Chương 33

Ba người Trương Tử Đồng kéo Lục Hào đến nhà vệ sinh, nắm tóc cô rồi bắt đầu lôi kéo quần áo của cô.

“Các em đang làm gì thế?”

Một câu nghiêm khắc, ba người kia giật mình hoảng sợ.

“Trương Tử Đồng, Lý Mộng Viện, Với San, các em đều muốn bị phê bình trong học bạ vì vi phạm nội một cách quy nghiêm trọng hả?”

Chủ nhiệm lớp là cô giáo Lữ đứng ở cửa nhà vệ sinh, hai mắt trừng to nhìn bọn chúng.

“Cô Lữ …”

Trương Tử Đồng bị dọa cho toát mồ hôi lạnh, hai người khác cũng cúi đầu không dám nói gì.

“Ba người các em, đến văn phòng gặp tôi.” Lại nhìn thoáng qua Lục Hào: “Em về lớp trước đi.”

Lục Hào gật đầu, ra ngoài thì phát hiện Hoàng Nhu Nhu đang đứng đợi một bên.

Hoàng Nhu Nhu vừa trở lại lớp, một bạn nam liền nói cho cô ấy biết Lục Hào bị ba người Trương Tử Đồng lôi kéo đi ra ngoài, cô ấy thấy tình huống không ổn, lập tức tới văn phòng tìm giáo viên.

“Không có việc gì chứ?” Hoàng Nhu Nhu hỏi.

“Không sao.” Lục Hào lắc đầu: “Một lũ điên.”

Nhìn thoáng qua ba người đang theo giáo viên đi lên tầng, Lục Hào cảm thấy có lẽ mình phải suy ngẫm lại thật kỹ.

“Lục Hào, cô đã hỏi ba người Trương Tử Đồng.”

Cô chủ nhiệm Lữ ngồi ở bàn làm việc, nhìn Lục Hào.

“Những việc các bạn đó nói, cô cũng không tin hoàn toàn, nhưng về sau em nhất định phải chú ý hơn nhé.”

Lục Hào biết ý tứ trong lời nói của cô ấy nên không nói chuyện, chỉ im lặng gật đầu.

“Được rồi, cô cũng không muốn nói em nữa, tự mình phải biết điểm dừng nhé.”

Cô chủ nhiệm Lữ vẫy tay cho Lục Hào rời đi. Loại tình huống giống như Lục Hào, cô cũng không muốn quản nhiều, trường học thu tiền thì cũng ngầm đồng ý cho bọn họ thân phận đặc thù.

Đến tiết tự học buổi tối, Tần Diễm gọi Lục Hào vào văn phòng của mình.

“Bọn chúng bắt nạt em?”

Tần Diễm ôm cô, ngửi mùi thơm đặc trưng của cô, đau lòng hỏi.

“Không có việc gì.”

Lục Hào ôm eo anh, sườn mặt dán trên ngực anh qua một lớp quần áo. Không biết bắt đầu từ khi nào, chỉ cần ở bên Tần Diễm, cô sẽ đặc biệt an tâm.

Chiều nay mới biết Lục Hào xảy ra chuyện, trong lòng Tần Diễm xao động không yên, mãi đến lúc này mới có thể an ủi cô.

“Lúc nào cũng nói không có việc gì, em đấy.”

Tần Diễm vuốt tóc cô, hai tay ôm mặt Lục Hào, môi mỏng dán trên đôi môi mềm đỏ hồng như trái anh đào mọng nước. Tách hàm răng cô, mυ"ŧ lấy thơm ngọt trong miệng cô, Tần Diễm ép cô trên tường, ngón tay ấm áp vuốt ve gương mặt hồng nhuận của Lục Hào.

Bốn cánh môi nóng rực như lửa dây dưa không dứt, Lục Hào than nhẹ, tay Tần Diễm đã đi tới khu vực bí mật của cô.

“Ưm….”

Lục Hào đẩy đẩy anh.

Ngón tay Tần Diễm nhẹ nhàng đẩy ra cánh hoa môi, hoa huyệt đã chảy ra chất lỏng tinh khiết mịn màng, lướt qua bên ngoài rồi thọc vào rút ra. Tần Diễm đã sớm nắm rõ cơ thể của Lục Hào trong lòng bàn tay mà kí©h thí©ɧ khát vọng nɧu͙© ɖu͙© của cô.

“Không được… A…”

Lục Hào giãy giụa, cô căn bản không thể chịu đựng nổi sự khıêυ khí©h của Tần Diễm.

Tần Diễm nhướng mày, cảm giác được ngón tay bị huyệt nhỏ kẹp chặt, khiến anh khó mà tiến thêm một chút nào nữa. Một tay khác với vào trong quần áo của Lục Hào, cởi bỏ áo ngực giải phóng đôi tiểu bạch thỏ, bàn tay to vuốt ve nhũ thịt đang run rẩy bất an, hai quả anh đào nhỏ đứng thẳng, Tần Diễm cảm giác càng ngày càng nhiều mật dịch được tiết ra từ huyệt nhỏ, không hề dừng lại, ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra.

Ở trong tay Tần Diễm không bao lâu, Lục Hào liền cảm thấy lạnh run một trận. Tần Diễm nâng hai chân cô đến độ cao thích hợp, sau khi cô đạt cao trào dựa theo chất lỏng mà đưa gậy thịt vào trong hoa huyệt.

Lục Hào kêu lên một tiếng, ôm lấy cổ anh.

Tần Diễm bám vào cặp mông vểnh của cô, mạnh mẽ lao tới. Lục Hào cảm giác mình sắp bị đâm bay ra ngoài, ôm chặt lấy anh mà không dám hé răng, cắn môi rêи ɾỉ tinh tế gợi cảm bên tai Tần Diễm.

Thịt non trong huyệt nhỏ bị lay động ra ra vào vào, bọt mép mang theo âm thanh bạch bạch da^ʍ mỹ, làm ướt âm mao, chỗ kết hợp của hai người tản ra hơi thở tìиɧ ɖu͙© khêu gợi. Tần Diễm gầm nhẹ, lúc Lục Hào lêи đỉиɦ thì anh cũng phóng xuất ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.

Tần Diễn ôm Lục Hào nghỉ ngơi trong chốc lát, giúp cô xử lý sạch sẽ, rồi bảo cô ngồi đợi đến giờ tan học trong văn phòng.

Vào học được một lúc, Hình Dịch liền tới lớp A7 tìm Lục Hào, hắn cũng biết việc kia, cũng hiểu rõ ý đồ khi Trương Tử Đồng tìm đến mình lần trước. Hiện tại Hình Dịch sợ nhất là Lục Hào cho rằng, chuyện này có quan hệ với hắn, hắn không muốn trong lòng Lục Hào lại khinh thường mình.

“Lục Hào bị thầy giáo Tần gọi tới văn phòng rồi, có chuyện gì không?”

Hoàng Nhu Nhu hỏi.

“Cái gì?”

Hình Dịch hơi phẫn uất.

“Đúng vậy, thầy Tần vẫn luôn rất nghiêm khắc.”

Hoàng Nhu Nhu không biết vì sao phản ứng của Hình Dịch lại khoa trương như vậy.

“Tên khốn kiếp…..”

Trong lòng Hình Dịch đang muốn băm Tần Diễm thành tám khúc mới hả giận.

“Hả?”

Hoàng Nhu Nhu hoảng hốt, cô cảm thấy khẳng định là mình nghe lầm rồi.

“Không có gì.”

Hình Dịch thấy có vẻ Lục Hào sẽ không về lớp thì rời đi luôn.

Trương Tử Đồng thấy Hình Dịch tới tìm Lục Hào, trong lòng thầm cười lạnh, thầy giáo ư, nếu trời cũng giúp đỡ cô ta, vậy thì hãy để Lục Hào chết đuối trong nước miếng của mọi người đi!