Nếu có cơ hội, anh muốn một lần nữa ở bên cạnh bù đắp cho em. Nếu điều ước, em ước bản thân mình làm anh thích em sớm hơn thì hay biết mấy. Một người vì yêu mà đánh mất đối phương, một người vì yêu mà …
Nếu có cơ hội, anh muốn một lần nữa ở bên cạnh bù đắp cho em.
Nếu điều ước, em ước bản thân mình làm anh thích em sớm hơn thì hay biết mấy.
Một người vì yêu mà đánh mất đối phương, một người vì yêu mà đến ngu si đần độn. Liệu có hạnh phúc ?
---Trích đoạn:
"Lý Hạo Nhiên, anh... anh điên rồi... anh thật sự đã thành một kẻ điên rồi. Sao anh có thể làm như vậy!?"
Hạo Thiên thờ ơ nhìn cô gái đứng trước mặt mình, trên tay cầm vật gì đó hướng về phía cô.
"Pằng."
Dưới chân váy trắng cô giờ phút này xuất hiện những vệt đỏ, cứ như vậy mà loan nhuộm chân váy cô. Cô ngã khuỵu người xuống sàn ngơ ngác nhìn anh. Cô không ngờ anh lại ra tay với cô, anh giờ phút này không còn giống người cô từng quen nữa.
"Đã có chuyện gì xảy ra với anh thế này? Hạo Thiên, anh có còn là anh không?"
Thấy anh đứng im một chỗ chẳng động đậy cô cứ nghĩ là anh đã thông suốt, nhưng lần nữa âm thanh chói tai ấy lại vang lên.
"Pằng."
Giờ phút này, vệt đỏ ấy không chỉ loan ở chân váy cô, mà nó hiện đã ở trước ngực trái cô. Cô không tin vào mắt mình, người đàn ông cô dành công sức hết cả đời mình chỉ để ở bên anh, giờ cô lại phải chết dưới tay anh.
Ánh mắt anh toán lên sự lạnh nhạt, chẳng hề dao động mà quan sát cô như đang quan sát một con cá đang thoi thóp vì mắc cạn.
"Hạo Thiên... bây giờ em... em lại hối hận vì đã quen biết anh rồi."
-----Đắng: Hiện tại cốt truyện đã đổi mới hoàn toàn và cố định. Không thay đổi gì nữa. Truyện sẽ được đăng lại nhưng chưa cố định thời gian. Mong mọi người thông cảm
Hiện tại truyện đang chỉnh sửa cốt truyện mong mấy bạn thông cảm ạ