Quyển 2 - Chương 1

Bởi vì mỗi lần thử nghiệm đều có thân phận và tuyến thế giới khác nhau, cho nên Ngự Ngâm khi vừa chuyển đến hoàn cảnh mới việc làm đầu tiên chính là cúi đầu xem xét cách ăn mặc của mình.

Đen đỏ đan xen, cứng cáp hiên ngang, một thân gọn gàng.

Cô nhìn xung quanh, cô tìm thấy một thanh kiếm dài ở phía thắt lưng của mình, với các đường khắc kim loại hình khuyên, vì thường xuyên sử dụng mà trở nên sáng bóng.

“Nữ kiếm khách?” Cô rút trường kiếm ra, bởi vì kiếm được đúc từ sắt, cầm trên tay còn rất nặng. “Người thanh cao như vậy cũng có chấp niệm?”

[Đương nhiên là có.]

Ngự Ngâm nhìn bốn phía, phát hiện mình đang ở trong một con đường mòn trên núi, vì thế hỏi: “Lần này phải có được trái tim ai mới tính là qua cửa?”

[Đầu tiên, cô phải khiến Tạ Hiên vì cô mà can tâm tình nguyện từ bỏ tất cả, cùng cô phiêu bạt giang hồ.]

Tạ Hiên.

Ngự Ngâm thầm đọc tên nhân vật lần này, gật đầu nói: "Cho ta thông tin bối cảnh về nguyên chủ đi.”

Trong nháy mắt tiếp theo, rất nhiều tin tức tràn vào đầu cô.

Nguyên chủ tên là Lục Tĩnh Vân, là nữ kiếm hiệp tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ. Sáu tuổi bái sư, mười lăm tuổi tập thành kiếm pháp, sau mấy năm chiến đấu vì chính nghĩa, lấy chân trời góc bể làm nhà.

Năm nàng mười chín tuổi bởi vì một mình đánh bại hơn mười tên giặc cướp mà thanh danh vang dội, khi nàng đến quan phủ lĩnh tiền thưởng thì càng khiến cho mọi người xôn xao vì nàng mang vẻ đẹp khiến hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng khí chất lạnh lùng, làm cho người ta có cảm giác lẫm liệt không thể tới gần.

Ai cũng thích mỹ nhân, chỉ là thân thủ của Lục Tĩnh Vân vô cùng tốt, nếu phát hiện có kẻ lòng mang ý đồ xấu tiếp cận thì đao kiếm không có mắt, những tên đàn ông muốn chạm đến dung nhan kia đều bị đánh cho tơi bời, khóc bò về nhà.

Nàng cao ngạo và có vũ khí mạnh chính là nguyên nhân khiến nàng bị Tạ Hiên theo dõi.

Tạ Hiên là con trai duy nhất của người giàu nhất kinh thành Tạ Phương Định, tuổi hai mươi ba, dung mạo tuấn dật, dáng vẻ bất phàm, bởi vì từ nhỏ cùng cha lăn lộn trên thương trường cho nên quen tính kế, đặc biệt thích cảm giác chinh phục.

Tướng mạo, tài hoa, tiền tài, đồ vật hắn muốn trên đời đều có được, hắn tôn quý như sao trên trời, luôn là tâm điểm của sự chú ý, cảm thấy người bên ngoài đối với hắn có ấn tượng tốt là điều đương nhiên, tất nhiên, không có ai mà hắn không xử lí được.

Cho nên khi nghe người khác bàn tán Lục Tĩnh Vân là băng sơn tuyết liên không thể với tới, vì muốn chứng minh sức hấp dẫn của mình và cũng vì thỏa mãn du͙© vọиɠ chinh phục, hắn liền ngẫu hứng nảy lòng tham cược với mấy người bạn, rằng trong vòng một năm chiếm được trái tim của nàng.