Văn án: "Tụi mình cứ bình thường, đừng như vậy nữa nhé?". Cậu ấy khẽ thì thầm bên tai tôi trong cái đêm mùa hạ nóng bức ấy. Bình thường?! Cậu ấy muốn như thế nào mới là bình thường nhỉ? Tôi thật sự kh …
Văn án: "Tụi mình cứ bình thường, đừng như vậy nữa nhé?". Cậu ấy khẽ thì thầm bên tai tôi trong cái đêm mùa hạ nóng bức ấy.
Bình thường?! Cậu ấy muốn như thế nào mới là bình thường nhỉ? Tôi thật sự không hiểu nổi. Chúng tôi đã là gì đâu. Là bạn? Ừ, thì chắc chỉ dừng lại ở mức bạn thôi.
Tôi hối hận rồi. Tôi yêu anh ấy. Tôi yêu Haechan. Tôi chưa bao giờ yêu Donghyuck cả.