(Cậu ấy là người tôi thầm thích còn tôi là tên lưu manh thích trêu chọc cậu ấy...) Cậu ấy là kiểu, chỉ cần có ai đó trêu chọc, mặt và tai đều sẽ ửng đỏ như một chú cún con. Còn tôi lại chẳng khác nào …
(Cậu ấy là người tôi thầm thích còn tôi là tên lưu manh thích trêu chọc cậu ấy...) Cậu ấy là kiểu, chỉ cần có ai đó trêu chọc, mặt và tai đều sẽ ửng đỏ như một chú cún con. Còn tôi lại chẳng khác nào tên lưu manh, đứng nhìn dáng vẻ xấu hổ đến tức giận của cậu ấy rồi cười một trận rõ to. “Bạch Nặc, cậu xem cậu có chỗ nào giống một đứa con gái không?” Cậu ấy lần nào cũng đỏ cả mặt, tức giận ném cho tôi câu này rồi quay người bỏ đi, nhưng lúc có chuông báo vào tiết học, vẫn chán nản mà quay lại. Cũng hết cách thôi, ai bảo tôi là bạn cùng bàn với cậu ấy!