớn sự chú ý của ác lang, ta tuyệt đối không có khả năng một mũi tên bắn trúng.

Gió đêm cực lạnh, ta thuần phục được ngựa tốt lại g.iết được ác lang, trong lòng lại nóng như sắp sôi trào. Thân hình của hắn lung lay sắp đổ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn cười với ta.

Nụ cười này, liền đi vào đáy lòng ta.

Ta vốn tưởng rằng, hắn cũng sẽ thích viên minh châu thảo nguyên anh dũng phóng khoáng như ta, ai ngờ, hắn liếc mắt một cái lại si mê Nạp Lan, yêu thứ phong hoa tuyết nguyệt chung tình của người Hán.

Cha ta là tộc trưởng của bộ lạc Hoàn Nhan, đứng đầu bảy bộ lạc trên thảo nguyên. Người chỉ có hai nữ nhi, thứ nữ Nạp Lan có mệnh hoàng hậu, người cũng chỉ có thể đem hi vọng của bộ lạc ký thác trên người ta, mong ngóng ta có thể chiêu mộ cho người một nữ tế tốt, làm lớn mạnh bộ tộc.

*Nữ tế (女婿): Con rể.

Mà ngày mai, nguyên nhân người lựa chọn không đưa Nạp Lan xuất giá, là vì muốn tổ chức một lễ chiêu thân long trọng cho ta.

*Chiêu thân (招亲): Chọn rể; kén rể; kén người ở rể.

Cha sủng ái Nạp Lan, là vì mệnh hoàng hậu của nàng ta.

Mà cha sủng ái ta, chính là vì con người của ta.

Nạp Lan được dạy dỗ nhiều năm, cho dù hận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng duy trì nụ cười khéo léo nhất trên mặt. Không ngờ Nỗ Tề nhất kiến chung tình với nàng ta lại đưa cho nàng cơ hội trả thù ta, việc ra đi của nàng ta gần như làm Nỗ Tề phát điên không thôi, nhưng ta vĩnh viễn sẽ không quên nụ cười oán độc mà đắc ý của nàng ta đối với ta.

Mấy ngày trước, Hán đình truyền đến ý chỉ triệu nàng ta nhập cung, nàng ta liền lập tức viết thư cho Nỗ Tề, trong lời nói tràn đầy không nỡ và hôn giá thân bất do kỷ.

Nếu để cho Nỗ Tề nhìn thấy phong thư này, với tình ý tự cho là sâu nặng của hắn, chắc chắn sẽ làm ra một số hành động thái quá.

Ta tất nhiên sẽ không để tình huống như vậy xảy ra, không riêng gì vì tình yêu của bản thân, mà còn vì tính mạng của cả bộ lạc. Nữ nhân của hoàng đế, sao có thể để cho người khác thèm muốn.

A nương ta là chính thê quản lí toàn phủ trong tay, thân là đích trưởng nữ ta tự có thân tín nhân mạch trong bộ lạc của mình. Ta lặng lẽ đổi phong thư kia, chỉ viết có chuyện quan trọng cần thương lượng, hẹn gặp nhau ở một nơi.