Chương 15

Chương 15

Đi tấn công loại bang phái nhổ này, bốn vị vương tử thiệt tình tỏ vẻ không nói chơi, vì thế thành thạo xử lý cái bang phái kêu gào gào kia, sau đó, một đám người bao vài tòa lâu trụ, chờ đợi người La Sát bang đến. Đoạn thời gian tại đây, ba người nam chủ rốt cuộc lại được chiếu cố hoàn mỹ, một đám mỗi ngày đều là sinh cơ bừng bừng, ngay cả Đoan mặt than đều biểu hiện nhu hòa hơn.

Sau bữa tối mà Lạc Tử Thanh "cố ý học nấu cơm cho Tiểu Điệp", Ngôn Minh Vũ càng thêm nước mắt lưng tròng biểu đạt hắn đối với Mạc Điệp Ảnh thật hâm mộ ghen tị hận cùng nguyện vọng muốn đi làm phẫu thuật thay đổi giới tính để gả cho Lạc Tử Thanh.

Giang Dực bay nhanh ăn cơm, vẻ mặt cũng như Ngôn Minh Vũ: "Ta cũng muốn....."

"Mơ mộng hão huyền." Động tác ăn cơm của Hoàng Phủ Đoan vẫn ưu nhã như thường, nhưng rõ ràng tốc độ ăn cơm so với thường ngày nhanh hơn một chút.

....................

Vài ngày sau, La Diễm bang chủ tới tạ lỗi, La Sát bang cùng Ưng giải trừ hiểu lầm, hai bang còn hợp tác thành lập liên minh sát thủ "Minh", một ít tán nhân sát thủ đều gia nhập Minh.

Sau khi La Diễm ăn cươm do Lạc Tử Thanh làm xong, hắn liền thường lấy Minh làm cớ để đến cọ cơm. (ăn cơm ké =]]])

"Lạc Tử Thanh." La Diễm ngẩng đầu nhìn y, thần sắc dị thường nghiêm túc.

Lạc Tử Thanh nhìn về phía hắn, mấy người khác cũng nghi hoặc nhìn hắn.

"Gả cho ta được không?" La Diễm gằn từng chữ một mở miệng. "Ngươi biết, ta làm La Sát bang bang chủ, gánh nặng thực lớn, hơn nữa không giống các ngươi có gia tộc làm đường lui, cho nên đối với yêu cầu của một nửa kia cũng phi thường cao. Nhưng trải qua mấy ngày nay quan sát, ta phát hiện ngươi hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của ta, thậm chí còn có nhiều ưu điểm hơn."

Đũa trong tay của vài người đều rớt trên bàn, Lạc Tử Thanh ngây ngẩn cả người, Ngôn Minh Vũ, Giang Dực, Hoàng Phủ Đoan ba người đều dại ra.

"Hơn nữa, ta đối với Lạc trưởng lão cũng có hảo cảm, chỉ cần ngươi gật đầu đồng ý, ta sẽ lập tức đi xử lý chuyện này, còn về vị hôn thê Mạc tiểu thưu kia của ngươi, ta sẽ đi tìm Mạc gia trao đổi..... Tuy rằng hôn nhân của chúng ta có khả năng cũng không căn cứ vào tình yêu, nhưng ta tin tưởng, lâu ngày sinh tình, cảm tình là yêu cầu bồi dưỡng. Đương nhiên, sau hôn lễ, ta sẽ không làm ra bất luận hành vi phản bội hôn nhân nào, hơn nữa, ngươi cũng không cần lo lắng ta sẽ có tư sinh tử, khi ta tuổi trẻ tuengf có nữ nhân, sau khi tách ra, nữ nhân kia cũng bị xử lý thực tốt." La Diễm tiếp tục thao thao bất tuyệt.

"Cái kia..... La bang chủ....." Ngôn Minh Vũ gian nan ngẩng đầu: "Ngươi cùng Tử Thanh, đều là nam đi......"

"Nam nhân cũng nam nhân không được sao?" La Diễ nghe ra ý tứ trong lời nói của Ngôn Minh Vũ, cong môi cười, dị thường tuấn mỹ, "Kỳ thật trên thế giới này có rất nhiều người yêu là đồng tính thậ chí ái nhân, chỉ là các ngươi còn không có tiếp xúc đến thôi." Hắn nghiêm túc nhìn về phía Lạc Tử Thanh: "Lạc trưởng lão cso ý kiến gì không?"

Lạc Tử Thanh đã sớm khôi phục bình thường, tuy rằng nội tâm còn sót lại một ít bị đồng tính cầu hôn mà kinh ngạc, nhưng bề ngoài đã hoàn toàn nhìn không ra. Y mỉm cười: "La bang chủ có thể coi trọng ta, là Tử Thanh vinh hạnh, chỉ là, ta thích chính là Tiểu Điệp, hơn nữa, ta tạm thời còn không cách nào tiếp thu đồng tính theo đuổi, hơn nữa kinh ngạc cùng khó hiểu đối với ngươi theo đuổi."

La Diễm thở dài, một cái động tác đơn giản này cũng bị hắn làm ra vài phần xấu xa: "Lạc trưởng lão xác định chính mình thực sự thích Mạc tiểu thư?....." Thấy Lạc Tử Thanh thần sắc có chút thê lương nhìn hắn, hắn đành phải dừng lại: "..... Ta đối với ngươi sẽ không từ bỏ, ta chờ đợi Lạc trưởng lão hồi tâm chuyển ý," hắn cầm lấy chiếc đũa, nhẹ nhàng gõ gõ chén sứ, "Ta có thể chờ ngươi sáu năm, thẳng đến ngày ta ba mươi tuổi."

Khi ba nam chủ đã chịu tư tưởng mới đánh sâu vào, Lạc Tử Thanh nhíu mày hoài nghi trong truyện vườn trường như thế nào sẽ có gay tồn tại, bọn họ bốn người bước lên đường về nhà.

**********

Biệt thự.

"Tử Thanh ca ngươi đã về rồi!" Mới vừa mở cửa, một bóng hình liền nhào vào trong l*иg ngự Lạc Tử Thanh, Mạc Điệp Ảnh tươi cười sáng lan: "Tiểu Điệp nhơ Tử Thanh ca muốn chết!"

Sau khi Mạc Điệp Ảnh nhận được cuộc gọi của Lạc Tử Thanh, liền thu thập hành lý đi biệt thự, còn cố ý gọi điệ thoại cho Lạc Tử Thanh dò hỏi làm như vậy đúng hay không, sau khi được hồi đáp khẳng định, liền tiến vào ở, vừa lúc có Lương Thuận Thuận giúp nàng giải buồn.

Đương nhiên, Lạc Tử Thanh an bài người theo dõi hành tung của Mạc Điệp Ảnh, còn có hành tung của Lương Thuận Thuận.

Lúc này, Lạc Tử Thanh cúi đầu nhìn thủ hạ trình lên nhật ký ghi chép, nhìn một lúc, cười lãnh lệ mà quyến rũ, dị thường mỹ diễm.

Vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe môi, Lạc Tử Thanh dùng ngón tay nhẹ nhàng điểm một chỗ.

"Lương Thuận Thuận, ta chờ..... Ngươi đến."

"Ha ha, càng ngày càng có ý tứ."