Chương 4

Nam Phụ Muốn Bỏ Trốn [ĐM/Xuyên Sách/Np] - Chương 4

"Anh Tử Thanh!" Mạc Điệp Ảnh một bên hô tên Lạc Tử Thanh một bên chạy lại, dáng người phập phồng quyến rũ bị bao vây ở trong áo da, lại xứng với gương mặt diễm lệ cùng mái tóc dài uốn lên, thập phần mỹ diễm động lòng người.

"Tiểu Điệp, sao đến sớm vậy?" Lạc Tử Thanh sủng nịch cười.

"Em muốn nhanh chóng nhìn thấy anh Tử Thanh~~" Mạc Điệp Ảnh đem đầu dựa vào trên vai Lạc Tử Thanh, hơi mang theo làm nũng mở miệng.

Mạc Điệp Ảnh vẫn luôn như vậy, không hề che dấu sự yêu thích với Lạc Tử Thanh mà để lộ ra ngoài, nhưng lại làm người khác tưởng chỉ là nói giỡn, là sự yêu thích của em gái đối với anh trai.

"Đúng rồi, Tiểu Điệp, tại sao em lại ở một mình? Bạn em đâu?" Lạc Tử Thanh nhẹ giọng dò hỏi Mạc Điệp Ảnh.

Sau đó giống như trong tưởng tượng, bước chân ba nam chủ đều chậm lại.

"Các bạn ấy mang bạn mới đi nhìn các anh, Thuận Thuận nói muốn nhìn xem khi tứ đại vương tử của Thiên Tường xuất hiện oanh động thế nào. Đúng rồi, bạn mới kia tên là Lương Thuận Thuận, là một người hơi bị mù đường~ Thật là tội nghiệp, nếu là em, em sẽ không lạc đường."

Ánh mắt của ba vị nam chủ càng thêm nhu hoà. Tiểu mù đường thực đáng yêu.....

"Mạc Điệp Ảnh, mấy người bạn của em vừa mới đem Lương Thuận Thuận đẩy vào người Đoan." Ngôn Minh Vũ xen mồm, ngữ khí còn có ý tính sổ.

"A?" Mạc Điệp Ảnh ngây ngẩn cả người, cô biết Hoàng Phủ Đoan có tính khiết phích, vội vàng hỏi Ngôn Minh Vũ: "Thuận Thuận không có việc gì đúng không?" Đáy mắt mang theo kinh ngạc cùng lo lắng hỏi.

"Không có việc gì, nhưng lá gan của bạn em thật lớn, nói chúng ta không có gia tộc thì cái gì cũng không có." Giang Dực mở miệng, hừ nhẹ một tiếng, "Chúng ta cũng không phải đám nhị thế tổ chỉ biết ăn chơi quậy phá."

"Không có việc gì là tốt rồi." Mạc Điệp Ảnh thở ra một hơi, buông tâm tình lo lắng xuống. "Thuận Thuận rất ngay thẳng, các anh đừng nóng giận."

"Bọn anh không tức giận." Lạc Tử Thanh hạ thấp vai, để Mạc Điệp Ảnh có thể thoải mái dựa vào, trong lòng lại suy tư Mạc Điệp Ảnh là người chính mình nhìn trúng, như vậy y không thể để Tiểu Điệp của y bị người khác lừa gạt.

Ở trong lòng âm thầm suy tư đem người ở bên cạnh Mạc Điệp Ảnh đều phải hảo hảo tra tốt một một phen, suy tư xong lại tán gẫu với Mạc Điệp Ảnh, mọi người cùng nhau tới ban A.

Tuy rằng tính tình của tứ đại vương tử khác nhau, nhưng thành tích đều phi thường tốt, Mạc Điệp Ảnh cũng rất thông minh, thành tích vô cùng ưu tú.

Đương nhiên, lấy thành tích thi của nữ chủ Lương Thuận Thuận, không ở ban A liền kì lạ.

Chỗ ngồi của ban A là năm người một bàn, đương nhiên loại chỗ kì quái này là vì để nữ chính dễ tiếp xúc với các nam chính.

Nhóm vương tử chiếm một bàn cuối cùng, bốn người chiếm vị trí năm người, dư ra một vị trí, nhưng không có người nào dám ngồi.

"Các bạn đồng học, hôm nay ban của chúng ta có một đồng học thành tích ưu tú chuyển tới, đồng học Lương Thuận Thuận! Mọi người mau hoan nghênh nàng!" Giáo sư ban A lớn tiếng tuyên bố.

Trong ban một nhóm nhỏ học sinh nhỏ giọng tranh luận về việc vừa nãy của Lương Thuận Thuận với Hoàng Phủ Đoan, bây giờ trong trường ai ai cũng biết việc này cả hiện tại Lương Thuận Thuận đang ở đây, thì một bên khác - tứ đại vương tử sẽ phản ứng ra sao đây?

Lạc Tử Thanh cảm nhận được ánh mắt của mọi người, ngẩng đầu ôn nhu cười cười, Hoàng Phủ Đoan ghé trên bàn tính toán ngủ, phòng học ầm ĩ làm hắn không kiên nhẫn ngẩng đầu, lạnh lùng liếc mọi người một cái, Ngôn Minh Vũ cầm di động không biết là nói chuyện phiếm với nữ sinh nào, Giang Dực quang minh chính đại đem Ipad đặt lên mặt bàn, chơi trò chơi.

"Lão sư, ta muốn ngồi chỗ đó." Lương Thuận Thuận chỉ vào bàn năm người có ánh sáng chiếu tới, khıêυ khí©h ném cho Hoàng Phủ Đoan một ánh mắt, chỉ tiếc người ta đang vội vàng ngủ, còn không thèm để ý cô.

Nghe được Lương Thuận Thuận nói những lời này, thần sắc đồng học toàn ban đều khác nhau, giáo sư sửng sốt một chút, bất quá xem các nam chủ nam phụ không có phản ứng gì, phỏng chừng là muốn cho Lương Thuận Thuận ngồi bên người bọn họ rồi chậm rãi thu thập. Tuy rằng học sinh có thành tích rất ưu tú rất quý, nhưng không chọc nhóm vương tử tức giận mới càng quý giá.

Vì thế, Lương Thuận Thuận đã bị thả xuống tới ngồi bên cạnh Giang Dực.