Chương 23

Chương 23

Lạc Tử Thanh cúi đầu, tiến vào một gian nhà dân thấp bé.

Cái địa phương này có chút cũ nát, là một phân bộ của "Minh".

Lúc đang lẩn trốn, y cũng tự hỏi sau này khi ra ngoài làm cái gì, sau khi suy xét thật lâu, vẫn là quyết định làm lại nghề cũ, tiếp tục đi làm cái công việc sát thủ có tiền đồ này.

Hoàng Phủ Đoan bọn họ phỏng chừng thế nào đều không có nghĩ đến Lạc Tử Thanh võ công cũng không có sẽ đi làm loại nghề tùy thời sẽ nguy hiểm tới sinh mệnh này di?

Hơn nữa, "Minh" chính là là La Sát bang cùng Ưng thành lập.

"Phá, lại hoàn thành nhiệm vụ?" Từ bên ngoài nhìn căn nhà có vẻ tồi tàn cũ nát, vào bên trong lại là dị thường xa hoa, mấy nam nhân nữ nhân đều lười nhác dựa trên ghế tán gẫu.

"Ân."

Lạc Tử Thanh thần sắc đạm mạc gật gật đầu, lúc nào thần sắc cũng đều lanh nhạt, hơi hơi chọn đuôi mắt làm cho y thêm một tia yêu mị.

"Thật lợi hại," một nữ nhân quần áo diễm lệ dùng tay xoa xoa đôi môi hồng nhuận, vứt cho Lạc Tử Thanh một cái mị nhãn.

"Lợi hại so ra cũng kém ngươi a." Lạc Tử Thanh bàn giao nhiệm vụ xong, đem đồ vật tùy tay thu hồi, đi đến bên người nữ nhân, cũng duỗi tay xoa xoa màu son trong suốt trên môi nữ nhân, lấy ra một lọ Chanel: "Lúc làm nhiệm vụ có được."

"Cám ơn." Nữ nhân kia tiếp nhận, đứng dậy hôn gương mặt Lạc Tử Thanh một chút, "Phá, ta thực sự yêu ngươi muốn chết."

"Doanh, có thể không cần thiên vị như vậy hay không a." Một người nam nhân tùy tiện mở miệng, "Ta không phải cũng đưa đồ trang điểm cho ngươi sao?"

"Thiết, kia không giống nhau." Donah xoay người ngồi xuống, liếc mắt xem thường nam nhân kia: "Soái ca đưa đồ vật đều là đồ tốt, ta là nhan khống ngươi lại không phải không biết."

Lạc Tử Thanh đi tới trước máy tính chọn hiệm vụ.

"Sách, Phá, mới một tháng, nhiệm vụ hoàn thành nhiều nư vậy?"

"Ân, còn có thể hơn đi." Lạc Tử Thanh trả lời có lệ, con chuột nhẹ điểm, tiếp nhận một nhiệm vụ.

"Này, cấp bậc sao của nhiệm vụ rất cao, ngươi xác định ngươi có thể hoàn thành?không thể hoàn thành chính là phải trả thiền vi phạm hợp đồng."

Lạc Tử Thanh khinh thường liếc mắt nhìn hắn một cái.

Hảo, là hắn nói sai rồi..... Lực công kích của Lạc Tử Thanh đối với nữ giới là không người có thể địch.....

Cho nên Lạc Tử Thanh cũng chỉ tiếp nhận nhiệm vụ gϊếŧ nữ nhaab.

"Hẹn gặp lại." Lạc Tử Thanh tiếp nhận nhiệm vụ xong, xem xong tư liệu của mục tiêu, liền dứt khoát rời đi.

"Hẹn găp lại? Chờ ngươi sống sót rồi nói sau....."

"Gần nhất "Minh" xuất hiện một sát thủ xác suất hoàn thành nhiệm vụ là một trăm phần trăm?" La Diễm ngồi ở sau bàn làm việc bằng kim loại, nhướng mày dò hỏi.

"Đúng vậy, bang chủ." Thủ hạ nửa quỳ trên mặt đất cung kính mở miệng, "Hắn được gọi là "Phá", một tháng trước đăng ký cái tên này, về sau tiếp nhận nười nhiệm vụ, mịc tiêu nhiệm vụ đều là nữ giới, xác suất hoàn thành nhiêm vụ -- toàn bộ hoàn thành."

"Nga?" La Diễm không tỏ ý kiến lên tiếng, không biết đối với nơi nào dò hỏi một tiếng: "Hoàng Phủ Đoan bọn họ còn tìm sao?"

"Đúng vậy, Lạc trưởng lão vẫn như cũ không có xuất hiện."

"Lạc Tử Thanh, ta thật là xem thường ngươi," La Diễm đi về phía gần cửa sổ sát đất, lầm bầm: "Bất quá, ngươi có thể đi chỗ nào cơ chứ? Thật sự hiếu kì a."

"Bang chủ, xin hỏi ngài có yêu cầu tư liệu của "Phá" hay không, thuộc hạ sẽ lập tức lấy tới." Người quỳ trên mặt đất lại mở miệng.

La Diễm trầm tư trong chốc lát, lắc đầu: "Không cần, dù sao hiện tại cũng không có việc gì, ta tự mình đi nhìn xem."

"Vâng, bang chủ, thuộc hạ lập tức vì ngài an bài."

Câu lạc bộ đêm Ngưu Lang.

Một nữ nhân bề ngoài diễm mỹ, quần áo bạo lộ đẩy cửa ra, đi vào.

Có thẻ nhìn ra đưuọc nàng là khách quen nơi nỳ, tiếp đãi sinh nhìn thấy nàng đã đến, trực tiếp đem nàng dẫn tới phòng khách quý.

"Có người nào đẹp sao?" Nữ nhân ngồi ở trên sô pha, lười nhác mở miệng.

"Gần nhất mới tới vài ngưu lang (trai bao), đều thực hấp dẫn người," nhìn đến vị khách này, giám đốc liền lập tức lấy lòng mở miệng."Ngài muốn nhìn sao?"

"Ân." Nữ nhân gật đầu.

Vì thế, mấy nam hài từ ngoài cửa đi vào, có đủ kiểu dáng loại hình, nhưng hấp dẫn người nhất vẫn là nam hài ở bên trong, nhìn hắn bị an bài ở vị trí bên trong liền minh bạch tâm tư của giám đốc.

Nam hài kia lớn lên thực tinh xảo, khuôn mặt hơi có điểm non nớt, đôi mắt dị thường thuần khiết, giống như đối với thế sự ngây thơ vô tri, mặt khác ngưu lang hoặc là vẻ mặt xấu hổ, hoặc là có ý địng câu dẫn, nhưng nam hài kia lại chỉ là tò mò đánh giá bài trí hoa mỹ trong phòng, còn có nữ nhân ngồi ở trên sô pha kia.

"Chính là hắn." Nữ nhân quả nhiên chú ý tới hắn, hỏi hắn: "Ngươi tên là gì?"

"Ta kêu Tề Thanh." Tề Thanh chớp chớp mắt, ngoan ngoãn mở miệng, thanh âm rất êm tai, đơn thuầ vô tri.

"Tề Thanh, ngươi bồi vị khách này." Giám đốc đối với Tề Thanh mở miệng, sau đó đưa các ngưu lang đi xuống.

* Nửa đêm nửa hôm đăng xem ai còn đọc =))))