Chương 29

Đến lúc Bạch Phỉ Phỉ quay lại tìm hai người, Hà Chi Vận đang Bị Lý Vưu ôm vào trong l*иg ngực. Đầu hắn lười biếng dựa đầu cô, cũng không biết nói gì đó mà làm cho nữ nhân mặt đỏ bừng. Thẹn thùng đấm hắn, tình chàng ý thϊếp.

" Lý Vưu ca ca ! " Cô ta biểu tình rất ngây thơ: " Cuối tuần này chúng ta đính hôn, ba em nói chúng ta đi chọn trang sức. "

Nam nhân nhíu mi lại, không ai dạy cho cô ta biết trước khi vào phòng của người khác thì phải gõ cửa hả ?

" Vậy đêm nay chúng ta không đi dạo. " Lý Vưu vừa nói, tay vừa rút ra khỏi váy của nữ nhân, Bạch Phỉ Phỉ thấy rõ tay hắn dính một mảng trong suốt.

" Ra khỏi phòng đi ! Từ từ đã, tôi thu thập chút đồ. " Hà Chi Vận cũng sợ hắn quá. Rõ ràng hàng đêm hai người đều làm nhưng hắn vì sao không thấy mệt mỏi nhỉ.

Nếu cứ như vậy thì cô cái mạng nhỏ của cô cũng không đủ cho hắn chơi.

Hơn nữa buổi tối nên đi đâu ?

Tất nhiên là đi dạo phố ! Đã là phụ nữ không ai không thích đi shopping hết.

Ba người đi cùng nhau thì trở thành một bức phong cảnh đẹp. Hai nữ một nam nhìn thế nào cũng giống như phim truyền hình.

Khi đi ngang qua một tủ kính tinh xảo, Bạch Phỉ Phỉ gọi Lý Vưu lại: " Vị tiểu thư này ánh mắt thật tốt, chiếc vòng cổ này được thiết kế không chỉ tinh xảo mà còn nâng lên tông màu da, hay là cô thử xem ? "

" Ân. "

Lý Vưu nhìn chiếc vòng cổ này thì thấy quen mắt, trước kia nhìn trên tạp chí thì vô tình nghe thấy Hà Chi Vận kêu " thích " .

" Đừng thử nữa , tôi mua. " Lý Vưu mở miệng.

Bạch Phỉ Phỉ nghe vậy thì vui vẻ, cho rằng Lý Vưu nhìn thì lạnh lùng nhưng lại rất hào phóng: " Vào ngày đính hôn em sẽ mang chiếc vòng cổ này. "

Nhắc tới đính hôn thì Hà Chi Vận cũng sốt ruột, không còn hứng thú đi dạo phố.

Dù cô không có tam quan , cũng là một tra nữ nhưng nếu xen vào hôn nhân thì không được, đó là điểm mấu chốt cuối cùng của cô.

Dù là vì nhiệm vụ thì cô cũng sẽ không vượt qua điểm mấu chốt này. Nếu vậy thì nhiệm vụ chỉ có thể thất bại sao ?

Lý Vưu cũng chú ý tới sự khác thường của cô, cũng đoán được nguyên nhân, đơn giản là vì mộng gả vào hào môn thất bại. Lý Vưu đã sớm nghĩ tới ngày này, hắn tất nhiên sẽ chế nhạo cô.

Nhìn đi, Hà Chi Vận cô tự cho là mình có mị lực rất lớn, ở trước mặt hắn thì cũng chỉ là một cuộc đánh cược mà thôi. Dù cô có buồn bã, nước mắt chảy dài thì hắn cũng không thèm để ý.

Chỉ là vì sao khi hắn nhìn cô nhíu mày thì hắn lại thấy không thoải mái ? Hắn cũng muốn giải thích, chuyện giữa mình với Bạch Phỉ Phỉ cũng sắp kết thúc. Nhưng dù đổi đi đối tượng kết hôn thì người đó cũng không phải là cô.

Tâm trạng của Bạch Phỉ Phỉ từ sau lúc Lý Vưu mua chiếc vòng cổ kia đã tốt hơn, cũng không muốn so đo sự tồn tại của Hà Chi Vận. Tự mình vui sướиɠ hài lòng.

Đi đến cửa phòng: " Lý Vưu ca ca, chiếc vòng cổ này... " Cô ta cười ôn nhu.

" Xin lỗi, chiếc vòng này không phải của cô. " Đến lúc này thì Hà Chi Vận cũng đã đi vào cửa.

Bạch Phỉ Phỉ ngây dại: " Ý của anh là gì ? "

" Bạch Phỉ Phỉ, cô đừng có đi theo tôi nữa. Tôi biết những chuyện xảy ra khi cô bên nước ngoài, tôi nghĩ là chúng ta không thích hợp. "

Hắn nói cũng không có một tia lưu luyến hay xin lỗi ý tứ.

A, vui vẻ cả nửa ngày, cô ta lại trở thành trò cười.

" Lý Vưu, em biết anh ghét bỏ em, nhưng anh nghĩ cô ta thì sạch sẽ hả ? Anh nghĩ lại đi, gia cảnh của cô ta như thế nào, đi được đến bây giờ thì thân thể cô ta còn gì nữa ? "

***

Edit: Tiểu tiên nữ ác ma (❁´◡`❁)