Chương 3



Nàng cầm một chiếc áo choàng toàn ớt. Đem đi phơi ở bãi cát.

Louis vừa thoải mái lại vừa lười biếng, khuôn mặt thanh tú của hắn hếch lên, phơi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt. Đôi mắt của hắn sâu thẳm, con ngươi đen láy, sống mũi dọc dừa, làn da nhợt nhạt không có chút huyết sắc.

Giọng hắn lạnh lùng cô độc hoàn toàn trái ngược với cảnh xuân ấm áp này.

Nhưng tại sao ma cà rồng lại thích tắm nắng?

Nàng nhìn hắn : “Ngươi cứ phơi như vậy không nguy hiểm sao?”

Hắn thản nhiên đáp: “Ta quá mạnh, phơi nắng cũng không chết được.”

Kẻ mạnh luôn ngạo mạn như vậy đấy.

Nàng nói : “Ta muốn mua ít gia vị.”

Hắn duỗi tay, tùy ý vén một bên tóc sang một bên, sau đó tháo chiếc khuyên tai bông vàng đưa cho nàng: “Đi đi.”

Chiếc khuyên tai lạnh lẽo này có hình lưỡi liềm được chế tác vô cùng tinh xảo.

“Thật đẹp, ta không nỡ dùng nó để trao đổi.”

Hắn nhìn nàng “Nàng thật rắc rối”, đồng thời cũng muốn tháo chiếc kim cài áo màu đen trên người xuống.

Nàng vội nói : “Trên người ta có tiền !”

Cuối cùng ta dùng một miếng ngọc đổi lấy vài bao lúa và một vài chai lọ gia vị.

Louis nhìn nàng : .... “Ta không muốn cầm những thứ này.”

Nhưng nàng đã mang tất cả mọi thứ đến cho hắn, cho hắn biết được ý nghĩa của việc “Dùng sức mạnh vượt qua núi non, vượt qua thiên hạ.” là như thế nào.

Xét cho cùng với tư cách là một người đầu bếp, khiêng vác gạo là việc bắt buộc phải làm.

Nàng phụ trách khiêng đồ còn Louis phụ trách cõng nàng.

Bọn họ bay vυ"t lên bầu trời giống như chiếc chuông gió nhẹ nhàng đung đưa.

Vì hôm nay đi khá mệt nên sau khi trở về nàng liền tắm rửa sạch sẽ rồi lăn ra ngủ ngay.

Nửa đêm nàng bị đánh thức.

Hắn giống như Diễm quỷ trong truyền thuyết Liêu Trai, đứng dưới ánh trăng thê lương lạnh lẽo, gương mặt không có cảm xúc, chỉ nhấc chân và đá từng cái vào cạnh giường.

Xem ra tâm trạng hắn không tốt lắm.

Có lẽ tối nay hắn muốn “xử ký” nàng rồi.

Hắn nói: [ Ta đói rồi . ]

Nàng lập tức ngồi dậy, nhìn chằm chằm hắn giống như Thần Chết và nói: “Ngươi xuống tay đi, cho ta ra đi một cách sảng khoái.”

“.... Huyết vịt “

Có ý gì ! Nàng không ngon bằng huyết vịt sao!

Hắn nắm lấy cổ áo và nhấc bổng nàng lên : “Nhanh lên.”

“Ờ , được rồi.”

Nửa đêm, nàng cặm cụi trong bếp để làm một chén đậu phụ hầm huyết vịt cho hắn.

Vậy là trong tháng tới sẽ có những món như canh huyết vịt, lẩu huyết vịt, huyết vịt chua cay, huyết vịt xào hẹ, cháo huyết vịt,....

Kết quả là sau này khi cần nhìn thấy huyết vịt thì nàng liền muốn nôn.

Louis nói : “Huyết vịt.”

Nàng lập tức : “Ọe “

Louis : “Vậy huyết gà, huyết heo thì sao?”

“... Vậy thì có khác gì với huyết vịt chứ?”

Hắn bước lại gần, trong mắt ánh lên tia nghiêm nghị, sau đó cười thấp: “Vậy máu người thì sao?”

Nàng kề sát cổ mình vào hắn : “Cũng được.”

Hơi thở mát lạnh của hắn phả bên tai : “Ta còn muốn rắc thêm muối và rót thêm dầu ớt cay nóng nữa ....”

Hắn cũng thật sự có thể nghĩ ra cách này.

Nếu tên ma cà rồng sinh ra tại Đai Lương, cho dù có như thế nào thì hắn cũng sẽ là một tên quan lại tàn ác, bị người đời đặt danh xưng là “Diêm Vương sống”.

Nàng rụt cổ lại : “Bỏ đi, huyết vịt thì huyết vịt vậy _ Ọe”

Có vẻ như lần này nàng lại phá hỏng khẩu vị ăn uống của hắn rồi.

Vừa nghe thấy tiếng này hắn liền cau mày: “Bỏ đi, mất khẩu vị rồi.”