Chương 52: Phụ Tử Đối Đầu

Lúc này, trong Long Cung, sợi dây chuyền của Ngân Thiên cũng có phản ứng mãnh liệt: "Xú nha đầu này đang làm gì vậy, mới bao lâu, lại mạo hiểm nữa? Đáng chết, ta sẽ không để nàng đi cùng ngốc tử đó nữa. Mẫu thân, phải làm sao bây giờ, có cách nào lập tức đi đến Giao tộc không (Đến bên xú nha đầu)."

Từ vài ngày trước, Ngân Thiên đã nói với Long di về Ngân Niệm, khi Long di nghe thấy tên của hắn, vừa sợ lại vui mừng, hơn nữa Ngân Niệm cùng Ngân Thiên sinh ra huyết thống cảm ứng, đó là bằng chứng chắc chắn rằng hắn là con của Long di.

Nhưng khi Ngân Thiên nói Ngân Niệm từ chối nhận hắn, khuôn mặt của Long di tối sầm lại. Đứa trẻ này chắc chắn nghĩ rằng nàng đã bỏ rơi hắn, hơn nữa bởi vì băng tinh, cũng ghi hận Ngân Thiên.

Hắn lại đem chuyện ta cứu Ngân Niệm và việc Đại Hoàng Tử nói một lần cho Long di nghe. Mặc dù Long di chưa bao giờ nuôi nấng Ngân Niệm, nhưng khi nghe hắn đưa ra nội đan, trong lòng không khỏi thắt lại, dù sao nàng cũng là mẫu thân của hắn a, nhưng sau khi nghe ta dùng thân cứu hắn, đoạt lại nội đan của hắn, Long di đã lệ rơi đầy mặt, nàng đã sớm xem ta như nữ nhi, nàng nhẹ cầm chặt tay Ngân Thiên: "Từ giờ trở đi, con phải đối xử tốt với Vân nhi hơn, đừng cùng nàng tranh cãi nữa. Nàng là ân nhân cứu mạng của ca ca con."

"Hiểu rồi, hiểu rồi." Nha đầu kia, nếu một tháng không cùng hắn đấu võ mồm, hắn sợ là muốn hoài nghi ta bị đánh tráo.

Tiếp theo, Long di kể cho hắn nghe về thân thế Ngân Niệm, Ngân Thiên cũng là nghe đến sững sờ. Không ngờ rằng ca ca song sinh của hắn thật sự là con của Giao Vương, hơn nữa khối băng tinh duy nhất có thể chữa khỏi bệnh mù lòa bẩm sinh của hắn cũng được dùng để cứu mạng Ngân Thiên, không chỉ vậy, mẫu thân vừa sinh ra hắn liền ném đến hoàng cung Giao tộc.

Bất quá, ca ca của hắn tuy rằng từ nhỏ được Giao Vương sủng ái, nhưng Iại chưa từng nhận được mẫu thân tình thương, các huynh đệ khác cũng không thích hắn. Ngược lại hắn đã được nâng trong lòng bàn tay từ khi còn nhỏ. Ngân Thiên im lặng: "Mẫu thân, lúc ấy người tại sao phải làm như vậy? Cho dù hắn chỉ có một phần huyết thống Long tộc, cũng là có thể quy về danh nghĩa phụ thân mà."

Long di lại nói về yêu hận gút mắc giữa nàng cùng Long Vương, Giao Vương. Ngân Thiên kinh hoàng, nguyên lai ca ca hắn đúng là là vật hi sinh, mối quan hệ giữa Long tộc cùng Giao tộc tan vỡ đều là bởi vì mẫu thân.

Sau khi nghe Long di nói xong, hắn mới hiểu ra, ngốc tử kia không nhận hắn cũng là có nguyên nhân, hắn có quá nhiều, đây là những thứ Ngân Niệm vốn nên có. Mấy ngày sau đó, Ngân Thiên tự nhốt mình trong phòng, mỗi ngày đều nghĩ cách đưa Ngân Niệm về, hắn không muốn khuất phục trước Ngân Niệm, nhưng Ngân Niệm thật sự là ca ca của hắn, coi như là vì mẫu thân cũng phải mang gia hoả đó trở lại. Theo như lời nói của nha đầu kia, chỉ bằng cách để hắn và mẫu thân gặp lại một lần, mọi hiểu lầm mới có thể được giải quyết.

Khi sợi dây chuyền nóng lên, hắn mới lao ra khỏi phòng đến chỗ mẫu thân để nhờ giúp đỡ, Long di nhìn hắn lo lắng bất an, đứa nhỏ này sợ là thích Vân nhi rồi, chẳng qua là chính mình một mực không muốn thừa nhận (Ôi, xem ra mẫu thân nàng, thỉnh thoảng vẫn phải giúp đỡ hắn, nhưng nàng không ngờ rằng, nhi tử khác của nàng cũng bị Vân nhi thật sâu thu hút)

Lúc này trong rừng ngân hương, ta vẫn đang cùng Giao Vương mắt to trừng mắt nhỏ, bằng nội lực, khinh công và dịch chuyển phù, ta đã thoát khỏi nhiều đòn tấn công của hắn: "Người Giao Long tộc cũng thích ỷ mạnh hϊếp yếu a." (Ta nhớ tới hắc y nhân trong Long Cung lần đó, thực hoài nghi hắn có liên quan hay không) Tuy nhiên, tốc độ ngày càng chậm hơn cho thấy thể lực của ta không đủ.

"Hừ, xú nha đầu sắp không chịu nổi rồi." (Thật ra, khi biết ta là nữ nhi của Bạch Lai, hắn có chút không đành lòng hạ thủ. Dù sao bọn hắn cũng chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, mà hắn cùng Long di quen biết cũng là thông qua mẫu thân ta, chỉ có điều, ta cùng mẫu thân giống nhau, đều có thể khiến hắn tức chết)

Nhưng hắn đối với ta vẫn là thủ hạ lưu tình, mặc dù hắn ra đòn quyết liệt, nhưng thực ra lần nào hắn cũng tránh những điểm trọng yếu. Ngay khi một chưởng khác sắp giáng xuống ta, không kịp né tránh, ta đã sức cùng lực kiệt rồi.

"Phụ Vương, dừng tay!"

Ta nhìn thấy một con thỏ cực lớn từ trên trời giáng xuống, kẹp giữa ta và Giao Vương. Tiểu màn thầu lập tức nhe răng nhếch miệng với Giao Vương, Giao Vương thu lại chưởng, sợ làm tổn thương con của mình.

Ngân Niệm xuống từ trên lưng tiểu màn thầu, nhìn thấy ta vết thương chồng chất lung lay sắp đổ (P/s: vẫn không hiểu sao Ngân Niệm nhìn thấy 🤣), trái tim hắn thắt lại, hắn vội vàng đến bên cạnh ta, đỡ ta dựa vào hắn: "Vân muội, ta ở đây, Phụ Vương sẽ không thể làm hại ngươi!"

"Ngân Niệm đại ca, huynh, huynh biết thân phận của ta sao?" (Chẳng lẽ tối hôm qua ta quá bất cẩn, tại sao lại nói đùa làm bại lộ thân phận của mình chứ, Ngân Niệm đại ca hắn sẽ không muốn đánh chết ta đi)

Nhưng hắn chỉ vỗ vai ta: "Huynh sẽ giải thích sau." (Xem ra Ngân Niệm đại ca không có thành kiến với Hồ tộc)

Giao Vương tức giận nói: "Con nếu như biết thân phận của nàng, vì cái gì lại bảo vệ nàng, con chẳng lẽ không biết mối quan hệ giữa Hồ tộc cùng Long tộc sao?"

"Vậy thì thế nào? Hồ tộc là Hồ tộc, nàng là nàng, nàng đã cứu con, con tín nhiệm nàng."

Giao Vương giận dữ: "Nàng là công chúa Hồ tộc, nàng cứu con hoàn toàn bởi vì tiểu tử Long tộc giống con, con không hiểu đâu." (Thời điểm hắn biết thân phận của ta, hắn biết rõ ta đến đây vì Ngân Thiên, nhưng vậy thì sao, Vân muội thật sự coi hắn như nghĩa ca, cũng là thật sự vì hắn mạo hiểm)

"Con không quan tâm!" Ngân Niệm hét Iớn.

Nước mắt của ta không thể ngừng rơi, nghĩa ca này thật có nghĩa khí!

Giao Vương không kiềm được tức giận: "Ngươi nghịch tử! Xem ra ta phải hảo hảo dạy ngươi cách làm Thái Tử Giao tộc rồi!" Nói xong một lần nữa vận khởi linh lực hướng Ngân Niệm tấn công.

"Thỏ, bảo vệ tốt chủ nhân của ngươi!"

Tiểu màn thầu liếc hắn một cái, nhảy đến bên cạnh ta, còn cần ngươi nói!

Hắn thiết lập một kết giới bảo vệ xung quanh chúng ta, vận khởi linh lực nghênh đón. Ngân Niệm chống lại Giao Vương, cao thủ cùng cao thủ tỷ thí, chỉ nhìn thấy hai luồng sáng trắng đang giao chiến trên không trung, căn bản không thấy rõ động tác của bọn hắn.

Lúc này, trong Long Cung, Long di gọi Ngân Thiên vào: "Các con đã trải qua huyết mạch cảm ứng?"

"Vậy thì sao, con muốn lập tức đến Giao tộc."

Nếu nàng nhớ không nhầm, trong Ngự Hoa Viên Giao tộc có một khu rừng ngân hương được kiến tạo vì nàng, trong đó có cây ngân hương vạn năm. (Chỉ là cảnh còn người mất)

Nàng đưa Ngân Thiên đến sân của mình, nơi đó cũng có một cây ngân hương ngàn năm tuổi: "Thiên nhi, hãy nhỏ máu của con lên rễ cây."

Không do dự, Ngân Thiên rút thanh kiếm bạc ra cắt vào lòng bàn tay của mình.

"Hiện tại, nhắm mắt lại gọi ca ca của con, huyết thống tương liên của các con cùng ngân hương vạn năm, có thể kiến tạo một thông đạo nối thẳng, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài một khắc, con phải mau chóng đem nàng trở về."

"Một khắc cũng đủ rồi, ngốc tử kia cũng dẫn về sao?"

"Cái gì ngốc tử?"

"Là tên ca ca trên danh nghĩa kia của con."

Long di lập tức cốc đầu hắn: "Không biết lớn nhỏ, ngốc tử cái gì, đó là ca ca của con." Nhưng rồi bà lại thở dài (Bà cũng biết mình mắc nợ đứa trẻ kia quá nhiều, đứa trẻ đó dù có trách bà ghét bà, bà cũng hiểu được)

"Hắn muốn đến thì đến, không đến thì để hắn đi."

Ngân Thiên không nói gì, hắn hiểu ý mẫu thân. Hắn bắt đầu tập trung tinh thần: "Ngốc tử, ngốc tử!"

Ngân Niệm đang quyết đấu đột nhiên nghe thấy giọng nói của Ngân Thiên trong đầu, suýt chút nữa bị Phụ Vương hắn đánh trúng: "Ta bị ảo giác rồi, sao lại nghe thấy giọng nói của hỗn tiểu tử này?"

Giọng nói của Ngân Thiên lại vang lên trong đầu: "Bây giờ ta đang thông qua huyết thống của chúng ta cùng ngươi nói chuyện. Sợi dây chuyền của ta cảm ứng được xú nha đầu gặp nguy hiểm. Bây giờ đoán chừng ngươi cũng không có biện pháp bảo vệ nàng. Lối thoát duy nhất chính là ngươi nhỏ máu lên cây ngân hương vạn năm, có thể kiến tạo thông đạo từ Long tộc đến Giao tộc, nhưng thời gian chỉ có một khắc, ngốc tử, nghe thấy thì mau chóng hành động."

Ngân Niệm nhìn ta yếu ớt dựa vào con thỏ, hắn nắm chặt tay, Ngân Thiên nói đúng, hiện tại hắn thật sự không thể bảo vệ Vân muội, lựa chọn tốt nhất chính là đưa Vân muội đến Long tộc, cho dù hắn muốn giữ Vân muội ở bên cạnh.

Hắn kiên quyết cắt tay của mình, vẩy máu lên cây ngân hương vạn năm, hai bên cây ngân hương bắt đầu kịch liệt rung chuyển, giữa thân cây dần dần hình thành một không gian thông đạo khổng lồ.

Ngân Thiên vừa nhìn: "Mẫu thân, con đi đây!"

Long di nhét cho hắn một cái hộp, "Đưa cái này cho Giao Vương, ta nợ hắn rất nhiều."

Lời còn chưa nói xong, Ngân Thiên đã biến mất trong thông đạo cùng với chiếc hộp. Sau một luồng ánh sáng xanh, Ngân Thiên đã xuất hiện trong Ngự Hoa Viên của Giao tộc. Hắn vận khởi thuỷ linh lực, trực tiếp đi tới bên cạnh ta: "Xú nha đầu, ngươi không sao chứ?"

Ta chưa kịp nói gì thì hắn đã vận khởi thuỷ linh lực trị liệu cho ta rồi: "Ngạo kiều long, sao ngươi lại ở đây? Chẳng lẽ ngươi đã sử dụng tổn thọ pháp thuật nào đó, ngươi không thể thương tổn thân thể như vậy được a!"

"Ta sẽ giải thích với ngươi sau. Hiện tại, cùng ta rời đi! "(Cái gì vậy, hai huynh đệ này đến cả lời nói cũng giống nhau như đúc)

Hắn kéo ta lên, cõng trên lưng, sau đó mắng Ngân Niệm: "Này, ngốc tử kia, bổn đại gia đã nhận ngươi ca ca rồi, còn không mau đi theo."

Lúc này, Giao Vương cũng chú ý tới Ngân Thiên giống con của hắn như đúc, nhưng tính cách lại nóng nảy, chỉ thấy hắn sắc mặt thay đổi, bỏ lại Ngân Niệm lao về phía Ngân Thiên.

Ngân Niệm đi qua: "Ngươi hổn tiểu tử, trong tình huống này mà còn gọi ta, trêu chọc Phụ Vương, cả hai chúng ta đều không thể rời đi." Ngân Niệm lao xuống, muốn đỡ đòn tấn công của Phụ Vương, lại bị hắn bắt được trói lên một cây ngân hương khác (Đây là hắn tạo ra, chỉ hắn mới có thể hoá giải)

Ngân Thiên đem ta bảo vệ sau lưng: "Hừ, đã sớm muốn cùng ngươi đọ sức."

Ta giữ chặt hắn: "Ngạo kiều long, ngươi không phải là đối thủ của hắn (Giao Vương đã trải qua nhiều trận chiến, linh lực hùng hậu, mà cùng Ngân Thiên đều là thuỷ thuộc tính)"

Nhưng hắn đâu nghe lọt ta nói? Nhẹ nhàng buông ta xuống, rồi xông thẳng lên.

"Phụ Vương, đừng làm tổn thương hắn!" (Ngân Thiên dù sao vẫn là đệ đệ của hắn, hắn vốn luôn khao khát tình thân, sau khi biết hắn có đệ đệ về sau kỳ thật cũng rất vui, nhưng đồng thời hắn cũng oán hận Ngân Thiên, loại mâu thuẫn này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu, điều quan trọng nhất là nếu Ngân Thiên vì hắn mà bị tổn thương, chắc hẳn Vân muội sẽ thương tâm)

Giao Vương cười khổ nói: "Hoàng nhi, nếu không có hắn, con sẽ không tới bây giờ còn chưa thấy được ánh sáng, không có hắn, mẫu thân con sẽ không vứt bỏ con. Bây giờ, ta sẽ lấy băng tinh ra, làm cho đôi mắt của con sáng trở lại."

Chỉ thấy Giao Vương lấy ra một cỗ thi cốt, đem nó hướng tới trên người Ngân Thiên.

"Đó là, đó là, Ma Long cốt (Xương cốt của hắn có thể nói là l*иg giam mạnh nhất, cho dù là cấp tám cũng không thể phá vỡ)

“Mau tránh ra, mau tránh ra."

Nhưng Ngân Thiên cuối cùng đã chậm một bước và bị mắc kẹt bên trong. Thấy tay Giao Vương đã biến thành móng vuốt, chuẩn bị đâm vào tim của hắn (Băng tinh sau khi hắn chết sẽ rơi ra)

"Không!" Ta không biết lấy khí lực từ đâu, thẳng tắp hướng hắn đánh tới.

Ngân Niệm ở một bên nghe thấy hét lên: "Vân muội!" Hắn đã thoát ra bằng phương thức tự mình hại mình (Máu của những người cùng huyết thống cũng có thể hoá giải)

Hắn kiên quyết đứng trước mặt ta.