Sau khi phụ mẫu giao phó hết thì Nghiêm Túc mới nói: “Nhị đệ, theo ta được biết, lần đại tuyển tú nam lần này tổng cộng hơn ba mươi người, trong đó không thiếu gì người xuất sắc, ngươi không nhất định sẽ bị chọn. Nếu như không trúng thì có thể tự do kết hôn.”
” Đa tạ đại ca quan tâm, “Nghiêm Cách nói với Nghiêm Túc, “Nhỡ như ta bị chọn trúng, đại ca hãy thay ta tẫn hiếu với cha nương.”
Nghiêm Hiếu Cảnh nghe thấy lời này, nhìn con thứ rồi vuốt râu cười, trong lòng cảm thấy an ủi. Nghiêm phu nhân lấy khăn gạt lệ.
“Tất nhiên rồi,” Nghiêm Túc nói.
“Được rồi, thời gian đã sắp đến, đừng để sai nhân* đợi lâu.” Nghiêm Hiếu Cảnh nói.
*Sai nhân: Người thi hành mệnh lệnh.
Ba người đưa Nghiêm Cách đến ngoài cửa Nghiêm phủ, một con la đã sớm đứng đợi ở cửa. Con la được tắm rửa sạch sẽ, trên cổ có đeo một sợi tơ hồng có nghĩa là vui mừng. Hai quân sai đứng bên cạnh con la mặc sai phục màu xám lạnh.
Vì sao lại là la mà không phải ngựa, Nghiêm Cách có thể đoán được nguyên nhân. Trước đây hắn vì muốn phụ mẫu vui mừng mà học hành cực kỳ tiến bộ, có chút quen thuộc với lịch sử cổ đại. Hắn đã từng đọc một đoạn ngắn liên quan đến tuyển tú nữ trong Thanh Sử rằng, ngựa thường do quân đội sử dụng, chính là vật tư của quân đội, người đi tuyển tú nữ không có tư cách cưỡi cho nên mới dùng con la thay thế.
“Kiến quá Nghiêm đại nhân, Nghiêm phu nhân, Nghiêm tiểu đại nhân, Nghiêm nhị công tử. “Hai vị quân sai một mực cung kính hành lễ với bốn người Nghiêm Hiếu Cảnh.
” Không cần đa lễ” Nghiêm Hiếu Cảnh cười ha ha, nói, “Hai vị cực khổ rồi, trong khoảng thời gian khuyển tử chưa tiến cung làm phiền hai vị chiếu cố.”
“Vâng, vâng.” Hai vị quan sai vội nói.
Nghiêm Cách leo lên con la, cáo biệt Nghiêm Hiếu Cảnh, Nghiêm phu nhân và Nghiêm Túc. Hai vị quân sai dắt con la, xuất phát đi về hướng hoàng cung. Xuân Hỉ và Thu Hỉ tiễn hắn một đoạn đến cửa cung.
Nghiêm Cách quan sát kiến trúc cổ kính hai bên đường phố, ngược lại không cảm thấy phát chán. Đợi sắc trời sáng hơn, xe la trên đường phố dần dần nhiều thêm, đều là tú nữ từ các nơi đến đây để tiến cung. Bởi vì tú nữ là nữ tử cho nên có tư cách ngồi xe la, mà không giống như tú nam chờ tuyển cưỡi trên lưng con la. So với bọn họ, Nghiêm Cách vẫn coi như may mắn, là con của kinh quan, chí ít không cần đi xa nghìn dặm chỉ vì hoàng đế muốn gặp mặt một lần duy nhất. Dọc theo đường đi có không ít xe la chủ động nhường đường cho Nghiêm Cách và hai vị tú nam khác cũng cưỡi la, Nghiêm Cách có chút khó hiểu.
Một vị quân sai có lẽ đã có ý nịnh bợ, thấy thế liền vội vàng giải thích: “Nghiêm nhị công tử, ngài là nam tử hoa thân, là thân mang phúc, dưới tình huống không rõ thân phận, những tú nữ đợi tuyển này nên nhường ngài.”
Nghiêm Cách không cho là đúng, cười không nói .
Quân sai còn tưởng hắn sẽ khen thưởng cho khối bạc, gã không khỏi ngượng ngùng, không muốn nhiều lời nữa.
Cửa hàng Hai bên đường phố dần dần mở hàng, không ít người ló đầu từ lầu hai nhìn xuống, vây xem tú nam tú nữ rầm rộ vào kinh. Nhưng mà sống dưới chân thiên tử, bọn họ cũng không dám bàn bạc bậy bạ gì.
Nghiêm Cách xuất thân danh môn, quen được mọi người quan tâm, không có chút không được tự nhiên nào, hắn nhiều lần tính toán đi tính toán lại kế hoạch của mình trong lòng. Đến khi tỉnh táo thì con la đã ngừng bước, thì ra là đã đến một thiên môn trong hoàng cung — bắc môn.
Lúc này trời đã sáng choang, mặt trời đỏ rực từ từ mọc lên ở phía đông, treo trên bầu trời nguy nga của hoàng cung, trông xuống đại địa, to lớn hùng vĩ, đẹp không sao tả xiết.
Nghiêm Cách xuống xe ngựa, ngắm nhìn bốn phía, dõi mắt ra xa. Quả là mỹ nữ như mây, các tú nữ từ khắp nơi đến ăn mặc trang phục lộng lẫy, y hương tấn ảnh*, mỗi người một vẻ. Cho dù Nghiêm Cách không thích nữ nhân cũng bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, cảm thấy hai mắt mình không đủ nhìn. Trong dàn tú nữ này có lác đác mấy tú nam, kéo tới ánh mắt tò mò của các tú nữ.
*Y hương tấn ảnh: – 衣香鬓影: là một thành ngữ, có thể hiểu đại khái là ‘quần áo lụa là thơm tho, dáng dấp tóc mai yểu điệu’. Theo Baike giải thích thì đây là thành ngữ thường được dùng để chỉ người con gái ăn mặc phục trang hoa lệ.
Nghiêm Cách thưởng thức các mỹ nữ trong chốc lát, lực chú ý liền chuyển sang người tú nam, trong đó có nhiều người tướng mạo khí chất đều xuất sắc.
Hắn đã sớm mang tâm tư không được chọn nên vô cùng thong thả. Hắn cười híp mắt phe phẩy quạt giấy, có chút hăng hái mà liếc nhìn những người khác, nhìn hết đủ loại biểu tình.
Bỗng nhiên cảm thấy một ánh mắt mãnh liệt đang nhìn mình, hắn nghi ngờ quay đầu nhìn nhưng không thấy có gì bất thường, thầm nghĩ có lẽ mình mẫn cảm quá mức.