Chương 3: Kẻ thù….là bản thân tôi

EHX: Hồi bả đi với trường ra Vũng Tàu, rồi bả đi bộ ở bãi biển cái gặp ông này lẽo đẽo theo rồi trò chuyện, không hiểu sao ổng mò về lại nhà được hay thiệt. Cha này dẻo miệng hay vào lấy lòng bà Nội lắm. Cái kiểu chạy Nouvo láo láo, quen được bả rồi không biết đối xử ra sao.

Tôi: Anh không biết làm sao, cái này phải xem chị em kìa, em giúp anh bảo vệ chỉ trách xa thằng đó ra nhé, a có gì gọi cho anh nè, anh vừa có điện thoại.

EHX: vậy hả, bả cũng mới mua cái samsung nè ( samsung này hồi đó 1t3 , màn có 2,8 inch à, cảm ứng bằng bút)

Tôi: vậy hả, lưu số K đi.

Em nhá máy qua tôi, cả 2 lưu vào. Vậy là từ nay có thể nhắn tin cho em bất cứ lúc nào rồi. Thật sự rất tuyệt. Không như zalo, facebook bây giờ, hiện đại quá, đâm ra không còn cảm xúc chờ đợi người kia sẽ nhắn như thế nào nữa.

Trò chuyện hồi nữa tôi cũng ra về. Về nhà tôi suy nghĩ nhiều lắm. Liệu trong lòng em đang là 1 trái tim chưa vướng vào tình cảm, chưa từng cảm giác yêu thầm 1 chàng trai nào. Nếu mà có thì tôi sẽ gặp khó khăn lắm, lần đầu tiên tôi quyết tâm chinh phục 1 cô gái như vậy, sự chân thành của tôi biến tôi thành kẻ ngốc chứ không lạnh lùng và bản lĩnh như là một tổ ohó mà em thường thấy trong Đoàn. Kẻ thù thật sự của tôi lúc này..là ai ? 2 tên đang theo bám em ? rào cản gia đình em ? trái tim em ? hay chính bản thân tôi đang nhu nhược…đang tự ti.

Điện thoại trên tay chỉ mở màn hình rồi tắt màn hình , cứ thế lập lại . Can đảm lắm thì nhập được tên em vào tin nhắn rồi lại xoá đi…đến tận 11h .

Lúc này tôi mới gửi cho em : T ngủ chưa ?

Rồi áp điện thoại ngay tim, đang đập thình thịch, hồi hộp chờ tin nhắn đến, tin nhắn đầu tiên trong điện thoại mà tôi mới mua, chưa một cuộc gọi cho ai, chưa khoe với đám bạn, tin nhắn đến đầu tiên là của em.

Tin tin !!

Tiếng chuông điện thoại reo lên :

Em: T chưa

Tôi: K có nhiều điều muốn nói với T lắm…nhưng…K không biết là có nên không?

Em: K nói đi

Tôi liều mình hỏi thẳng em : T đã thích K chưa ?

Tin nhắn này tôi gửi đi, nghĩ lại tôi thấy mình quá dại dột, thời gian chưa nhiều, chúng tôi cũng không có mối liên kết là cùng trường hay cùng lớp, chưa một sự kiện nàp thật sự mạnh mẽ để ấn tượng trong lòng em…lòng cực kì bối rối không biết em sẽ trả lời thế nào…

1 hồi lâu em mới trả lời ..

Em: T chưa…

Tôi buồn lắm khi nghe câu trả lời của em…nhưng nghĩ kĩ thì đúng , có như vậy tôi mới có thể tiếp tục theo đuổi em..chinh phục em bằng tất cả những gì tốt đẹp nhất, phải tôi là K mà, tự tin, kiêu ngạo trong mắt bạn bè..như em đã biết trước đó.

Tôi : Hì, như vậy là K có thể sẽ theo đuổi T mạnh mẽ hơn

Em: Tại sao K lại đối xử với T như vậy, ngoài kia nhiều người tốt hơn mà.

Tôi : K không biết nữa. Từ hồi lớp hè lớp 7, chúng ta đã học chung lớp hè, T còn nhớ chứ ?

Em: T nhớ, nhưng lúc đó chưa để ý, vài tháng sau K nổi tiếng nên T mới biết đến, nhưng cũng không để ý gì cả.

Tôi: Ò, hồi đó thấy T cột tóc màu hồng, đeo cái túi màu hồng cũng dễ thương, nhưng K chưa để ý gì T nhiều cả..mãi cho đến khi chúng ta đi Đoàn Xã.

Em: Rồi sao nữa, K nói đi

Tôi : T nhớ cái hôm tụi mình đi tập múa ở xã không ?

Em: Nhớ chứ

Tôi : Hôm đó không biết tại sao, tự nhiên K cảm thấy buồn, rồi không tập trung tập được, cứ nhìn ngó xung quanh, rồi tự nhiên chú ý đến T.

Em: sao lại là T, ở đó nhiều bạn nữ mà.

Tôi: Vì nụ cười của T, cách nói chuyện, cư xử của T đối với mọi người…rồi từ hôm đó mỗi khi đi sinh hoạt , K luôn chú ý đến nhóm của T.

Em: T bình thường lắm..không có gì tốt đâu.

Tôi : rồi K nhờ D xin dùm yahoo của T đó. Tại sao T vẫn giữ tình bạn này, khác trường lớp, có giúp nhau học tập được đâu ? Tại sao T ko đối xử với K như những người làm phiền T, dút khoát như vậy ?

Em: Vì T cũng quý K. K tốt mà, thấy trong Đoàn như vậy.

Tôi: Chỉ quý thôi hả? Ò vậy quá đủ với K rồi .

Em: Cảm ơn K nha, K tốt với T quá…T sợ mắc nợ người khác lắm.

Tôi: Tại sao T nghĩ vậy ?

Em: Vì T ko muốn nợ ai cả..để không phải bận lòng, khỏi khó xử khi lỡ có làm họ buồn..

Tôi : Ò mà..T biết gì về K không ?

Em: Thì biết là K nổi tiếng, hồi còn học TX, rồi sinh hoạt Đoàn giỏi nè, tổ phó nè, giải mật thư giỏi cho nhóm nè.

Tôi: Chỉ vậy thôi hả?

Em: Ừ tại T hổng có tìm hiểu nhiều.

Tôi : T à…hoàn cảnh gia đình chúng ta..giống nhau..từ nhỏ K không sống với ba mẹ, bà Nội nuôi K từ nhỏ…

Em: ừm cũng giống ha

Tôi : Xin lỗi nếu có gợi nhắc đến gia đình T

Hôm sinh nhật em, em có cắt mẫu bánh để lên bàn thờ của ba mình. Tôi không muốn nhắc đến lúc đó, nhưng bây giờ là cơ hội để tâm sự mở lòng cùng với em.

Em: Ba T mất khi T lên 7,8 tuổi..

Tôi: Lý do K theo đuổi T…cũng là vì điều này..K nhận thấy T là 1 cô gái mạnh mẽ, mẹ thì ở bên Ngoại, hàng tuần mới về, T và Nội bên nhau mưu sinh…

Em: Hì. Mà khuya lắm rồi đó..mai 2 đứa con phải đi học nữa đó.

Nhương như em không muốn chia sẽ quá nhiều về đời tư của mình với tôi, tôi biết mình vừa chạm vào nổi đau của em.

Tôi: Phải rồi, chúc T ngủ ngon nha.

Em: K cũng ngủ ngon.

Tôi: Lỡ có mơ thấy ác mộng, nhớ kêu K nhé, K không chắc sẽ bảo vệ được T , nhưng sẽ chạy cùng T.

Đọc cái tin nhắn sến mà tôi viết lại từ những câu nói trên mạng, tôi tự mỉm cười, mong là em sẽ cảm thấy vui.

Giờ còn lại tôi với những dòng suy tư…Đây là năm 2012, liệu rằng còn có cô gái nào được như em. Không vu lợi, không ham mê giàu sang vật chất. Hoàn cảnh gia đình em, càng khiến tôi phải mãnh mẽ hơn chinh phục em, chỉ khi có được em, tôi mới bảo vệ được cho em. Dù em có từ chối tôi bao nhiêu lần nữa. Tính đến đây là cũng 5 tháng kể từ khi tôi theo đuổi em từ trên yahoo đến ngoài đời thực.

Quay về hiện tại …

Em à, tính từ lúc đó đến khi anh viết những dòng này đã 4 năm rồi có những ký ức đã phai, dù cố lục tìm như thế nào cũng không thể nhớ lại được..nhưng cảm xúc ngày đó vẫn còn động lại trong anh…rõ ràng như ngày đó…chắc hẳn em đã quên…em đang hạnh phúc bên tình yêu của riêng mình…